Bảo Hộ Em Suốt Đời

Chương 57 : Xuống núi lịch luyện

Ngày đăng: 20:36 19/04/20


Trong đại điện tại Trường Lưu, Lạc Thập Nhất quỳ gối trước Tứ tôn, Ma Nghiêm nói với anh chàng, "Tân đệ tử cũng đã tu hành được một thời gian rồi, tới lúc nên để bọn nó hạ sơn lịch luyện, tăng cường kinh nghiệm thực chiến, Thập Nhất, con hãy hướng dẫn đội ngũ lần này đi."



Lạc Thập Nhất khom người hành lễ, "Dạ vâng, thưa sư phụ."



"Phải nhớ kĩ, tuyệt đối tuân thủ nghiêm túc tiên quy giao thủ với người phàm, nếu không phải trường hợp vạn bất đắc dĩ thì không được khai triển pháp thuật trước mặt phàm nhân, một khi đã vượt biển thì phải thu hồi ngự kiếm, tự đi bằng đôi chân của mình, dọc đường quan sát sự đời, trau dồi kiến thức, giúp chính trừ tà."



"Ai da, thật hâm mộ các con, lúc nào ta cũng muốn được hạ sơn vui đùa một chút, tốt đẹp biết bao." Sênh Tiêu Mặc phe phẩy quạt xếp, tiếc nuối than thở. 



Thiều Nguyệt lắc đầu bật cười, Ma Nghiêm bất đắc dĩ đáp, "Sư đệ à!"



Bạch Tử Họa nghiêm mặt, "Chuyến đi lần này phải thực chắc chắn rằng không một đệ tử nào có hành vi bất thường, chúng ta không thể biết được liệu có còn gian tế nào của phái Thất Sát như Doãn Thượng Phiêu hay không đâu."



"Sư huynh, huynh lo..." Thiều Nguyệt quay sang hỏi, Bạch Tử Họa gật đầu. 



Ma Nghiêm cũng đồng tình, "Đúng, phải cảnh giác, Thập Nhất, dọc đường con nhớ lưu ý, không có ai đáng nghi là tốt."



"Dạ vâng, thưa sư phụ."



Trong phòng, Hoa Thiên Cốt buồn bã nằm ườn lên bàn, Đường Bảo ở bên cạnh lại đi tới đi lui, "Kiếm tôn muốn mẹ hạ sơn lịch luyện sao?"



Hoa Thiên Cốt gật đầu, không hờn không giận đáp, "Nói ra để ra ngoài thăm thú, tích lũy kinh nghiệm thực chiến."



"Vậy mẹ đi một mình à?"



"Còn các các sư huynh, sư tỷ, sư muội nữa."



"Á... Thế có Thật Nhất sư huynh không?" Đường Bảo thắc mắc, Hoa Thiên Cốt gật đầu, con bé lại hỏi, "Vậy, có Khinh Thủy chứ?" Hoa Thiên Cốt lại gật đầu, Đường Bảo tiếp tục nói, "Thế còn con?" Hoa Thiên Cốt không phản ứng kịp, lại gật đầu. 



Đường Bảo cao hứng ngồi xuống, Hoa Thiên Cốt lại ngồi thẳng lưng, bấy giờ mới thốt lên, "Hả? Con cũng muốn đi sao?"



"Dĩ nhiên rồi, mẹ đi, Khinh Thủy đi, Thập Nhất sư huynh cũng đi, vậy mình con ở lại núi Trường Lưu sẽ rất chán." Đường Bảo cười, "Tất nhiên là nếu con đi cùng thì sẽ giúp được mọi người nhiều chuyện, lại có thể chăm sóc mọi người nữa."



"Chuyến này chúng ta phải đi là để giúp chính trừ tà chứ không phải ngao du sơn thủy, dọc đường không biết sẽ có bao nhiêu hiểm nguy, bây giờ năng lực của ta vẫn còn yếu kém, ta không thể bảo vệ được con, ngoan nào, con ở lại Trường Lưu chờ chúng ta quay về nhé." Hoa Thiên Cốt khuyên nhủ. 



"Ai da, mẹ Cốt Đầu à, con không sợ đâu, mẹ Cốt Đầu ơi, con không phải đệ tử chính thức của Trường Lưu, cùng lắm người ta cũng coi con như nha hoàn của mẹ thôi, nhỡ đâu lúc mẹ đi, Thập Nhất sư huynh cũng vắng mặt, có kẻ bắt nạt con thì sao?" Đường Bảo tủi thân.
"Không phải là muốn bắt chúng ta chứ?" Hoa Thiên Cốt lo lắng. 



"Miệng quạ đen!" Nghê Mạn Thiên liếc xéo Hoa Thiên Cốt, Hoa Thiên Cốt thấy cuối cùng thì Nghê Mạn Thiên cũng chịu để ý đến mình thì cao hứng định tiến lại gần nói chuyện, song đột nhiên cả đám bị một quân đoàn vây kín.



Vị mặc quân phục kia đi tới, trông thấy Hoa Thiên Cốt xong mở bức hoa trên tay, so sánh một chút, "Không sai, chính là nhà ngươi!" Hoa Thiên Cốt cũng nhìn bức họa, vô cùng khó hiểu.



Lạc Thập Nhất đưa tay hành lễ, "Tướng quân à, chúng ta là đệ tử phái Đông Hải, đang muốn đến núi Thái Bạch để tham dự đại hội võ lâm, chẳng lẽ có hiểu nhầm gì ư?"



Vị tướng quân kia đi tới, "Hiểu nhầm? Không có hiểu nhầm gì hết," Sau đó chỉ tay về phía Hoa Thiên Cốt, "Ngươi, còn cả các ngươi, phải đi cùng ta một chuyến."



"Đi đâu?" Lạc Thập Nhất hỏi.



"Hoàng cung!" Dứt lời bèn xoay gót.



Hoa Thiên Cốt tiến lên phía trước, "Là Lãng ca ca lệnh cho mấy người tới đón bọn ta ư?"



Vị tướng quân kia quay người nhìn nàng, "Ai cơ?"



"Lãng ca ca!"



"To gan! Lại dám gọi thẳng tên của hoàng thượng." Tướng quân tức giận. 



Lạc Thập Nhất nói, "Hoàng thượng là bạn của chúng ta."



"Bạn?" Tướng quân tiến tới, "Kẻ tự xưng là bạn của hoàng thượng có rất nhiều, sao ta biết các người là thật hay giả chứ?"



"Huynh cứ về nói với hoàng thượng một tiếng là thật giả sẽ rõ, lần này chúng ta có nhiệm vụ nên mới hạ sơn, quả thực vô cùng bất tiện." Lạc Thập Nhất thành thật đáp.



"Bất tiện?" Vị tướng quân rút kiếm, "Vậy bây giờ để cho thuận tiện, các người đi theo ta."



Nghê Mạn Thiên tiến đến giận dữ, "Không được phép vô lễ với sư phụ!"



Vị tướng quân quay đầu nhìn nàng, Lạc Thập Nhất đưa tay ngăn cản Nghê Mạn Thiên, Nghê Mạn Thiên đành lùi lại, Lạc Thập Nhất nhìn đối phương, vị tương quân không cam lòng chịu yếu thế, gã cũng trợn mắt nhìn lại anh chàng, song phương hình thành nên bầu không khí tuốt gươm nã nỏ. +