Bảo Hộ Em Suốt Đời
Chương 33 : Lên đường
Ngày đăng: 20:35 19/04/20
Vân Ẩn tới Trường Lưu để tìm Hoa Thiên Cốt, đệ tử Trường Lưu dẫn đường cho hắn thắc mắc, "Vân Ẩn sư huynh, Hoa Thiên Cốt chỉ là một nha đầu, sao lại phiền đến huynh mất công mất sức lặn lội ngàn dặm xa xôi đến đón nàng ta?"
"Sư đệ chớ nói bừa bãi, bây giờ nàng đường đường là Chưởng môn mới của phái Thục Sơn bọn ta đấy." Vân Ẩn đáp.
"Hả? Vân Ẩn sư huynh, huynh không có đùa với đệ chứ? Trong hàng ngũ đệ tử Trường Lưu chúng đệ, tài nghệ của Hoa Thiên Cốt phải gọi là cực kỳ tồi tệ, ngay cả ngự kiếm phi hành cũng học không xong, sao có thể trở thành Chưởng môn một phái được chứ?"
"Gì cơ?" Vân Ẩn hơi giật mình, "Sao lại có thể kém như vậy?"
"Đâu chỉ kém không thôi, là đếm ngược từ dưới trở lên trên ở Trường Lưu đó."
Sao có thể nhỉ? Mình vừa mới biết lúc sư phụ lâm chung đã giao phó lại Thục Sơn cho nàng, hẳn nàng sẽ không phải dạng người tầm thường, Vân Ẩn thầm nhủ, bấy giờ đệ tử Trường Lưu đi bên cạnh hắn đưa tay chỉ trời, bảo. "Á, Chưởng môn của đám bọn huynh biết bay rồi kìa."
Vân Ẩn ngẩng đầu lên, chỉ thấy một nữ đệ tử Trường Lưu đang ngự kiếm phi hành một cách lảo đảo giữa không trung, nhưng nàng có vẻ rất cố gắng tập trung tinh lực, dần dà cũng vững vàng hơn một chút.
Hoa Thiên Cốt hạ xuống đất, tới bên cạnh Khinh Thủy và Mạnh Huyền Lãng, cao hứng nói. "Ta đã có thể ngự kiếm phi hành, ta đã có thể sử dụng kiếm gỗ để phi hành, ôi, quá tốt!"
"Ha ha, đúng nha, Thiên Cốt, rốt cuộc cậu cũng có thể bay rồi." Khinh Thủy vui vẻ, quay đầu nhìn Mạnh Huyền Lãng, "Mạnh đại ca, huynh cũng phải cố gắng lên, Thiên Cốt đã biết bay, huynh cũng không thể để bị rớt lại đâu."
"Thiên Cốt bay được là nhờ sự cố gắng của muội ấy, còn ta, cứ thuận theo lẽ tự nhiên thôi." Mạnh Huyền Lãng chẳng hề để tâm.
Thiều Nguyệt quan sát toàn bộ, cũng vui mừng gật đầu một cái, Hoa Thiên Cốt xoay người đi đến trước mặt cô, hành lễ, "Tiểu Cốt đa tạ Kiếm Tôn đã dạy bảo."
Thiều Nguyệt đưa tay đỡ lấy nàng, lúc này Vân Ẩn đi tới, quỳ xuống ngay trước mặt Hoa Thiên Cốt, "Đệ tử Thục Sơn - Vân Ẩn, xin bái kiến Chưởng môn!"
"?" Đám đệ tử kinh ngạc nhìn Hoa Thiên Cốt, nàng ta là Chưởng môn Thục Sơn?
Hoa Thiên Cốt chả biết làm thế nào cho phải lẽ, sao lại đến nhanh thế, nàng vẫn chưa muốn phải rời khỏi Trường Lưu đâu. Thiều Nguyệt nghiêng đầu nhìn về phía Bạch Tử Họa, chẳng lẽ là sư huynh gọi cậu ta đến?
Trong đại điện, Vân Ẩn xin lỗi, "Mong Chưởng môn tha thứ cho sự chậm trễ của đệ tử, đệ tử cũng mới chỉ vừa nhận được truyền thư của Tôn Thượng, bấy giờ mới biết Chưởng môn đang ở Trường Lưu," Vân Ẩn quỳ xuống chịu tội.
Hoa Thiên Cốt vội vã đỡ hắn, "Huynh mau dậy, mau dậy đi," Sau đấy thắc mắc, "Đông Phương đã bảo qua với ta là để lại thư cho huynh rồi mà?"
Mạnh Huyền Lãng đứng phía sau nàng, bỗng dưng kêu lên, "Thiên Cốt, dọc đường phải cẩn thận nha!"
Hoa Thiên Cốt quay đầu, giơ giơ chuỗi ngọc của hắn. "Yên tâm đi, ta nhất định sẽ trả lại chuỗi ngọc nguyên vẹn lại cho huynh."
Mạnh Huyền Lãng dõi theo bóng lưng của Hoa Thiên Cốt, vui mừng cười một tiếng. Hoa Thiên Cốt cúi đầu nhìn chuỗi ngọc trong tay, nghe thấy phía trước của tiếng cửa mở, nàng ngẩng đầu lên thấy Nghê Mạn Thiên từ trong phòng đi ra, nàng cao hứng vẫy tay một cái, "Mạn Thiên..."
Nghê Mạn Thiên vừa trông thấy Hoa Thiên Cốt bèn tức giận đóng cửa, chặn nàng bên ngoài, Hoa Thiên Cốt không hiểu, chỉ đành trở lại phòng của mình.
Thiều Nguyệt vừa về Tuyệt Tình điện, Bạch Tử Họa lập tức gọi cô, "Tiểu Nguyệt!"
"Sư huynh? Đã trễ thế này, huynh còn chưa nghỉ ngơi ư?" Thiều Nguyệt đi tới.
"Tiểu Nguyệt, đã đưa kiếm chưa?" Bạch Tử Họa bình tĩnh hỏi.
"Hả? Sư huynh, huynh biết hết rồi." Thiều Nguyệt dè dặt nói.
"Ban đầu lúc muội nhờ ta tìm kiếm hộ, ta còn thắc mắc sao muội đã có Kinh Lôi còn cần những thanh kiếm khác làm gì, cho đến khi muội bảo muốn giúp đỡ Hoa Thiên Cốt, ta mới đoán được."
"Sư huynh, tuy Tiểu Cốt là sinh tử kiếp của huynh, nhưng nàng cũng là thân nhân của ta, ta không thể không để ý nàng."
"Ta cũng không trách muội, có điều muội quá chăm sóc cho nàng, ta không muốn việc ấy ảnh hưởng đến chuyện tu hành của muội."
"Sư huynh, huynh yên tâm đi, ta đi tu luyện ngay đây, đúng rồi, bọn người Thiện Xuân Thu khẳng định sẽ vẫn làm ra loại chuyện bất lợi đối với Thục Sơn, sư huynh, huynh phải thật để tâm động thái của đám người Thất Sát đấy nhé." Thiều Nguyệt dặn dò.
"Được rồi, ta biết, còn không mau đi tu luyện đi." Bạch Tử Họa nhìn cô.
"Vâng, vậy sư huynh, ta đi tu luyện." Thiều Nguyệt gật đầu với Bạch Tử Họa rồi quay về phòng của mình.
Bạch Tử Họa ngước lên nhìn bầu trời đêm, lẩm bẩm, "Hoa Thiên Cốt..."
--- ------ ------ ----