Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Chương 2266 : Thay đổi kế hoạch [3]

Ngày đăng: 03:12 30/04/20


Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Thủy An Lạc đi tới đi lui trong nhà, chốc chốc lại ngẩng lên hít sâu một hơi.



Mân Hinh cắn ngón tay của mình nhìn chằm chằm tín hiệu màu đỏ càng ngày càng mờ đi trên màn hình máy tính, độ sáng nhấp nháy chừng nửa giờ thì hoàn toàn biến mất. Mân Hinh nhanh chóng nhận được tin của Sở Ninh Dực, bọn họ đã an toàn vào được bên trong rồi.



“Anh Cả đã vào đến nơi rồi!” Mân Hinh ngẩng đầu nói.



Thủy An Lạc vô thức thở dài một hơi, chỉ là cô vẫn chưa hoàn toàn thả lỏng được thì di động đặt trên bàn đột nhiên vang lên.



Thủy An Lạc cúi đầu, thấy cái tên hiện trên màn hình liền khựng lại một chút như đang ngẫm nghĩ điều gì đó, rốt cuộc cô có nên nhận cuộc điện thoại này không?



Tại sao Cố Minh Hạo lại gọi cho cô vào lúc này?



Thủy An Lạc nghĩ một chút, cuối cùng vẫn bắt máy: “Alo”



“Nhóc con, có rảnh không? Tôi muốn gặp cậu một lát.” Thanh âm trầm thấp của Cố Minh Hạo truyền ra từ điện thoại.



Thủy An Lạc khẽ cúi đầu nhìn những ngón chân đang quắp chặt lại của mình: “Làm sao thế?”




Cố Minh Hạo như không nghe thấy lời của Thủy An Lạc, hắn vẫn cứ nói, nói mãi về chuyện năm lớp hai ấy.



Thủy An Lạc im lặng lắng nghe. Cô không muốn cắt đứt suy nghĩ của hắn, nếu hắn muốn nói thì cô sẽ nghe.



“Tôi đã từng cho là chỉ cần để mẹ tôi ở nơi đó, như vậy thì hai người quan trọng nhất trong cuộc đời này của tôi sẽ đều ở cùng một nơi.”



Thủy An Lạc nghĩ, những tâm tư này của hắn đã bị Sở Ninh Dực đoán được hết từ lâu rồi.



“Nhưng tôi biết, điều đó là không thể.” Cố Minh Hạo nói: “Cậu biết không? Kịch bản mà tôi ký hợp đồng với Sở Ninh Dực chính là kịch bản cuối cùng mà tôi viết. Nữ chính học lớp hai trong đó chính là cậu, thế nhưng đó lại là một kịch bản không có kết thúc.”



Thủy An Lạc biết, hiện tại Cố Minh Hạo không cần cô phải lên tiếng nói chuyện, cái mà hắn cần chỉ là một người lắng nghe hắn nói.



Thế nên Thủy An Lạc không hề lên tiếng, chỉ lặng im lắng nghe hắn kể.



Trong điện thoại truyền đến tiếng động cơ xe dừng lại, Thủy An Lạc nghĩ, chắc Janis đã đến rồi.



“Nhóc con, tôi biết cậu muốn làm cái gì, nhưng nếu người đó là cậu thì tôi sẽ không hận cậu đâu.” Cố Minh Hạo đột nhiên nói.



Thủy An Lạc mệt mỏi dựa vào ghế khiến mọi người không nhịn ra được tâm trạng của cô lúc này: “Cố Minh Hạo, tôi không ngại việc anh hận tôi, nhưng đây là những gì anh phải chịu, để sám hối với nhưng người đã mất mạng trong tay anh.”



Thủy An Lạc nói xong liền nghe thấy tiếng mở cửa, nên cô liền dập điện thoại.