Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Chương 2095 : Đánh cờ với trời [2]

Ngày đăng: 03:10 30/04/20


“Anh, em muốn tìm mẹ.” Bánh Bao Đậu khóc thút thít.



Tiểu Bảo Bối ôm lấy thân thể bé nhỏ của cô bé. Bánh Bao Rau cầm lấy một tay của em, tay còn lại nắm tay Tiểu Bất Điểm.



“Đừng sợ, có anh ở đây mà.” Tiểu Bảo Bối nói rồi, tay còn lại vẫn nắm lấy tay của Tiểu Miên Miên.



***



Còn người ở phía bên kia bờ đại dương, sau khi nhìn thấy cảnh tượng trong video liền đứng bật dậy.



Đó là một hình ảnh mơ hồ, nhưng có thể nhìn ra được cả tầng hai mươi hai đã bị tia tử ngoại bao bây, trông thì như đèn màu, nhưng uy lực lớn đến đâu, tới giờ hắn vẫn không biết được.



“Đó là...” Người bên cạnh khiếp sợ thốt lên.



“Sở Ninh Dực trong truyền thuyết là người có sở trường về việc lợi dụng tia laser để giết người, không ngờ hắn lại có thể vận dụng tia tử ngoại vào cả một tầng như thế.” Người đàn ông kia trầm giọng nói.



“Giờ tôi sẽ liên lạc với Cố Minh Hạo.”



“Không kịp nữa rồi.” Người đàn ông kia đè tay xuống bàn, “Không còn kịp nữa rồi.”


Đúng là đầu tư thật, khoản đầu tư đẫm máu.



Đám người kia không biết quy luật của tia tử ngoại, gần như không có ai thoát khỏi bi kịch bị giật chết tươi. Mân Hinh ngồi bệt dưới đất lắng nghe tiếng gào thét truyền đến bên tai, cô ôm chặt lấy đầu mình, cả cơ thể cũng run rẩy kịch liệt.



Phong Phong vươn tay ra nắm lấy cánh tay cô, nghe ngóng xung quanh, để lúc nào cũng có thể phát hiện ra được cá lọt lưới.



Gió lạnh thốc tới, âm thanh vù vù vang lên giữa bầu trời đêm, nghe như tiếng than khóc rền rĩ.



Trường tiểu học mới, đã bị đóng cổng ngoài.



Thủy An Lạc và Cố Minh Hạo đứng đó nhìn cánh cổng bị đóng kín.



Giờ cũng chỉ tầm khoảng chín rưỡi tối, còn hai tiếng rưỡi nữa mới tới mười hai giờ.



Cơn gió vẫn lạnh thấu xương, mồ hồi sau lưng như kết lại thành băng, lạnh buốt.



“Tôi nhớ hồi đó lúc nào tôi cũng đi học muộn.” Thủy An Lạc bỗng lên tiếng.



“Phải, hơn nữa đi học thì cậu toàn ngủ trong lớp. Tôi cũng không hiểu, hồi đó cậu toàn tới muộn mà tại sao lên lớp vẫn ngủ được vậy?” Cố Minh Hạo thắc mắc hỏi, bầu không khí lúc này lại có vẻ hài hòa bất ngờ.



Hài hòa đến mức khiến người ta thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.