[Bao Công Đồng Nhân] Ngốc Ngốc Tiểu Thần Bộ

Chương 79 :

Ngày đăng: 16:48 19/04/20


Mục Phương cúi đầu ôm hôn Hoa Phi Phi, ngoài cửa sổ Tiểu Tứ Tử mở to hai mắt tò mò mà nhìn.



Tiêu Lương cảm giác hai người kế tiếp tựa hồ sẽ muốn tiến thêm bước nữa, tức thì vỗ Tiểu Tứ Tử, nhỏ giọng nói, “Cẩn nhi, chúng ta đi thôi?”



Tiểu Tứ Tử dường như không muốn, bám vào cửa sổ tiếp tục xem. (em nó đang học hỏi =]])



Tiêu Lương dở khóc dở cười, tiến đến bên tai Tiểu Tứ Tử nói, “Tiểu sắc lang, nhìn lén chuyện nhà người khác sẽ bị đau mắt hột đó.”



Tiểu Tứ Tử dẫu miệng, nhỏ giọng nói, “Muốn nhìn…”



Tiêu Lương muốn đưa hắn ôm đi, lại nghe Tiểu Tứ Tử nhỏ giọng nói thầm, “Kia…Về sau tại thời điểm thành thân, nói không chừng sẽ dùng được.”



Tiêu Lương sửng sốt, nhanh chóng gật đầu, đối Tiểu Tứ Tử nói, “Đúng vậy Cẩn nhi, hẳn là nên nhìn xem.” Vừa nói vừa ôm Tiểu Tứ Tử, Tiêu Lương thích thú đến độ vui vẻ đều thể hiện rõ, Tiểu Tứ Tử thế nhưng có tâm tư, nói cách khác hắn muốn chuẩn bị tốt cùng mình động phòng nha!



Tiểu Tứ Tử thấy Tiêu Lương vẻ mặt vui sướng, mặt đỏ hồng, tâm nói, lần đầu tiên của Tiểu Lương tử bản thân không biết cái gì sao được, phụ thân lại không chịu nói cho hắn biết, không thể làm gì khác hơn là đành phải vụng trộm học tập, ân, xem ra, hẳn là Hoa Hoa nằm dưới, vậy học cách làm của Phương Phương là được rồi. (Học sai vị trí rùi con zai à =]])



Tiểu Tứ Tử còn thật sự nhìn lên.



Mà trong phòng, Hoa Phi Phi cùng Mục Phương đang đắm chìm vào nụ hôn, đôi bên đều mang đến cho nhau sự kích thích mạnh mẽ sâu trong thân thể, vì vậy cũng không rảnh rỗi để ý đến Tiêu Lương bọn họ đang nhìn lén bên ngoài.



Vừa hôn xong, Mục Phương cảm thấy Hoa Phi Phi môi thật mềm mại,tình cảm tích tụ trong lòng bao ngày cũng chậm rãi lan ra, lại cúi đầu nhìn kỹ phát giác Hoa Phi Phi dung mạo quả thực đẹp vô cùng, không khỏi tán thưởng, thầm nghĩ chính mình thật sự là một gã khờ, thế nhưng làm ra vẻ ngày ngày bị người khinh bỉ,chính mình còn mỗi lần cố nhẫn nại, cũng không biết hắn đã động tâm, chính mình cũng động tâm. *



*Theo ý của ta là ở đây A.Phương ảnh nói ảnh làm ra vẻ là người chịu ủy khuất =]],dù cho em Hoa nó chửi bới,bắt nạt ảnh cũng cố gắng nhẫn nại. Mà ko hiểu ra là em nó như thế là vì iu ảnh và ngược lại.



Hoa Phi Phi thân vốn đang trúng xuân dược, lại đối Mục Phương có lòng (tình ý), bởi vậy cái hôn này tự nhiên khá thoải mái, nhưng là cố tình lại nổi nóng, vẻ mặt bất cần, đối Mục Phương cũng có chút thất vọng, lên tiếng: “Ngươi tránh ra, ta không cần ngươi! Ta thà rằng cần tiểu quan.”



Mục Phương thở dài, lắc đầu nói “Ngươi nói không sai, ta là ngốc tử, ta cũng không phải đối với ngươi không cảm giác, chính là không nghĩ ra mấu chốt, ngươi lại khi dễ ta.”



