Bảo Hộ Em Suốt Đời
Chương 14 : Tìm kiếm
Ngày đăng: 20:35 19/04/20
Thiều Nguyệt ngồi gảy Lưu Quang cầm trong Tuyệt Tình điện, Tử Trúc bước vào, thấy vậy bèn thở dài. "Thiều Nguyệt, cái chết của Lưu Hạ không phải lỗi của người, sao người lại phải tự trách chứ?"
Thiều Nguyệt dừng lại, cất Lưu Quang cầm vào trong đỉnh giữ bên mình, phòng ngừa sự cố lại phát sinh, cô lắc đầu, nói. "Ta biết, vốn ta vẫn cho rằng Trúc Nhiễm thật lòng với Lưu Hạ, thế nên mới yên tâm, không ngờ hắn lại có dã tâm lớn đến vậy."
"Thiều Nguyệt...." Tử Trúc không biết nên an ủi như thế nào.
"Thần Khí thực sự quan trọng vậy sao? Ai cũng vọng tưởng chiếm đoạt được nó, từ đó thống nhất thiên hạ." Thiều Nguyệt không thể hiểu nổi, vốn dĩ cô tới từ thế giới hiện đại cho nên không thể hiểu nổi dã tâm của người cổ đại.
"Đấy là bởi người khác biệt, chẳng lẽ Thiều Nguyệt cho rằng Thần Khí không quan trọng đến vậy sao?" Tử Trúc hỏi.
"Đó là bởi vì ta...." Suýt chút nữa Thiều Nguyệt bật thốt, tôi từ hiện đại đến đây.
Tử Trúc nhìn cô. "Bất kể Thiều Nguyệt có nghĩ thế nào, nhất định trên cõi đời này cũng có người nghĩ giống Người, cũng không cho rằng Thần Khí quan trọng, cho nên, Thiều Nguyệt, lấy lại tinh thần đi, bây giờ Người là Kiếm Tôn của Trường Lưu rồi." Không sai, từ sau khi Thiều Nguyệt thành tiên, chưởng môn Trường Lưu dựa theo kiếm pháp ưu việt của cô, phong làm Kiếm Tốn, Tam Tôn cũng đổi danh xưng thành Tứ Tôn Trường Lưu.
"Tử Trúc, cảm ơn cô!" Thiều Nguyệt mỉm cười.
"Chăm sóc cho Kiếm Tôn là trách nhiệm của ta." Tử Trúc hiểu ý cười một tiếng.
"Trúc Nhiễm đâu, bây giờ hắn ở nơi nào?" Thiều Nguyệt có một chuyện muốn hỏi Trúc Nhiễm.
"Bị Thế Tốn nhốt vào tiên lao, Thiều Nguyệt, Người muốn gặp hắn ư?" Tử Trúc thắc mắc.
Thiều Nguyệt đến tiên lao, thấy dáng vẻ Trúc Nhiễm suy sụp, chẳng còn một chút khí lực, "Trúc Nhiễm, rốt cuộc ngươi có thật lòng với Lưu Hạ hay không?"
Trúc Nhiễm ngẩng đầu nhìn Thiều Nguyệt, giễu cợt. "Thật lòng? Trên đời này có thể có bao nhiêu cái thật lòng, ta đối xử tốt với Lưu Hạ, chẳng qua là muốn lợi dụng nàng ta, bởi vì tiểu sư thúc vô cùng tín nhiệm nàng, ta muốn nàng giúp ta trộm Lưu Quang cầm, chỉ như vậy mà thôi."
"Nhưng Lưu Hạ thật lòng với ngươi!" Thiều Nguyệt nhấn mạnh, cô không ngờ căn nguyên rắc rối lại từ mình mà ra.
"A a, thế thì sao chứ, ta chỉ lợi dụng nàng, lợi dụng nàng!" Trúc Nhiễm lớn tiếng quát.
"Được, vậy ta sẽ giúp ngươi thấy rõ lòng mình." Dứt lời, Thiều Nguyệt mở tiên lao, mang Trúc Nhiễm bay đến bên Tam Sinh trì, cô vung tay lên, ném Trúc Nhiễm vào ao Tuyệt Tình, quả nhiên Trúc Nhiễm thống khổ hét lên, "Còn bảo ngươi không thật tâm sao, ngươi đã rung động trước Lưu Hạ, nước ao Tuyệt Tình chính là bằng chứng rõ ràng nhất."
