Báo Nam

Chương 12 :

Ngày đăng: 12:03 19/04/20


Gian phòng này so với phòng của cô còn rộng hơn rất nhiều, hơn nữa càng thêm lộng lẫy, màn phủ cùng khăn trải giường trên giường lớn tất cả đều làm bằng vải tốt nhất, danh họa cổ điển, bàn, sô pha cùng tường trang trí, quả thực đều là tác phẩm nghệ thuật, cô không dấu vết xem xét một vòng, không khỏi tò mò, cho một con báo đen ở phòng tốt như vậy không phải quá lãng phí sao?



Càng kì quái là, phòng này không chỉ không hề có mùi động vật, ngược lại còn có mùi hương đặc trưng của nam giới, cảm giác không giống như phòng báo, giống phòng ngủ của đàn ông hơn……



“Thay bộ quần áo này, sau đó ngoan ngoãn ở trên giường chờ báo thần, có điều…… Tôi khuyên cô phải cẩn thận, đừng để bị móng vuốt nó làm bị thương, khi hưng phấn, khí lực sẽ rất lớn.” Rita chua nói xong, xoay người đi ra ngoài, đồng thời cũng đóng cửa lại.



Tước Lợi Nhi cầm chiếc váy lụa đen mỏng như cánh ve lên, lúc này mới giật mình hiểu được cái gọi là hầu hạ của bọn họ là chỉ việc gì, nhất thời mở to mắt, không thể tin lại tồn tại loại tôn giáo biến thái đến mức này.



“Bọn họ muốn mình lên giường với một con báo?” Cô kinh sợ quăng chiếc váy đó lên giường, cả người vì Tịnh Linh hội quỷ bí dâm uế mà khó chịu vô cùng.



“Shit! Đây là cái gì giáo a? Ghê tởm tới cực điểm!” Cô tức giận đến liên tục nguyền rủa, không hề chần chờ đi ra cửa gỗ. Nếu cô tiếp tục đợi ở trong này, khó bảo đảm sẽ không đánh bất tỉnh báo đen.



Tịnh Linh hội toàn giáo không có chỗ nào không chứa tà khí, bắt đầu từ khi cô đến tòa cổ bảo này, tai nghe mắt thấy tất cả đều là chuyện hoang đường đến cực điểm.



Cô rốt cuộc nhịn không nổi nữa, đêm nay cô sẽ tiêu hủy động ma này!



Cô lòng đầy căm phẫn đang chuẩn bị dùng niệm động lực rời khỏi nơi quỷ quái này, cửa lại mở ra, báo đen nhẹ nhàng không tiếng động đi đến, Cica ở sau lưng nó đang cầm một cái chậu thủy tinh, trong chậu có mảnh vải trắng, hắn đem mấy thứ đó đặt ở đầu giường, cúi đầu chào báo đen rồi lui ra ngoài.



Tước Lợi Nhi nhìn khối vải kia, lại nhìn nhìn báo đen, hảo cảm đối với báo đen đang từ từ biến mất, sớm biết rằng nó chỉ là đồ súc sinh biến thái, nên nhân lúc nó bị thương mà làm thịt luôn.



Báo đen tựa hồ nhìn thấu ý nghĩ của cô, lộ ra vẻ mặt quỷ dị với cô, sau một lúc lâu mới đi thẳng ra sau bình phong ở góc phòng.



Tước Lợi Nhi ngẩn ngơ, không phải cô đa tâm, cô tổng cảm thấy con báo đen này thường lộ ra vẻ mặt chỉ con người mới có, đồ tà môn.



“Này! Mày trốn đi làm gì? Ta nói cho mày biết, ta sẽ không giống đứa ngốc mặc các ngươi làm càn!” Cô đi về phía bình phong, tính trút giận lên báo đen trước.
“Vừa rồi nếu cô đại náo, tôi cam đoan cô cùng người cô muốn cứu tất cả đều chết ở đây……” A! Cô làm cho người ta rất mê muội. Một nửa lý trí trong đầu Cừu Liệt cùng cô đối thoại, nhưng một nửa khác lại nhanh chóng bị dục niệm điên cuồng chinh phục.



Gương mặt thanh lệ ngây thơ của cô gần trong gang tấc, mái tóc nâu mềm lướt qua tai anh, thân thể mềm mại nhỏ nhắn yểu điệu cách quần áo cùng anh cọ sát, khí nóng trong hơi thở tỏa ra đủ để phá hủy ý chí của bất kì người đàn ông nào.



“Tôi mới……” Cô còn muốn phản bác, nhưng nói chưa ra miệng liền luân hãm trong nụ hôn điên cuồng của Cừu Liệt.



Làn sóng rung động đầu tiên còn chưa biến mất, làn sóng rung động thứ lại đánh tới khiến cô trở tay không kịp.



Không phải nói diễn trò thôi sao? Vì sao Cừu Liệt lại dùng…… dùng phương thức này hôn cô?



Anh đẩy miệng cô ra, đầu lưỡi khí phách xâm nhập vào miệng cô, khẽ vượt qua răng cô, quấn lấy đầu lưỡi cô, kịch liệt đòi hỏi sự hưởng ứng của cô. Mà tay anh lại lặng lẽ từ eo luồn vào trong áo cô, tìm kiếm nơi nữ tính rất tròn cùng no đủ độc hữu của cô…… Dục hỏa tựa hồ càng không thể vãn hồi!



“Cừu Liệt…… Cừu Liệt!” Tước Lợi Nhi bị sự cuồng mãnh của anh làm bừng tỉnh, cô dùng sức đẩy anh ra, hét lớn một tiếng.



Cừu Liệt khởi động thân trên, thở dốc ồ ồ không yên, dùng ánh mắt cuồng dã mãnh liệt nhìn cô, không thể lập tức thu hồi dục vọng đã tiết ra.



“Anh…… Anh quá nhập vai rồi…… tỉnh táo chút đi!” Cô cũng vì tim đập nhanh mà giọng nói khàn khàn.



Đáng chết! Cừu Liệt dần dần bình phục, tay trái cào tóc, ngã xuống bên cạnh.



Mình điên rồi! Con mẹ nó giống như thú vật! Anh tự trách chửi mắng trong lòng.



Tước Lợi Nhi từ trên giường ngồi dậy, tay run run kéo lại quần áo của mình, nghĩ không ra nên nói cái gì, sự thông minh lúc bình thường tất cả đều quên không còn một mảnh, phần đầu óc chỉ huy ngôn ngữ đã sớm đóng cửa trước thời hạn.