Bất Tử Bất Diệt
Chương 136 : Phong ma ấn đại khai
Ngày đăng: 01:12 19/04/20
Độc Cô Bại Thiên cảm thán: "Sức mạnh phong ấn quả nhiên uy thế bức người, đủ thấy năm xưa những tuyệt đại cao thủ này mạnh đến mức nào."Một câu nói này cũng khiến chúng nhân vô hạn cảm khái, nếu họ không bị phong ấn, ma giáo sẽ mạnh cực độ.Hắn và Huyên Huyên vào trong Ẩn Ma cốc, ma giáo giáo chủ Cái Thiên Phong và thập đại nguyên lão theo sau, còn lại đều phải ở lại bên ngoài.Thiên Ma cốc ảm đạm vô quang còn quỷ dị hơn ngày trước, trong không khí đầy năng lượng dao động, bức bối đến độ khiến người ta không thở nổi.Những người bị phong ấn tựa hồ cũng cảm ứng được điều khác thường, từ Ẩn Ma động phát ra từng sợi tinh thần ấn ký, lòng cố đầy phần nỗ, hoảng sợ, bàng hoàng, bức bối. Ẩn Ma động thậm chí phát ra cả tiếng ma khiếu trầm trầm.Trên tầng không Ẩn Ma cốc dày đặc mây đen, sấm động ầm ì.Nhìn thiên địa dị tượng, đệ tử ma giáo trong Thiên Ma cốc đều hoảng sợ.Độc Cô Bại Thiên thầm chặc lưỡi: "Đáng sợ, vừa vào trong cốc, chưa giải phong ấn đã khiến thiên địa thất sắc, nếu phong ấn bị giải khai thì thật khó tưởng tượng."Tiểu ma nữ Huyên Huyên chỉ sợ thiên hạ không loạn cười bảo: "Đúng rồi, ta thường nghe nói trời giáng sấm xuống tất có yêu nghiệt xuất thế, lẽ nào trong Ẩn Ma động phong ấn toàn yêu quái, ôi chà, đáng sợ quá." Đoạn liên tục vỗ vỗ lên ngực.Ma giáo giáo chủ và thập đại nguyên lão giận xì khói ra lỗ mũi, không nói nửa câu, dù sao người cần nhờ vả ở đây, "qua sông thì phải lụy đò" mà.Độc Cô Bại Thiên đi đi lại lại trong Ẩn Ma cốc quan sát cẩn thận, rồi cắt cổ tay rải máu tươi vào mười nơi khác nhau trong đó."Đợi lúc ta động thủ giải phong ấn, mười nơi này sẽ tiếp dẫn năng lượng chí thuần chí chính trong thiên địa, dựa vào thượng cổ mật pháp, mười làn sức mạnh này sẽ do ta sử dụng nhưng cũng cực kỳ nguy hiểm, không cẩn thần là ta tan nát cả hình thần. Mời giáo chủ đi tìm mười đệ tử tư chất tốt, giam vào mười nơi đó.""Chuyện này..." Ma giáo giáo chủ nhíu mày: "Có phải là…""Bước đầu tiên là huyết tế, không chỉ cần máu của ta, cần cả sinh linh tế thiên, họ thay ta ứng kiếp, còn sống sót hay không là trông vào tạo hóa của họ, nếu giáo chủ không nỡ thì đừng vọng tưởng giải khai phong ấn." Độc Cô Bại Thiên lạnh giọng."Được, lão phu sẽ đi tìm mười đệ tử tư chất tốt." Cái Thiên Phong đồng ý.Thoáng sau, mười đệ tử ma giáo run run rẩy rẩy bước vào, Cái Thiên Phong đích thân điểm huyệt họ, đặt vào đại điểm đã định.Độc Cô Bại Thiên nói: "Huyết tế đã xong, giờ mời giáo chủ và chúng vị trưởng lão theo mỗ vào động, Huyên Huyên ở ại bên ngoài, nếu có gì dị thường, lập tức thông báo cho bọn ta biết."Hắn và Huyên Huyên đã thương lượng trước việc này, quá trình giải phong ấn quá nguy hiểm, hắn không muốn cả hai đều nguy hiểm.Huyên Huyên liếc hắn thật sâu: "Ngươi phải cẩn thận." Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLĐộc Cô Bại Thiên, ma giáo giáo chủ và thập đại nguyên lão tiến vào Ẩn Ma động.Trong Ẩn Ma động lạnh lẽo ma khí, từng làn sóng sức mạnh hùng hồn tràn tới, chúng nhân để hắn đi giữa, dựa vào ánh sáng từ mấy viên minh châu, lần từng bước vào trong.