"Không thể nào, không thể nào, ta chỉ lợi dụng nàng, chỉ là lợi dụng thôi!" Trúc Nhiễm nhìn vết thương da thịt mình bởi nước ao Tuyệt TÌnh, không thể tin mình đã thật lòng, lại càng không thể tin mình đã giết hại người mà mình yêu nhất, hắn xoay người nhảy vào ao Tham Lam, nước ao cũng ăn mòn hắn, che giấu đi những dấu hiệu nước ao Tuyệt Tình mang lại, Trúc Nhiễm thấy thế bỗng bật cười.
Bạch Cửu Vĩ Hồ x Đại Ngốc Tử
Thiều Nguyệt thấy Bạch Tử Họa đồng ý bèn cao hứng. "Được! Sư huynh, đến đây đi." Sau đó hai người tỉ thí trước Tuyệt Tình điện, hai cái bóng trắng lướt qua lướt lại, thỉnh thoảng tiếng kiếm va chạm vang lên, Bạch Tử Họa hài lòng nhếch khóe môi, kiếm pháp của Tiểu Nguyệt ngày càng xuất thần, khó trách sư phụ ban nàng danh hiệu Kiếm Tôn, quả thực danh bất hư truyền, như vậy thì hắn cũng yên tâm.
***
Sau khi Thiều Nguyệt xuống núi, cô không biết nên bắt đầu từ đâu, chỉ nhớ lúc Hoa Thiên Cốt ra đời, thời tiết khác thường, kinh động đến Chưởng môn phái Thục Sơn - Thanh Hư Đạo Trưởng, vậy cứ tới Thục Sơn trước đi, Thiều Nguyệt nghĩ xong lập tức hành động. "Đi thôi Kinh lôi, tới Thục Sơn!"
Dù sao Thục Sơn cũng là một đại tiên phái, chỉ cần nghe ngóng một chút, Thiều Nguyệt đã biết vị trí Thục Sơn, cô lập tức lên núi bái kiến Chưởng môn Thục Sơn, đệ tử Thục Sơn khiêm tốn lễ độ, thông báo trước rồi dẫn Thiều Nguyệt vào đại điện.
Thiều Nguyệt nhìn lão giả ngồi chính giữa, trông rất giống sư phụ của mình, râu tóc bạc phơ, một thân đạo bào màu xanh, khiến cô cảm thấy thân thiết. Thiều Nguyệt khom người hành lễ. "Đệ tử Trường Lưu - Thiều Nguyệt xin bái kiến Thanh Hư Đạo Trưởng!"
Thanh Hư Đạo Trưởng mở hai mắt ra, quan sát cô gái trước mặt, toàn thân bạch y, thanh nhã thoát tục, hóa ra nàng chính là Kiếm Tôn của Trường Lưu, trăm năm ngắn ngủi đã tu luyện được cảnh giới tiên nhân, quả nhiên hậu sinh khả úy*.
*kẻ sinh sau ắt hơn bậc đàn anh
Thanh Hư mỉm cười. "Không cần đa lễ, không biết sư chất đến đây vì chuyện gì?"
"Đạo Trưởng, Thiều Nguyệt muốn thỉnh giáo với ngài một chuyện." Thiều Nguyệt cung kính nói.
"A?" Thanh Hư hứng thú nhìn Thiều Nguyệt. "Nói đi."
"Đạo Trưởng, nếu có một người ra đời lúc trời sinh dị tượng, vậy phải làm sao để biết ạ?"
Thanh Hư Đạo Trưởng nhìn Thiều Nguyệt, "Sư chất có Thần Kiếm hộ thể, Kiếm này không phải tiên khí nào cũng sánh bằng, tập thiên lôi lực, nếu bầu trời xuất hiện dị tượng, thanh kiếm kia hẳn sẽ rõ ràng nhất."
"Đạo Trưởng đang nói tới Kinh Lôi ư?" Thiều Nguyệt gọi Kinh Lôi kiếm ra, Thanh Hư Đạo Trưởng thở dài. "Quả là kiếm tốt!"
Sau đó Thiều Nguyệt lại thỉnh giáo chuyện tu tiên với Thanh Hư Đạo Trưởng, thu được rất nhiều thứ bổ ích, trước lúc bái biệt, Thiều Nguyệt nói lời cảm tạ. "Đa tạ Đạo Trưởng đã giải thích cho Thiều Nguyệt, Thiều Nguyệt thu được rất nhiều điều có lợi."
Thanh Hư Đạo Trưởng khẽ vuốt râu, nhìn bóng lưng Thiều Nguyệt rời đi. "Tương lai cô gái này nhất định sẽ đại thành công!"
--- ------ ------ -----
Sẵn sàng gặp Tiểu Cốt chưa =)))))))))))))))))