Báo Nam

Chương 5 :

Ngày đăng: 12:03 19/04/20


“Em thật sự gặp được một con dã thú?” Huyễn Dạ Thần Hành nghe thấy Tước Lợi Nhi nói xong chuyện xảy ra lúc về nhà mấy hôm trước, kinh ngạc đến cằm sắp rớt ra ngoài.



“Ừm, một con báo, báo đen.” Tước Lợi Nhi chống cằm, ngồi trên ghế cao bên quầy bar, gác chân đung đưa.



“Không phải em nằm mơ chứ?” Đôi mắt xanh biếc của Lôi Xiết liếc cô một cái.



“Em là loại người không phân rõ cảnh trong mơ cùng sự thật sao?” Cô hỏi lại.



“Không phải.” Huyễn Dạ Thần Hành trả lời cô. Tước Lợi Nhi cũng không phải là cô gái mười tám tuổi bình thường trong đầu chỉ có mơ mộng lãng mạn, cô thông minh, tỉnh táo, cho dù mọi người trên thế giới hồ đồ, cô cũng sẽ là người duy nhất vẫn còn tỉnh táo.



“Con báo kia chân sau bị thương, sau khi em cứu nó mới phát hiện gần đó có một người đàn ông bị giết, dáng vẻ người đó tựa như bị một con mãnh thú xé nát, thật trùng hợp, trong tay người đó cầm một khẩu súng……” Cô xoay người, khuỷu tay đặt trên quầy bar phía sau.



“Cho nên em liền nhận định con báo đen kia là thủ phạm giết người?” Huyễn Dạ Thần Hành ngậm điếu thuốc hỏi.



“Chỉ là hoài nghi, người chết trong những vụ án giết người ba tháng nay đều bị móng vuốt giết chết, mà con báo này lại xuất hiện ở San Francisco trong thời điểm mẫn cảm, loại trùng hợp này không khỏi rất không hợp logic.”



“Cho nên?” Lôi Xiết sớm nhìn ra được ý đồ của cô, con nhóc này tám phần là muốn nhúng tay vào việc vớ vẩn này.



“Nên em muốn biết rõ nguyên do trong đó.” Cô cười nói.



“Tước Lợi Nhi, anh biết hiện tại câu lạc bộ ít khách, cho nên em không có việc gì làm, hết sức nhàm chán, nhưng em tội gì phải lãng phí tinh thần đi quản chuyện cực kỳ không liên quan tới em chứ?” Huyễn Dạ Thần Hành nghiêng người về phía trước, có lòng tốt khuyên nhủ.



“Em……” Tước Lợi Nhi cũng không giải thích được, đại khái là rất tò mò về con báo kia, cô mới muốn biết rõ ràng mọi chuyện.



“Thiếu Lãnh Quan, câu lạc bộ chỉ còn lại ba người chúng ta, nói thật, em căn bản không có thời gian quản chuyện không trong phạm vi nhiệm vụ này.” Lôi Xiết cảnh cáo.



“Nhưng mà, vụ án này theo nghiên cứu của em, thoạt nhìn người chết không có điểm chung gì, song bọn họ lại đều là hội viên trong một tổ chức tên là Tịnh Linh hội.” Tước Lợi Nhi đem những điều tìm được sau ba ngày vùi đầu trong máy tính báo cáo cho hai vị đại ca biết.



“Tịnh Linh hội?” Huyễn Dạ Thần Hành cùng Lôi Xiết nhìn nhau, chưa từng nghe qua từ này.



“Đó là một tổ chức không giáo, gần đây thanh danh vang dội khắp nơi trên thế giới, tín đồ phần đông là nam nữ từ hai mươi tuổi đến bốn mươi tuổi, phải có tài lực kinh tế mới có tư cách nhập hội.” Tước Lợi Nhi dùng niệm động lực chuyển một phần báo mạng in trên Internet xuống đến trước mặt bọn họ.




Báo đen!



Nghi can giết người được cô cứu!



Nó đang ở ngoài cửa câu lạc bộ linh lực bồi hồi nhìn trộm.



Nó làm sao tới? Đến tìm cô? Vì sao? Nó làm sao có thể biết cô ở đây? Nó đến tột cùng là muốn làm gì?



Dấu chấm hỏi lập tức chen vào đầu cô, cô chỉ có thể nhìn chằm đôi kim đồng của báo đen, kinh ngạc đứng ngây ra ở cửa.



“……” Tiếng ô ô trầm thấp phát ra từ trong cổ họng báo đen, nó nhìn cô hồi lâu, lại không báo động trước xoay người bỏ đi.



“Đợi chút……” Cô đuổi theo, lại hỏi không ra lời. Làm sao nói chuyện cùng con báo đây? Trời!



Thân mình thon dài nhẹ nhàng của báo đen chậm rãi di chuyển, quay đầu liếc cô một cái, lại lần nữa lao ra khỏi câu lạc bộ linh lực.



Trong đại sảnh, Huyễn Dạ Thần Hành cùng Lôi Xiết chạy xuống đều trừng lớn mắt nhìn một màn này, khó có thể tin khách tới cửa lại là con báo!



“Con báo kia vì sao tìm đến Tước Lợi Nhi?” Huyễn Dạ Thần Hành cảm thấy khác thường, quay đầu hỏi quản lý.



“Đại khái…… nó rất thích cô ấy.” Quản lý nói như đùa.



“Con báo này lai lịch không rõ, ông yên tâm cho Tước Lợi Nhi đi theo?” Lôi Xiết nhíu mày, không biết trong hồ lô của quản lý bán thứ thuốc quỷ gì.



“Tôi tin phục tùng một con báo đen đối với Tước Lợi Nhi mà nói không phải việc khó.” Quản lý nở nụ cười mờ ám.



Đây là đáp án gì?



Mặc dù Huyễn Dạ Thần Hành cùng Lôi Xiết không hiểu gì cả, nhưng quản lý cũng không giải thích nhiều, ông chỉ pha hai ly rượu cho bọn họ, tự mình nâng ly uống cạn chất nước vàng sáng trong ly.