Bảo Hộ Em Suốt Đời

Chương 40 : Người đàn ông mặc đồ đen

Ngày đăng: 20:36 19/04/20


Người đàn ông mặc đồ đen vừa xuất hiện, Hoa Thiên Cốt lập tức nhận ra đó là người đã cứu nàng lần trước lúc còn ở Thục Sơn, chẳng lẽ anh ta sống tại Dị Hủ các? Là người của Dị Hủ các ư?



Thiều Nguyệt nhìn người bận đồ đen đứng trước mặt, hắn bảo vệ Dị Hủ Quân ở đằng sau, toàn thân chỉ lộ ra đôi mắt, Thiều Nguyệt khó có thể phân biệt xem liệu hắn rốt cuộc có phải Đông Hoa sư huynh hay không.



Hoa Thiên Cốt vội hô lên, "Kiếm tôn, người mặc đồ đen đó đã từng cứu con."



Thiều Nguyệt nghe xong lập tức khẳng định, người đã cứu Tiểu Cốt nhất định là Đông Hoa sư huynh, nhưng muốn anh ta để lộ sơ hở, chỉ có thể buộc anh ta sử dụng tiên pháp Trường Lưu, như vậy nhất định sư huynh sẽ nhận ra được. Nghĩ tới đây, Thiều Nguyệt bắt đầu động thủ, đánh nhau với người mặc đồ đen, song đối phương nhất mực phòng ngự tránh né, chưa từng dùng phép với thanh kiếm, bầu trời đột nhiên bao phủ bởi mây đen, những tia chớp lần lượt kéo đến, đánh lên thân mình Kinh Lôi. Thiều Nguyệt vung tay hướng lên trên, Kinh Lôi huy động tất cả sấm sét bao quanh lao về phía người đàn ông mặc đồ đen, anh ta mải mốt chạy trốn, song Kinh Lôi bám mãi không buông, tựa như nó cũng có mắt vậy, đồng thời còn bắn ra những tia sét bổ về phía anh. Người đàn ông mặc đồ đen tránh liên tục mấy lần thật sự đã cố gắng hết sức, không thể mãi cứ như thế, anh xoay người ngưng tụ kiếm khí, triệu hồi một thanh trường kiếm phía trước mặt, nó đụng vào Kinh Lôi, hai kiếm va chạm phát ra một nguồn linh khí khổng lồ, truyền khắp bốn phương, làm cho toàn bộ Dị Hủ các rung chuyển.



Bạch Tử Họa cảm giác thứ tiên lực kia hình như thực quen thuộc, chàng cẩn thận quan sát người đàn ông mặc đồ đen, chẳng lẽ... Thiều Nguyệt thu hồi Kinh Lôi, vui vẻ nói, "Đông Hoa sư huynh!"



Người đàn ông mặc đồ đen cả kinh, vội vàng rút lại tiên lực, quay người bay lên định chạy, Thiều Nguyệt mải mốt đuổi theo, bắt được bả vai anh giữa không trung, người đàn ông bận đồ đen trong tình thế cấp bách này chỉ muốn rời khỏi đây, anh quay người đánh Thiều Nguyệt một chưởng, Thiều Nguyệt không có phòng vệ, bị đánh chính giữa vai trái liền rơi xuống.



Hoa Thiên Cốt kinh hãi, "Kiếm tôn!" Nàng muốn tiến lên phía trước tiếp lấy cô, nhưng Bạch Tử Họa lại nhanh chân hơn, chàng phi thân đón Thiều Nguyệt, sau khi chạm đất, chàng khó hiểu nhìn theo người đàn ông mặc đồ đen, chàng không thể hiểu nổi sao Đông Hoa lại ở Dị Hủ các, thậm chí còn giúp đỡ Dị Hủ Quân làm những chuyện mà trước đây chắc chắn bọn họ sẽ không bao giờ làm.



Người đàn ông mặc đồ đen hối hận nhìn bàn tay mình, anh không hề cố tình gây tổn thương cho Thiều Nguyệt, nhìn Thiều Nguyệt bị anh đánh thương, ánh mắt anh đầy áy náy và tự trách. Hoa Thiên Cốt ở bên người Thiều Nguyệt, đỡ lấy cô, lo lắng hỏi, "Kiếm tôn, người sao rồi? Vết thương có nặng lắm không?"



Thiều Nguyệt che vai trái, thở lấy hơi rồi lắc đầu đáp, "Ta không sao, Tiểu Cốt à." Sau đấy ngẩng đầu nhìn người mặc đồ đen đang vô cùng áy náy ở trên không trung. "Đông Hoa sư huynh, huynh đã nói khi nào ta trở thành tiên, huynh sẽ quay về thăm ta, bây giờ ta đã là thượng tiên rồi."



Người đàn ông mặc đồ đen nhìn Thiều Nguyệt ở bên dưới, hồi tưởng lại chuyện trước kia, hốc mắt anh tránh không khỏi trở nên ướt át, Bạch Tử Họa cũng gọi, "Đông Hoa!"



