Bát Bảo Trang
Chương 100 : Kế hậu
Ngày đăng: 19:49 18/04/20
Editor: Hoa Tuyết
Ba ngày sau, Khải Long đế dùng nghi lễ cưới kế hậu rước Trương Thanh Nhan vào cung làm hoàng hậu, cả nước cùng chúc mừng.
Tân hậu vào cung ngày thứ ba, các mệnh phụ tông phụ tam phẩm trở lên trong kinh thành đều phải tiến cung yết kiến. Hoa Tịch Uyển là tôn thất cấp phẩm thân vương phi, nằm trong độ ngũ đầu tiên vào bái kiến hoàng hậu, đi cùng nàng vào cung còn có mấy vị thân vương phi khác, chỉ là trong đó tuổi của nàng là nhỏ nhất.
"Hiển vương phi, xin cẩn thận bậc thang," Thái giám dẫn đường ân cần dẫn đường phía trước, tuy thái độ với Hoa Tịch Uyển không thấy có chút nịnh nọt nào, thế nhưng mỗi cử chỉ đều thể hiện sự kính trọng.
"Đa tạ," Hoa Tịch Uyển vào cửa cung, nhìn thấy đã có hai vị lão vương phi ngồi trong cung, nàng liền tiến lên làm một lễ vãn bối với hai vị thân vương phi.
"Mau mau ngồi xuống đi," Từ vương phi cười đến hòa ái bảo Hoa Tịch Uyển ngồi xuống bên cạnh mình, mượn động tác uống trà cười nói với Hoa Tịch Uyển, "Hôm nay có lẽ hoàng hậu nương nương sẽ dậy hơi trễ."
Hoa Tịch Uyển thấy lời này không đúng lắm, chưa tới một khắc sau, tất cả thân vương phi đã có mặt trong cung, thế nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Trương hậu đâu cả. Nhưng mấy thân vương phi ở đây lại không tỏ ra chút bất mãn nào, ngôn ngữ thần thái vẫn như thường.
Mới vừa vào cung đã có tác phong như thế, Trương hậu hành xử thật không thỏa đáng. Tuy hoàng hậu là quốc mẫu, thế nhưng ở đây đều là nhất phẩm tông phụ, về tình về lý, Trương hậu cũng không nên để cho nhiều tông phụ chờ đợi lâu như vậy. Lẽ nào nàng tưởng đây là đấu đá ở gia đình bình thường chắc, để đối phương chờ lâu một chút là có thể ra oai phủ đầu sao?
Thứ mà nữ nhân Hoàng thất không thiếu nhất chính là diễn xuất và dũng khí, chút thủ đoạn nho nhỏ này chỉ có thể khiến các tông phụ bất mãn, chứ căn bản chẳng có chút uy nghiêm gì cả.
Ước chừng lại qua một khắc nữa, rốt cuộc Trương hậu mới trong bộ phượng bào được một đám thái giám cung nữ tiền hô hậu ủng xuất hiện, Hoa Tịch Uyển và các thân vương phi khác đồng loạt đứng dậy hành đại lễ với Trương hậu.
Trương Thanh Nhan ngồi trên phượng tọa, tỉ mỉ đánh giá các tông phụ dưới bậc thềm ngọc, cuối cùng ánh mắt rơi trên người một cô gái trẻ tóc đen như mực, da trắng như tuyết. Bởi vì đối phương cúi đầu, nên nàng không thấy rõ khuôn mặt đối phương, nhưng chỉ với dáng vẻ xinh xắn cùng với đôi tay lộ ra từ tay áo bào, cũng đủ để người khác không kìm lòng được xao động tâm hồn rồi.
Đây chính là Hiển vương phi xinh đẹp khuynh thành trong lời đồn đó sao?
Đợi các nhất phẩm tông phụ làm đại lễ xong, mấy nữ quan đứng nghiêm chỉnh một bên liền vội vàng nâng những quý nhân này lên, Trương Thanh Nhan cho những người này ngồi xuống, thừa cơ hội liếc mắt nhìn Hiển vương phi một cái. Chân mày lá liễu, đôi mắt long lanh, cánh môi như hoa, quả thật có vài phần quyến rũ. Thế nhưng như vậy thì thế nào, nàng vẫn phải thành thật quỳ gối trước mặt mình.
Không ít người nhiều chuyện cảm thấy rất sôi sục trong lòng, nhưng người không thể ngồi yên nhất chính là Yến Bá Ích của Thịnh quận vương phủ. Vì chuyện Hầu thị, nên có nhiều đại thế gia bất hòa cùng hắn, thêm chuyện hoàng đế luôn kiếm cớ chèn ép các thế lực hắn âm thầm an bài, nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn sẽ hoàn toàn không có cơ hội chiến thắng.
Nhìn về phương hướng hoàng cung, Yến Bá Ích trầm tư một lúc lâu, rồi quay đầu nói với người ở phía sau: "Sau khi thái tử bệnh chết, tâm tình của hoàng thượng vẫn không tốt, có lẽ không lâu sau sẽ bệnh nặng không thể gượng dậy nổi, ngươi thấy thế nào?"
Người phía sau trầm mặc trong chốc lát, rồi chậm rãi miệng nói: "Sức khỏe của bệ hạ đã sớm suy yếu, đột nhiên bệnh nặng cũng là chuyện bình thường."
Yến Bá Ích gật đầu: "Vậy cứ thuận thế mà làm đi."
Hắn không thể đóng kịch như Yến Tấn Khâu, càng không có vận khí tốt như hắn ta, gặp được một nhạc gia bề thế, thế nhưng hắn lại quyết đoán hơn Yến Tấn Khâu rất nhiều. Nam nhân muốn thành đại sự, phải có đủ tàn nhẫn.
Lúc này Yến Tấn Khâu "thiếu tàn nhẫn, thích đóng kịch, vận khí tốt gặp được một nhạc gia bề thế" vừa tức giận đập vỡ một chén trà.
"Trương thị kia là thứ gì chứ, lại còn dám làm khó dễ Tịch Uyển?!"
Mộc Thông yên lặng lui về sau một bước, nuốt mấy câu nói kế tiếp xuống.
Hắn còn chưa kịp nói cho vương gia biết, sau đó vương phi đã dùng thủ đoạn mềm dẻo đối phó với hoàng hậu.
"Nô tỳ Bạch Hạ tham kiến vương gia. Vương gia, vương phi mời ngài về phòng." Giọng nói Bạch Hạ vang lên ở bên ngoài.
Yến Tấn Khâu đang đang định bưng một chén trà khác nghe vậy thì dừng tay lại, sau đó giọng điệu như thường bình tĩnh trả lời: "Ngươi trở về nói với vương phi, ta lập tức đi qua ngay."
Tiếng bước chân của Bạch Hạ dần dần biến mất, Mộc Thông nhìn sắc mặt vẫn giăng đầy mây đen của vương gia, đáy lòng thầm thở dài một tiếng.