Độc Cô Bại Thiên dừng lại ở phong ấn chi môn thứ nhất, vuốt hình ma đầu hung ác trên cánh cửa đá: "Người này bị phong ấn sau cùng?"Cái Thiên Phong đáp: "Không sai, trong này phong ấn Huyết Ma lão tổ, đại trưởng lão đời thứ một trăm linh chín của bản giáo."Trong thạch môn truyền ra dao động hùng hậu, như thúc giục chúng nhân mau phá giải.Độc Cô Bại Thiên rút tay lại, tiếp tục cất bước, cảm giác sức mạnh người này kém hơn những người bị phong ấn khác một chút, hắn không muốn thả ra những quái vật thông liên, nên phải tìm một kẻ kém nhất trong các thánh cấp cao thủ rồi khống chế.Tiếng đó là nơi phong ấn: giáo chủ thứ bảy mươi hai Ám Nguyệt ma quân, đại trưởng lão đời sáu mươi ba Xích Phát cuồng ma...Những người này phát ra tinh thần dao động mạnh yếu khác nhau, nhưng phong ấn sau cùng khiến Độc Cô Bại Thiên chấn động hơn hết, người bị phong ấn là đồ tôn của Thiên Ma, giáo chủ ma giáo đời thứ ba Thông Thiên thần ma, bị phong ấn gần vạn năm mà ma hồn bất khuất không hề bị mài mòn, phong ấn chi môn phát ra dao động mạnh hơn hết.Hắn thầm nhủ: "Đánh chết ta cũng không mở phong ấn cho ngươi, nếu thả ngươi ra thì ta khốn kiếp làm sao. Đợi đấy, đợi khi nào ta mạnh nhất sẽ thả ngươi ra."Hắn đi một vòng quanh Ẩn Ma động rồi quay lại chỗ phong ấn Huyết Ma lão tổ, dù còn mấy thánh cấp cao thủ bị phong ấn khác cũng chỉ ngang ngửa nhưng hắn chọn người cuối cùng bị phong ấn của ma giáo. Nguyên nhân chỉ vì nơi này gần cửa động nhất, nếu có gì bất trắc sẽ chạy ra nhanh nhấn.Hắn từ từ rải máu tươi lên thạch môn, rồi lại vẽ một phù hiệu kỳ quái lên đó.Ma giáo chúng nhân lặng lẽ đợi hắn hoàn thành.Hắn nói: "Hiện tại mỗi người uống một giọt máu của ta." Đoạn xòe tay ra.Một nguyên lão hỏi: "Vì sao? "Hắn đáp: "Huyết tế sinh linh trong Ẩn Ma cốc tuy hóa giải được đại bộ phận thiên sát, nhưng vẫn còn một phần theo sức mạnh chí cường tràn vào trong động, trong quá trình giải phong ấn ta không thể coi nhẹ, bởi không còn sức chống lại thiên sát. Lúc cần thiết các vị thay ta chống đỡ thiên sát, chỉ thế ta mới tĩnh tâm giải phong ấn được."Chúng nhân nhìn nhau, không ngờ quá trình giải phong ấn lại hung hiểm đến thế.Uống xong máu hắn, hắn bảo họ ngồi thành nửa vòng tròn trước phong ấn chi môn, đoạn hắn vẽ một phù hiệu kì quái quanh họ, bản thân ngồi vào chính giữa."Bước thứ hai đã xong, giờ phải tiến hành bước thứ ba là phá ấn, các vị chuẩn bị xong chưa?" Hắn hỏi.Chúng nhân gật đầu: "Bắt đầu thôi.""Tất cả đồn công lực lên mình ta." Hắn hạ lệnh.Sự tình đến nước này, chúng nhân không còn lựa chọn, mười một luồng đại lực từ các cường giáo tràn vào mình hắn.Hắn vô cùng khẩn trương, chỉ càn sai sót là sức mạnh sẽ xé tan hắn."Chân ma phá!" Hắn quát to.Hắn đẩy mạnh song chưởng tới, bạch quang chói lòa từ lòng tay phát ra, như dải lụa ấn vào phong ấn chi môn."