Người đàn ông mặc đồ đen nhìn Bạch Tử Họa, lại nhìn Dị Hủ Quân, nhớ lý do ban đầu bản thân lựa chọn ở bên cạnh Dị Hủ Quân, anh vẫn hạ quyết tâm xoay người rời đi. Bạch Tử Họa cau mày nhìn Dị Hủ Quân, "Đông Hoa, vì sao lại ở Dị Hủ Các?"



"Là do hắn ta tự nguyện ở lại, ta không cưỡng ép hắn." Dị Hủ Quân thấy thân phận của người mặc đồ đen đã bị bại lộ thì cũng không còn ý định che giấu nữa.



"Ta sẽ đưa Đông Hoa quay về." Bạch Tử Họa kiên định.



"Thi thể Thanh Hư đạo trưởng đâu?" Vốn dĩ Hoa Thiên Cốt cho rằng Dị Hủ Quân là người tốt, song bọn họ lại dám khiến Kiếm tôn bị thương, nàng dần dà thấy tất cả đều xấu hết, đương nhiên giọng điệu sẽ cực kỳ tức giận.



Dị Hủ Quân đáp Hoa Thiên Cốt với vẻ lạnh lùng, "Thi thể Thanh Hư đạo trưởng thật sự không ở đây, Thiên Cốt cô nương, xin thứ lỗi cho tại hạ, tại hạ quả thực không giúp được gì."



"Hóa ra ngươi dùng xong thi thể của Thanh Hư đạo trưởng rồi cho nên gửi trả lại Thục Sơn?" Thiều Nguyệt nhìn Dị Hủ Quân.




Thiều Nguyệt vội nói, "Đông Hoa sư huynh không cố ý đâu."



"Tiểu sư muội, mặc kệ huynh ấy có cố ý hay không, thì cũng không thể gây tổn thương cho đồng môn." Sênh Tiểu Mặc vẫn vô cùng giận.



"Sênh sư huynh, chuyện này trước tiên cứ phải giữ bí mật, chờ tra ra rõ ràng đầu đuôi ngọn ngành hẵng nói tiếp."



"Haizzzz..." Sênh Tiêu Mặc thở dài, "Cũng chỉ còn nước ấy."



Hoa Thiên Cốt quay về Thục Sơn, trong lòng còn lo lắng cho thương thế của Thiều Nguyệt, nàng không hiểu nổi người đàn ông mặc đồ đen thật sự là người đã cứu nàng đó sao, hắn còn là sư huynh của Kiếm tôn, thượng tiên của Trường Lưu ư? Đầu nàng không đủ xài rồi, suy nghĩ lòng vòng bắt đầu trở nên mơ màng.



"Chưởng môn!" Thanh Dương gặp Hoa Thiên Cốt ở ngoài điện, hô lên, Thanh Phong cũng nói theo, "Chưởng môn, cuối cùng ngài cũng trở lại." Vân Ẩn theo sau hai vị trưởng lão.



Hoa Thiên Cốt bị bọn họ kéo ra khỏi dòng suy nghĩ, chẳng thể làm gì khác ngoài thuật lại chuyện vừa xảy ra, "Ta đi một chuyến tới Dị Hủ các, không phát hiện được gì hết."



"Ai da, không cần tìm nữa, Chưởng môn à, thi thể sư huynh đã được mang trả lại." Thanh Dương bảo.



"Cái gì?" Hoa Thiên Cốt thắc mắc, "Tìm thấy ở đâu?"



Vân Ẩn đáp, "Sáng nay đồ đệ vừa thức dậy đã trông thấy thi thể sư phụ nằm lại chỗ cũ."



Hoa Thiên Cốt hồi tưởng lại lời Thiều Nguyệt, quả nhiên là thật, Dị Hủ Quân dùng xong đem trả? Nàng lo lắng thi thể Thanh Hư đạo trưởng sẽ bị hỏng hóc chỗ nào đó, bèn cấp tốc đi đến đại điện, "Chúng ta đi kiểm tra một chút."



Trong linh đường của Thanh Hư đạo trưởng, Hoa Thiên Cốt dẫn đám đệ tử đi dập đầu trước lão, nàng tự trách, "Đạo trưởng, là do Tiểu Cốt không tốt, không thể bảo vệ di thể của ngài, xin ngài chớ nên phiền lòng, ngài yên tâm, từ giờ trở đi, ta nhất định sẽ thừa hưởng lại ý chí của ngài, phục hồi lại Thục Sơn!" Đám đệ tử nghe xong đều cảm thấy lồng ngực ngập tràn hy vọng.



Đại điển kế nhiệm, Hoa Thiên Cốt mặc đạo bào Thục Sơn, đứng ở trên cùng, Vân Ẩn dẫn theo hai vị đệ tử, từng bước đi lên, khi đã tới trước mặt Hoa Thiên Cốt, họ khom người hành lễ, sau đó một đệ tử nhấc khay lên, cầm lấy cung vũ Chưởng môn, quỳ gối dâng bằng hai tay. Hoa Thiên Cốt nhận cung vũ, giơ lên, toàn bộ đệ tử lập tức đồng loạt quỳ xuống, "Đệ tử Thục sơn bái kiến Chưởng môn!"



Ở phía dưới, Đông Phương Úc Khanh nhìn Hoa Thiên Cốt chính thức trở thành Chưởng môn Thục Sơn, mừng rỡ nở nụ cười.



--- ------ ------ ---