Bất Diệt Kiếm Thể
Chương 743 : Giăng co trên miệng vực
Ngày đăng: 19:14 20/04/20
Cũng trong phút giây này, một ý tường chưa từng có nảy sinh trong lòng Lục Thanh Giới Bạch Linh. Thánh giới Tử Hoàng, các người đã hùng mạnh như vậy, Tử Hà tông ta đây cũng không thể lạc hậu được!- Long Vương Đại nhân!Kiếm Xỉ Lôi Long kia thấy Lục Thanh đã từ trên không hạ xuống, tự nhiên cũng không dám ở trên không, vội vàng hạ xuống theo. Lúc này từng đạo điện hồ màu tím lập lòe trên thán Kiếm Xỉ Lôi Long, bộ vảy giáp trên thân nó lúc nãy bị Thiên Lôi đánh vỡ cũng đang dẩn lành lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Mà thân thể nó trong nháy mắt đã cao thêm gần trăm trượng, thân thể khổng lồ gần bốn trăm trượng vừa rơi xuống đất đã làm dậy lên một trận gió lốc mạnh mẽ, lôi khí bên trong sơn cốc giống như đang triều bái chen chúc ùa tới.- Ngươi đã tiến vào lục giai. Nhìn Kiếm Xỉ Lôi Long trước mắt. Lúc Thanh trầm giong nói.- Đa tạ Long Vương Đại nhân ra tay viện trợ, bằng không tiểu long và hài tử đã mắt mạng đương trường. Đại ân như vậy tiểu long không dám nói báo đền, chỉ có thề lấy thân này theo hầu Long Vương Đại nhân, hy vọng có thể tận chút lực bạc.Nghe lời Kiếm Xỉ Lôi Long vừa nói tuy rằng chân thật đáng tin, nhưng Lục Thanh như vừa cảm nhận được chuyện gì đó. Ngay tức khắc, hắn mĩm cười hỏi:- Ngươi có muốn đột phá tới giai vị mạnh hơn nữa không? Giai vị mạnh hơn nữa!Kiếm Xỉ Lôi Long sững sờ, trong mắt lập tức lộ vẻ nữa mừng nửa sợ:- Long Vương Đại nhân chịu giúp tiểu long sao? Lục Thanh gật gật đầu:- Ta bằng lòng giúp ngươi, ngươi cũng thấy lúc nãy ta đã làm gì. Tuy nhiên ta còn có điều kiện. ..Kiếm Xỉ Lôi Long sửng sốt, vội vàng nói:- Tiểu long đã quyết định theo Đại nhân, chỉ cần Đại nhân ra lệnh, tiểu long nhất định làm theo, không cần điều kiện gì cả.Lục Thanh lắc lắc đầu:- Đây không phải điều kiện cho ngươi, mà điều kiện cho nhưng hung thú khác. Hung thú khác. ..Dường như Kiếm Xỉ Lôi Long đã hiểu:- Đại nhân muốn thu phục thêm nhiều hung thú hay sao?- Không sai ta cần ngươi giúp đi thuyết phục thêm nhưng hung thủ khác, yêu cầu của ta cũng không cao. Chỉ cần bọn chúng ra sức cho ta trong vòng ngàn năm. sau ngàn năm, bọn chúng sẽ được tự do. Mà trong ngàn năm này, ta có thể giúp cho bọn chúng độ kiếp.Lục Thanh ngừng một chút, như nhớ lại chuyện gì, lại hỏi:- Ngươi có biết trong tầng hai Man Hoang Kiếm Mộ này có bao nhiều hung thú ngũ giai trở lên hay không?Kiếm Xỉ Lôi Long trầm ngâm một lát, sau đó nói:- Tầng hai này thật sự rộng lớn khôn cùng, tiểu long cũng chỉ nghe một ít hung thú tiền bối nói qua, tầng hai này dường như rộng tới ba mươi vạn dặm. Còn số lượng hung thủ ngũ giai trở lên, trong tầng hai này tiểu long chỉ biết trong phạm vi hai vạn dặm, dường như có không dưới hai trăm con. Giữa hung Thú chúng ta, phân chia lãnh địa hết sức rõ ràng, từ khi ra đời tới nay, tiểu long cũng chỉ du ngoạn trong phạm vi hai vạn dặm này mà thôi.- Nếu đã là như vậy, ta cho ngươi thời gian hai năm, hai năm sau ta sẽ trở lại đây tìm ngươi. Đến lúc đó, có thể tụ tập hung thú nhiều hay ít, vậy phải trông cậy vào ngươi.- Tiểu long nhất định làm tốt vì Long Vương Đại nhân.Kiếm Xỉ Lôi Long lớn tiếng hứa, tuy rằng rằng giọng của nó là nữ nhân, nhưng vẫn to như sấm sét.- Ngoài ra, ngươi chủ ý tìm một vài Kiếm mộ, tìm một ít thứ gì hữu dụng mang về cho ta, nhưng không được phá nơi yên nghĩ của Mộ Chủ.- Tiểu long nhất định sẽ chú ý.- Được rồi ngươi đi đi. ..Kiếm Xỉ Lôi Long vừa quay đầu, đã thấy một giọt máu màu vàng tím bay tới trước mặt.