Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Chương 2255 : Vậy thì bắt đầu thôi [2]

Ngày đăng: 03:12 30/04/20


Thủy An Lạc quay về phòng ngủ, quả nhiên thấy điện thoại có hai cuộc gọi nhỡ, một cuộc của Cố Minh Hạo, một cuộc của Janis.



Cố Minh Hạo gọi điện cho cô chắc để chất vấn cô chuyện tin tức.



Còn Janis gọi tới chắc để hỏi dò cô chuyện đó.



Lúc này, Thủy An Lạc thật sự muốn hẹn cả hai người ra gặp, sau đó để bọn họ đấu với nhau, như thì có vậy thì cô mới sống dễ chịu được một chút, vì nếu không phải vì bọn họ thì Sở Ninh Dực đã không cần phải đi mạo hiểm như giờ rồi.



Nhưng vì kế hoạch của Sở Ninh Dực, cô vẫn phải nhịn xuống, quyết định gọi điện cho Janis trước.



Thủy An Lạc ngồi xuống cạnh mép giường gọi lại, lúc điện thoại được bắt máy, cô lại hỏi lại với cái giọng ngái ngủ: “Anh vừa mới gọi cho tôi hả? Đang ngủ nên không biết.”



Janis tỏ ý áy náy nói: “Xin lỗi, quên mất giờ vẫn còn hơi sớm.”



Thủy An Lạc thầm cười lạnh, có mà không đợi được nữa thì có!



“Có chuyện gì à?” Thủy An Lạc ngáp một cái rồi nói, đứng dậy đi lại trong phòng.



“Không có gì, chỉ là tối qua tôi có thấy tin về người bạn kia của cô nên hiếu kỳ muốn hỏi một chút thôi.” Lúc này Janis nói với giọng điệu rất bình thường, bình thường đến mức như thể hắn đang tò mò thật vậy.



Thủy An Lạc cũng diễn kịch cùng với hắn, “Tin gì cơ? Tối qua tôi ngủ sớm lắm, vẫn chưa thấy.”




Thấy Thủy An Lạc tủi thân quạu lại, rõ ràng người bên kia cũng hơi sững ra.



“Cậu chưa xem tin tức à?” Lúc này giọng Cố Minh Hạo không gay gắt như ban nãy nữa.



“Tôi mới ngủ dậy này, tin gì mà anh phải cuống lên như thế chứ, Sở Ninh Dực lại làm gì anh à?” Thủy An Lạc hơi mất bình tĩnh, như thể đang nghĩ không phải vừa mới giải quyết mâu thuẫn giữa hai người rồi sao? Giờ lại xảy ra chuyện gì đây?



Cố Minh Hạo khựng lại, trầm giọng nói, “Cậu xem tin trước đi vậy.”



Thủy An Lạc nghe thấy tiếng tút tút truyền ra, nụ cười trên khuôn mặt lại càng lạnh lùng hơn.



Cố Minh Hạo đang ở nhà gần như đã bóp nát điện thoại của mình, nhưng hắn biết nhiệm vụ cấp thiết nhất lúc này không phải là chất vấn Thủy An Lạc, mà là phải tìm cách ứng phó với sự tấn công bên phía Janis đối với hắn.



***



Thấm Tâm Viên.



Mân Hinh đứng dựa cửa nhìn Thủy An Lạc diễn hai vở kịch, cảm thấy có chút xót xa.



“Vở kịch nào cũng đề do cuộc sống này bức ra hết.”



Thủy An Lạc ngoảnh lại, vẫn cầm điện thoại trong tay, khẽ nhếch môi, “Anh Sở nói anh ấy nợ em một cái tượng vàng còn cao hơn cả em, em chờ anh ấy về trả em đấy.”



Mân Hinh đi tới ôm lấy cô, “Hôm nay em vẫn phải ra ngoài à?”



Thủy An Lạc gật đầu, “Đi gặp Cố Minh Hạo ạ.” Nói rồi, cô lại cúi đầu giấu đi sự lạnh lẽo dâng lên trong đáy mắt.