Báo Nam

Chương 14 :

Ngày đăng: 12:03 19/04/20


Hành lang thật dài bởi vì xà nhà thiết kế thành hình vòm, cho nên thoạt nhìn không hề giống mật đạo.



Tước Lợi Nhi bị Cừu Liệt kéo đi ra cửa cổ bảo, cô vừa đi vừa nhớ kỹ mỗi một khúc quanh cùng phương hướng, cô biết, nhớ kỹ đường bỏ trốn này đối với việc về sau nhất định sẽ có ích.



“Cừu Liệt, năm cô gái kia thật sự sẽ trở thành vật phẩm dưỡng nhan của Phương Tư sao?” Cô quay đầu hỏi anh.



“Phải.” Cừu Liệt thuận miệng đáp lời, hiện tại anh chỉ hy vọng Phương Tư đừng quá sớm phát hiện anh cùng Tước Lợi Nhi không ở trong phòng.



“Khi nào thì sẽ trở thành tế phẩm?” Cô lại hỏi.



“Một tuần sau.”



Một tuần? Thời gian còn rất dài, nếu tình thế không cho phép cô ở lại, vậy cô rời đi trước, cô cũng không cần lo lắng các cô ấy sẽ bị giết.



Có thời hạn, cô muốn sắp mặt mọi chuyện cũng dễ dàng hơn.



Cơ cấu cơ bản của tòa thành này cô đại khái có thể nhìn ra được, phức tạp chính là những con đường quanh co này, đây có lẽ là một cách để Phương Tư dùng để mê hoặc hoặc dọa nạt tín đồ, trên cơ bản, nếu bình tĩnh mà phân tích, có thể tìm ra quy luật của các con đường này. Nếu cô đoán đúng, những con đường này hẳn là sẽ ghép thành chữ “mễ” (米) trong tiếng Trung, vài chữ mễ liền hợp thành mê cung làm người ta lẫn lộn, đây là một trong những quỷ kế của Phương Tư.



Cổ bảo chiếm diện tích khổng lồ, tầng thứ nhất xây thành mê cung, vậy tầng thứ hai, tầng thứ ba thì sao?



Tước Lợi Nhi phỏng đoán, Phương Tư nhất định ở nơi cao nhất. Loại cổ bảo có tháp nhọn như vậy, ác ma không phải đều ở tháp chóp nhọn sao?



Cô đang hăng hái suy nghĩ, bỗng nhiên bị Cừu Liệt kéo lại, cô khó hiểu nhìn anh hỏi: “Làm sao vậy?”



“Phương Tư……” Cừu Liệt vẻ mặt nhăn nhó, run rẩy sờ vào dây xích trên gáy.



“Phương Tư làm sao? Ông ta làm gì anh?” Cô thấy anh thống khổ, vươn tay đỡ lấy anh.



“Đi mau! Đến cuối con đường phía bên phải, nơi đó có cái cửa nhỏ, từ đó vận dụng niệm động lực của cô rời đi!” Anh chỉ vào phía trước, đẩy cô ra.



“Cừu Liệt!” Cô không thể bỏ rơi anh rời đi, nói không chừng Phương Tư sẽ đối phó với anh.



“Đi mau, Phương Tư đã phát hiện không thấy cô, mau!” Anh sốt ruột thúc giục, tốc độ dây xích chấn động càng lúc càng mau, đau đớn cũng càng ngày càng mạnh, có nghịa Phương Tư đã tức giận.



“Nếu đi thì cùng nhau đi!” Cô kéo tay anh, trong nháy mắt mang theo anh di động đến trước cửa nhỏ.
“Hừ! Mày đáng chết!” Rita tức giận đến mức lại muốn bổ một quyền.



“Dừng tay, Rita, giao cô ta cho Cừu Liệt xử lý, ta tin tưởng Ngải Lãng tiểu thư sẽ rất vui lòng muốn biết Cừu Liệt đối phó cô ta như thế nào.” Phương Tư âm hiểm cười một tiếng.



Tước Lợi Nhi ngồi phịch rên đất, trong đầu còn đang suy nghĩ Phương Tư dùng cách gì khống chế linh lực của cô.



“Cừu Liệt, cô ta là con mồi của cậu!” Phương Tư ra lệnh cho báo đen.



Cừu Liệt nổi giận gầm lên một tiếng, chậm rãi đến gần Tước Lợi Nhi.



Xong rồi! Chẳng lẽ cô sẽ chết ở đây? Tước Lợi Nhi lần đầu tiên cảm thấy vô lực cùng uể oải.



Cừu Liệt sau khi đi quanh người cô một vòng, chân trước đặt ở ngực cô, móng vuốt sắc nhọn xuyên thấu qua quần áo cô, ẩn ẩn sẽ đâm vào làn da cô. Tước Lợi Nhi không thể nhúc nhích, chỉ có thể trừng anh, liều mình la to trong lòng: Cừu Liệt! Cừu Liệt! Tôi là Tước Lợi Nhi! Tỉnh lại!



Cừu Liệt nghiêng đầu, trong đôi mắt vàng kim hiện lên một tia hoang mang, khuôn mặt thanh thuần xinh đẹp của Tước Lợi Nhi trong nháy mắt làm cho anh suy nghĩ gián đoạn, tiếng ong ong bên tai cũng yếu đi nhiều, anh do dự lùi móng vuốt về, kinh ngạc nhìn cô.



“Cừu Liệt!” Phương Tư phát hiện anh phản kháng, dùng sức hét lớn một tiếng.



Đúng lúc này, Tước Lợi Nhi bỗng nhiên cảm thấy sức mạnh đã trở lại thân thể, cô không biết nguyên nhân vì sao, nhưng cô không thể bỏ qua cơ hội này, vì thế nhảy dựng lên, nhanh chóng lui về phía sau, đang muốn di động đến bờ biển, nhưng Phương Tư lại một lần nữa kêu tên cô.



“Tước Lợi Nhi Ngải Lãng!”



Lại tới nữa! Cô trong lòng vừa động, không tự giác đưa tiếng la của ông ta vào trong tai. Chỉ ngừng một chút, khí lực của cô lại một lần nữa biến mất vô tung, cả người từ giữa không trung rơi xuống.



“Cừu Liệt, công kích!” Phương Tư ra lệnh.



Cừu Liệt phi thân nhằm về phía Tước Lợi Nhi, trong khoảnh khắc cô rơi xuống đất, chân trước không lưu tình chút nào chụp vào lưng cô.



“A ──!” Tước Lợi Nhi bị đau đớn kịch liệt kia kích thích ngất đi, như sợi bông ngã vào đám cỏ.



Một kích đắc thủ, Cừu Liệt lại bị tiếng kêu thảm của cô đánh thức hơn phân nửa, anh ngửa mặt lên trời rít gào, cảm xúc đại loạn.



“Mang bọn họ về thành, khuya mai chuẩn bị dùng vị Ngải Lãng tiểu thư này huyết tế cho báo thần!” Ta mới mặc kệ cái gì Thần Toán của câu lạc bộ linh lực! Ta sẽ làm cho ngươi biết, muốn đem Cừu Liệt người bên cạnh ta mang đi, kết cục chỉ có đường chết.