[Bao Công Đồng Nhân] Ngốc Ngốc Tiểu Thần Bộ
Chương 67 :
Ngày đăng: 16:48 19/04/20
Sau khi vào Thành Đô phủ, mọi người liền tìm đến nha môn. Tri phủ của Thành Đô phủ họ kép Gia Cát, tên là Đan Chân. Vị Gia Cát tri phủ này năm nay đã ba mươi tuổi, thoạt nhìn bộ dáng nhã nhặn thư thái, nghe nói là hậu nhân của Gia Cát võ hầu (Gia Cát Lượng) năm đó.
“Nga” Tiểu Tứ Tử đánh giá vị tri phủ nhã nhặn kia, cảm thấy y cùng phụ thân có chút giống nhau, liền thấy thực thân thiết với y, cấp y một nụ cười thật tươi, rồi đem kim bài cho y xem, “Gia Cát đại nhân, chúng ta đến tra án giang hồ đệ nhất quái đản.”
Gia Cát Đan Chân tiếp nhận lệnh bài nhìn kĩ, có chút ngạc nhiên nhìn lại Tiểu Tứ Tử, tán thưởng, “Thật không nghĩ tới, tuổi trẻ như vậy đã trở thành thần bộ, quả nhiên nói anh hùng xuất thiếu niên a.”
Tiểu Tứ Tử nghe được trong lòng liền vui vẻ, tâm nói vị Gia Cát đại nhân này thật tốt nha, bộ dạng hảo, mà nói chuyện cũng xuôi tai a.
Xa xa, Công Tôn có chút ghen tị, mặt nhăn mày nhó, “Tử tiểu hài tử, nhìn chằm chằm người khác, còn cười thân thiết như vậy làm cái gì?”
Triệu Phổ bất đắc dĩ dùng bả vai cọ cọ Công Tôn, “Người nọ không phải cảm giác hơi giống ngươi sao, Tiểu Tứ Tử xác định là vì vậy mới cảm thấy y thực thân thiết.”
Công Tôn nghe xong, có chút hưởng thụ.
“Đúng rồi.” Mục Phương hỏi Gia Cát Đan Chân, “Tri phủ đại nhân đối Ô Đầu lão quái có bao nhiêu hiểu biết?”
Gia Cát Đan Chân lắc đầu, “Hiểu biết thì chắc cùng với các ngươi không sai biệt lắm. Ô Đầu lão quái vẫn thường ngụ trong thâm sơn cùng cốc ở nam bộ, nơi đó rất xa thành trấn. Hơn nữa, đó xem như là địa giới của Đường môn, do Đường môn quản lý…… Chúng ta những năm gần đây cùng võ lâm nhân sĩ vẫn duy trì mối quan hệ tốt.”
“Hắn không có ở Thục Trung gây án sao?” Tiêu Lương hỏi.
“Không có.” Gia Cát Đan Chân lắc lắc đầu, “Ta thực ra có nghe nói một ít về chuyện xưa của Ô Đầu lão quái, có thể là các ngươi chưa từng nghe qua, bất quá vùng Thục Trung này có không ít người biết.”
“Nga?” Tiêu Lương cùng Tiểu Tứ Tử liếc mắt nhìn nhau, đều cảm thấy thực hứng thú, mọi người cùng ngồi xuống, nghe Gia Cát Đan Chân kể chuyện.
“Năm đó, Ô Đầu lão quái nghe nói là một du hiệp trên giang hồ.” Gia Cát Đan Chân bắt đầu kể, “Hắn cùng ái nhân định cư ở Thục Trung, chỉ tiếc rằng ái nhân hắn sau khi bị bệnh liền qua đời. Nghe nói trên đời này có một loại đan châu ngàn năm có thể giúp người khởi tử hoàn sinh, vậy nên hắn mới gắt gao tìm kiếm ngọc châu, hy vọng có thể làm cho ái nhân mình khởi tử hoàn sinh.”
Mọi người nghe xong đều hai mặt nhìn nhau, Tiểu Tứ Tử không khỏi có chút tán thưởng nói, “Nguyên lai là như vậy a…… Cái kia, Ô Đầu lão quái hảo chung tình nha!” Nghĩ nghĩ, bổ sung thêm, “Tình cảm sâu đậm như vậy, hẳn là hắn sẽ không làm loại chuyện tội ác tày trời đi?”
Gia Cát Đan Chân cũng gật gật đầu, “Ô Đầu lão quái tuy là thập đại quái đạo, nhưng hắn bình thường cũng không quấy rầy dân chúng, mà ngược lại ở vùng đất Thục Trung núi non hiểm trở này, lúc gặp phải người lên núi hái thuốc hay đốn củi gặp nguy hiểm, hắn đã cứu bọn họ.”
“Thật sao?” Mục Phương hơi gật đầu.
Tiêu Lương lại hỏi, “Đúng rồi, Ô Đầu lão quái cùng Đường môn có chút hiềm kích, ngươi có biết không? Vậy sao hắn vẫn cứ ở Thục Trung nam bộ?”
Tiểu Tứ Tử nghe được có chút khổ sở, “Tại sao lại có thể chết như vậy chứ?”
“Nội tình trong đó…… Có một người hẳn là biết rõ.” Mục Phương trầm ngâm trong chốc lát.
“Ngươi là nói, Đường phu nhân?” Tiêu Lương hỏi.
Mục Phương gật đầu.
“Bằng không như vậy đi, chúng ta ngày mai đi xem Đường môn, hỏi thử vị Đường lão phu nhân kia.” Tiểu Tứ Tử đề nghị, “Các ngươi nói thế nào?”
Mọi người liếc nhìn nhau, đều gật đầu.
Trên đỉnh thượng, Công Tôn cùng Triệu Phổ đang đặt lại miếng ngói lúc nãy mở để nghe động tĩnh bên dưới, Công Tôn ngẩng đầu, nhìn thấy Triệu Phổ cau mày thật chặt, liền hỏi, “Làm sao vậy?”
Triệu Phổ suy nghĩ, “Nếu Mãng Lạc thật muốn tiến cung trộm ngọc châu, tuyệt đối sẽ không bị người phát hiện, càng không giết cung nữ, còn kinh động thánh giá.”
“Ngươi cảm thấy, là có người vu oan giá họa?” Công Tôn thử hỏi.
Triệu Phổ lắc đầu, “Trước hãy chứng minh xem Ô Đầu lão quái kia đến tột cùng có phải là Mãng Lạc hay không…… Nếu thực sự, ta sẽ tương trợ hắn.”
Công Tôn thấy Triệu Phổ lo lắng, liền cười nói, “Ngươi không phải là muốn lên đỉnh Tuyết Sơn nhìn động băng sao?”
Triệu Phổ nhìn hắn, gật gật đầu.
“Chúng ta hiện tại phải đi?” Công Tôn lại hỏi.
“Ách……” Triệu Phổ sửng sốt, nhìn Công Tôn, “Ngươi không xem chừng Tiểu Tứ Tử?”
Công Tôn mỉm cười, vươn tay vỗ vỗ quai hàm Triệu Phổ, “Ngươi đều bồi ta một đường, ta đương nhiên có thể đi cùng ngươi chốc lát! Tiểu Tứ Tử có nhiều người bảo hộ như vậy, không việc gì.”
Triệu Phổ nhìn chăm chăm Công Tôn thật lâu, sau đột nhiên bước lại ôm thật chặt hắn, cọ tới cọ lui, “Thân ái, ngươi quả nhiên tốt nhất, yêu chết ngươi!”