Ầm."Tiếng nổ vang lên, vang khắp vòng mười dặm, Thiên Ma cốc như gặp địa chấn, trong Ẩn Ma cốc ma khiếu chấn thiên, ma diễm từ đó bốc lên ngùn ngụt."Phong ấn giải rồi, phong ấn giải rồi." Đệ tử ma giáo hoan hô.Nhưng một làn sức mạnh hùng hồn hơn lan ra khắc chế ma khí, hai làn sức mạnh quấn lấy nhau, phong vân thảm biến, thiên địa thất sắc.Lúc đó trong Ẩn Ma động, Độc Cô Bại Thiên liên tục thay đổi hai tay, mỗi lần kích vào thạch môn hắn lại dùng máu tươi vẽ một phù hiệu, từng chiếc một đỏ rực lên, sau cùng dưới sức tác động của bọn hắn và sức mạnh phong ấn cùng sức mạnh của Huyết Ma lão tổ cùng tác động, thạch môn sáng chói mắt, quang trụ trắng toát vút lên, lao khỏi Ẩn Ma động.Quang trụ chói lòa vừa thoát khỏi Ẩn Ma động, thinh không liền cuồn cuộn mây đen, che kín cả lòng cốc.Mọi đệ tử ma giáo đều ngẩn người nhìn thiên địa dị tượng.Cuồng phong ào ào, mây đen dày đặc ầm ì sấm sét, tiếng sấm kinh thiên động địa, tia sét khổng lồ từ trên không bổ xuống. Mười đệ tử ma giáo bị dùng để huyết tế trong Ẩn Ma cốc liên tục kêu lên thê thảm, biến thành than. Mười làn sóng máu bay ngược vào mây đen, tụ hết sấm sét vào một chỗ hóa thành quang trụ giáng xuống, nối liền với quang trụ từ trong động dấy lên.Quá nửa số người bên ngoài Ẩn Ma cốc nhũn ra, không dám tin vào sự việc xảy ra trước mắt, cảm tưởng đang chứng kiến thần thoại.Sấm động ầm ì, hai quang trụ nối nhau rồi, sức mạnh như nộ hải cuồng đào tràn vào Ẩn Ma động, quét tan một thước tường đá cứng rắn của tòa động thành bột, bụi bay mù mịt.Độc Cô Bại Thiên và các cường giả ma giáo không dám sơ ý, chăm chú nhìn làn sóng năng lượng."Ầm."Năng lượng kinh hồn va vào liễu thạch môn bị phong ấn, cường quang chiếu rọi mỗi ngóc ngách Ẩn Ma động, thiên địa phảng phất xoay chuyển, mặt đất lật ngược, năng lượng tràn khỏi động, lao vào ma giáo chúng nhân bên ngoài, thổi tung tất cả như cỏ khô.Ngay lúc quan trọng này, hắn quát to: "Tiếp dẫn thiên sát."Mười một cường giả ma giáo vội vận công lực toàn bổ vào quang trụ, tầng tầng huyết vụ trong đó cùng năng lượng tràn ra, ma giáo chúng nhân đều thổ huyết gục xuống, đồng thời thạch môn bị phong ấn tan nát, quang trụ xung kích cũng trở nên ảm đạm vô quang.Độc Cô Bại Thiên lao vào thạch môn như thiểm điện, dựa vào ánh sáng mờ mờ hắn phát hiện trong thạch thất có một người gầy khô đang nằm. Hắn nhanh chóng chạy tới nhưng tới gần liền kêu to lùi lại ba bước. Hình người đó không thể gọi là người, đầu tóc trọc lóc, da nứt nẻ, dính sát vào xương, là một xác ướp mới đúng.Hắn lớn mật xông lên lần nữa, cẩn thận đưa tay chạm vào ngực "xác ướp", rồi thấy vọng vì không thấy nhịp tim, không còn sinh mệnh từ lâu lắm rồi.Hắn thất vọng, cúi đầu trầm tư, lẽ nào bạch quang tan rồi, thánh cấp cao thủ bị phong ấn này đã chết từ lâu. Kh ông đúng, trong lúc giải phong ấn, hắn cảm ứng được sức mạnh xung kích từ trong thạch môn.Đột nhiên điểm điểm dao động năng lượng khiến hắn giật mình, đều từ "xác ướp" phát ra."Trời ơi." Hắn hiểu ra, xác ướp chỉ là hao hết năng lượng mà thôi.Hắn nhanh chóng cắn mười ngón tay, máu nhuộm đỏ hai bàn tay, liền đó ném xác ướp lên không, bàn tay vẽ thành quỹ tích thần bí ấn vào "xác ướp".Ánh sáng mờ mờ bên ngoài tràn vào thạch thất, tay hắn chạm vào đâu, quang mang theo đến đó. Thời gian phảng phất đình chỉ. Bàn tay hắn như có ma lực vô hình, không gian quang xác ướp uốn khúc, tất cả đều chậm lại. "Xác ướp" dừng trên không, phảng phất không chịu lực hấp dẫn, cứ đứng yên đó, chỉ có đôi tay quỷ dị của hắn liên tục vỗ vào "xác ướp" vang lên tiếng chát chát.Đánh xong lần thứ một trăm linh tám, hắn đã hoàn thành bước phá giải phong ấn thứ tư: thu phục.Hắn gần như hư thoát gục xuống.