- Đây. ..Kiếm Xỉ Lôi Long cần thận cảm ứng một chút, đôi mắt vốn đã rát to của nó lại trợn lớn hơn, có vẻ không thể nào tin được nhìn Lục Thanh:- Long Vương Đại nhân. ..- Nhận lấy đi. Ngươi mang thai độ kiếp, đã bị tổn thương nên tảng, hãy dùng giọt Long huyết này củng cố một phen, sau này con ngươi cũng sẽ có thêm một phần tiềm lực.- Đa tạ Long Vương Đại nhân.Kiếm Xỉ Lôi Long phủ phục bái lạy Lục Thanh, miệng nuốt Long huyết vào, lập tức co rút thân hình, bắn nhanh rời đi. Còn lai Lúc Thanh đứng giữa sơn cốc thật lâu.Một lúc sau. Lục Thanh mới ngửa đầu nhìn lên bầu trời xanh thẳm, miệng lẩm bẩm:- Ta làm như vậy có đúng hay không? Thời gian ngàn năm, nếu còn không chịu được phong ba bão táp, vậy cũng không còn cách nào. ..Nhìn theo phương hướng Kiếm Xỉ Lôi Long vừa rời đi. Lục Thanh thảm nhủ trong lòng, phần nhân quả này kết rất lớn. ..Gạt bỏ mê man trong lòng, ngay tức khắc. Lục Thanh biến mất ngay tại chỗ. Trong Man Hoang Kiếm Mộ, tuy rằng đây chỉ là tầng hai nhưng hiểm địa trong này cũng rất nhiều, có ảo cảnh, bí cảnh các hệ, thậm chí là không gian loạn lưu mà Kiếm Hoàng thông thường lọt vào trong đó xem như cửu tử nhắt sinh.Nhưng những thứ này cũng không tạo ra uy hiếp gì đáng kể cho Lục Thanh, ngoại trừ ảo cảnh, nhờ vào Chân Long Nhãn. Lục Thanh mới có thể thoát ra. Trong này, Lục Thanh cũng phát hiện ra không ít kiếm mộ được che giấu, chỉ có điều nhưng kiếm mộ này hoặc đã bị người khai quật, lấy hết không còn, hoặc đã trở thành hang ổ của một số hung thú, phá phách hư hại không còn. Dù là như vậy, Lục Thanh vẫn tìm được vài kiếm mộ chưa ai đụng tới, thu hoạch được không ít. Bất quá ngoại trừ một vài bản Kiếm Nguyên Công Địa giai và Kiếm thức Tinh Thâm có thể làm cho Lục Thanh hứng thú một chút, nhưng thứ khác đổi với cảnh giới của hắn bây giờ, có thể nói không cần thiết.Dù sao ở đây mới chỉ là tầng hai mà thôi chủ nhân của những kiếm mộ ở đây đại đa số đều là Đại sư Kiếm Tông chết đi vào thời thượng cổ. Nhưng thời gian trời qua, trong lòng Lục Thanh lại sinh ra nghi hoặc.Nhưng kiếm mộ này quá nhiều, do ai xây nên? Chẳng lẽ trong thời kỳ thượng cổ Man Hoang, những Đại sư này khi còn sống đều thích xây dựng kiếm mộ cho mình? Hay còn có người khác xây nên?Nếu như do người khác làm, vậy ai đã bỏ ra nhiều sức lực để xây dựng nhiều kiếm mộ như vậy, còn mang tất cả sở học trong đời mình đặt vào trong đó? Man Hoang Kiếm Mộ. Mộ Chúng Thánh. ., chẳng lẽ là của Thánh Giả Kiếm Đạo chết đi sao? Phải hay không phải?Nhưng bí mật này tích lũy trong lòng Lục Thanh càng ngày càng nhiều, nhưng Lục Thanh lại mơ hồ có cảm giác đến một ngày nào đó, nhưng bí mật này sẽ được đưa ra ánh sáng trước mắt hắn.Một tháng sau, nơi tận cùng của tầng hai, bên bờ một vực sâu có chu vi hàng chục dặm, một tiếng kiếm ngâm trong tréo khẽ vang lên. Kiếm quang màu tím trắng chớp động giữa không trung, một bóng người áo xanh từ trên không hạ xuống.Lục Thanh nhìn vực sâu thật lớn trước mặt, từ dưới toát ra linh khí hệ Kim nồng đậm. Linh khí hệ Kim này vô cùng tinh thuần, dù là bên bờ vực cũng ngưng kết vô số huyền thiết đồng xanh, hàn thiết. ., toàn là nhưng tài liệu luyện kim thượng đẳng. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vnBất quá giờ phút này, bên bờ vực ngưng tụ một cỗ đại thể vô hình, không khí trong phạm vi hàng chục dặm trở nên ngưng tụ vô cùng.Lục Thanh nhìn về phía vực sâu, phát hiện ra có hai bóng người lăng không mà đứng đối diện nhau, cách nhau chừng hai mươi dặm. Trên thân hai người toát ra Kiếm Ý vô biên linh hoạt sắc bén, đè ép toàn bộ vực sâu. Bên cạnh vực còn có hơn ba mươi Kiếm Giả đứng ngoài quan sát.