Hoa Phi Phi nghe được Mục Phương giải thích, cảm thấy trong lòng thư thái một ít, nhưng trên người vẫn là khó chịu, chợt nghe Mục Phương tiến đến bên tai hắn, thấp giọng hỏi, “Phi Phi, ngươi vừa mới nói ngươi là lần đầu tiên, là lần đầu tiên sinh hoạt vợ chồng, hay lần đầu tiên ở mặt dưới?”



Hoa Phi Phi liếc mắt một vòng,mặt hơi ửng đỏ hung hăng trừng Mục Phương, “Ngươi cút, lão tử ngủ cùng nhiều nam nhân!”



“Thật vậy sao?” Mục Phương mỉm cười, nhẹ giọng nói, “Ta đây nên hảo hảo kiểm tra một chút.”(Phương phương tiến lên)
Tiêu Lương đem Tiểu Tứ Tử đặt lên tay vịn, nhượng Tiểu Tứ Tử ngồi xong, tiếp đó hai tay nâng thắt lưng hắn, khẽ nói, “Cẩn nhi, hôn nhẹ được không?”



Tiểu Tứ Tử nhìn nhìn Tiêu Lương, vươn tay ôm cổ hắn, hôn tới.



Tiêu Lương tiến đến, hôn lấy Tiểu Tứ Tử, cùng gắn bó giao hòa hai người đều cảm thấy tim đập thật nhanh.



Chấm dứt nụ hôn dài, Tiêu Lương mạnh mẽ ôm lấy Tiểu Tứ Tử nói, “Cẩn nhi…. Ngươi chừng nào có thể theo ta thành thân a, ta chờ hảo vất vả a.”



Tiểu Tứ Tử khó hiểu mà nghiêng một bên, nắn nắn quai hàm Tiêu Lương, thấp giọng hỏi, “Tiểu Lương tử, ngươi chờ cái gì chờ hảo vất vả a?”



Tiêu Lương nhìn Tiểu Tứ Tử, cười nói, “Ta nghĩ muốn cùng ngươi làm một việc, nhưng mà phải đợi, hiện tại không được, bất quá ta thật gấp.”



Tiểu Tứ Tử cười tủm tỉm, “Tiểu Lương tử, không cần chờ, ngươi muốn làm cái gì liền làm nha.” (ôi trời con zai ơi =]] Công Tôn nghe xong chắc ói máu với con quá)



Tiêu Lương nhìn chằm chằm khuôn mặt vui vẻ của Tiểu Tứ Tử trong chốc lát, lắc đầu, nói, “Không sao, ta có thể chờ.”



Tiểu Tứ Tử nháy mắt mấy cái, Tiêu Lương cười nhẹ, “Cẩn nhi, ta thật sự có thể chờ, ta muốn ngươi vô cùng cao hứng.” (hichic Tiểu Lương ngoan quá)



Tiểu Tứ Tử vươn tay ôm cổ Tiêu Lương, tại quai hàm hắn hôn một cái, “Ân, tùy ngươi thích, ngươi khi nào không thể đợi được nữa, liền nói với ta, ta với ngươi cùng một chỗ làm.”



Tiêu Lương gật đầu, đem Tiểu Tứ Tử từ lan can ôm xuống dưới, sau đó hai người ngồi ở cửa khoang thuyền, vừa thấp giọng nói nhỏ nhẹ, vừa chờ bên trong Mục Phương cùng Hoa Phi Phi chấm dứt quá trình giải độc phức tạp.



Cuối cùng, cửa khoang thuyền cũng mở ra, Mục Phương ôm ra Hoa Phi Phi đã muốn ngất đi, Tiểu Tứ Tử dựa vào Tiêu Lương dường như đang ngủ.



“Hắn không có việc gì đi?” Tiêu Lương hỏi Mục Phương.



Mục Phương lắc lắc đầu, đi tới đối mặt với Tiểu Tứ Tử đang mơ màng dụi mắt nói, “Tiểu Tứ Tử, đem Hoa Phi Phi bắt mạch xem hắn thế nào?”



Tiểu Tứ Tử đưa tay sờ sờ mạch Hoa Phi Phi, gật đầu ngáp một cái, “Ân, Hoa Hoa đã không có việc gì.”



Mục Phương lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, mọi người cùng nhau rời thuyền hoa, ngồi thuyền nhỏ trở về.