Đai sư Kiếm Hoàng!Lục Thanh giật mình kinh hãi không ngờ nơi này lại có hơn ba mươi tên Kiếm Hoàng.Bất quá Lục Thanh lập tức cảm thấy cũng bình thường, bởi vì trong quá trình tìm tòi lục lọi trong tầng hai này, hắn đã gặp mấy trăm Đại sư Kiếm Giả, giờ phút này gặp được ba mươi mấy Đại sư Kiếm Hoàng tại đây cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Tuy nhiên dù là như vậy, Lục Thanh cũng cảnh giác trong lòng. Cường giả Kiếm Đạo trong Man Hoang Kiếm Mộ này dường như càng ngày càng nhiều, ở lối vào tầng ba đã gặp được nhiều Kiếm Hoàng như vậy, một khi thật sự bước vào tầng ba, trong đó chỉ sợ còn nguy hiểm hơn tầng hai gấp mấy lần.Giờ phút này, đám Kiếm Hoàng xung quanh rõ ràng cảm nhặn được sự tồn tại của Lục Thanh, tuy nhiên ngoài hai mươi tên Kiếm Hoàng tập trung lại một khu vực chia làm năm phe, nhưng Kiếm Hoàng khác dường như đều đi một minh, cho nên sự xuất hiện của Lục Thanh cũng không khiến cho quá nhiều người chú ý.Mà hai mươi tên Đại sư Kiếm Hoàng của năm phe kia không thèm ẩn giấu tu vi bản thân, trong khi nhưng Kiếm Hoàng đơn độc khác đều sử dụng thuật liễm tức để che giấu tu vi. Cho nên phải có người có được Thần thông Kiếm Đạo mới có thể nhìn rõ thực hư, giống như Chân Long Nhãn của Lục Thanh, nếu không thì không thể biết được thực lực của nhưng người khác.Hai người đang đứng trên vực sâu là hai tên tam kiếp Kiếm Hoàng. Hai người này cũng có tu vi cao nhất trong số nhưng người ở đây, nhưng người khác có tu vi cao nhất chỉ là nhị kiếp Kiếm Hoàng. Hơn nữa, căn cứ theo vị trí của số Kiếm Hoàng này. Lục Thanh cũng mơ hồ nhận ra hai tên tam kiếp Kiếm Hoàng kia, một tên đại diện cho thể lực năm phe hai mươi người. Người còn lại đại diện cho mười ba Kiếm Hoàng thuộc Tán Tu nhất mạch. Dường như đang mải mê giằng co, cho nên nhân mã hai bên cũng không hỏi han Lục Thanh gì cả.Một lúc sau, lão nhân áo xanh đại diện cho phe Tán Tu trầm giọng nói:- Bách Lý Diễm, chuyện gì cũng phải chữa lại đường lui, không nên dứt tuyệt. Tán Tu nhất mạch của ta vốn ít có cao thủ, chọn người tiến vào kiếm mộ cũng chính là hiệp ước đã ký kết trước kia. Vì sao hôm nay mười bốn người chúng ta lại không được tiến vào tầng ba kiếm mộ? Ngươi phải biết rằng theo như hiệp ước lúc trước chính là mười lăm người.Kẻ được gọi là Bách Lý Diễm là một trung niên mắt sao mày kiếm, thân mặc võ phục màu tím đỏ. Sau lưng người này đeo một thanh cự kiếm dài hơn năm thước màu tím đỏ, trên cự kiếm này toát ra khí Phong Mang khiến cho người khác cảm thấy run rẩy trong lòng. Cũng khiến cho không ít Kiếm Hoàng trong số Tán Tu nhát mạch hai mắt rực sáng.Thần kiếm cấp Bạch Linh. .. sau lưng trung niên này chính là một thanh Thần kiếm cấp Bạch Linh.Lúc này nghe lão nhân áo xanh nói như vậy, Bách Lý Diễm chỉ đưa tay lên phủi phủi chiếc áo vốn không dính một hạt bụi nào, sau đó ngẩng đầu lên nhìn lão nhân chăm chú với ánh mắt lạnh lùng:- Hoàng Liên Âm, lời nói lúc này ta sẽ không rút lại. Trong nửa năm nay, tầng ba bị người năm tông ta đồng thời phong tỏa, mười tông còn lại đã đồng ý từ trước.- Mười tông còn lại. .. Hoàng Liên Âm giận quá hóa cười:- Lúc ấy thế lực các người ký kết hiệp ước với nhau, vì sao Tán Tu nhất mạch chúng ta lại không nhận được kiếm tấn báo tin. Hay là các người không hề xem Tán Tu nhất mạch chúng ta ra gì?