Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Chương 2387 : Bánh bao rau độc miệng login [4]

Ngày đăng: 03:14 30/04/20


Thủy An Lạc khẽ cúi đầu, vẫn không nói gì, chỉ nghe mẹ kể lại chuyện cô hồi nhỏ, những chuyện ấy mẹ cô đều nhớ cả, hơn nữa còn nhớ rõ hơn bất cứ ai.



Thịt viên nhỏ nghe lời nằm trong lòng mẹ, hai mắt đen láy cứ liếc liếc lên người Thủy An Lạc.



Lúc này Sở Ninh Dực cũng đã đưa Bánh Bao Rau tới khách sạn, hai ba con lên thẳng phòng họp lớn ở tầng mười ba, còn mấy tầng dưới là nơi tổ chức họp thường niên cho nhân viên cấp dưới.



Bánh Bao Rau được ba bế, ôm lấy cổ ba, nhóc không nhìn ngó thăm dò xung quanh như những đứa trẻ khác, Bánh Bao Rau hoàn toàn không như vậy, nhóc bình tĩnh được ba bế vào thôi.



Lúc Sở Ninh Dực bước vào, buổi tiệc cuối năm cũng bắt đầu rồi.



MC đang phát biểu lời hay ý đẹp trên sân khấu, chọc cho mọi người bên dưới cười ha hả.



“Giờ chúng ta hãy vỗ một tràng pháo tay nhiệt liệt chào mừng Sở tổng của chúng ta nào.” MC nhanh mắt trông thấy người vừa bước vào cửa liền lớn tiếng nói.



Sở Ninh Dực khẽ gật rồi bế Bánh Bao Rau đi vào.



Người khác đưa vợ tham gia tiệc cuối năm Sở tổng lại không phải lần đầu đưa con trai tới, nhưng lần này mọi người phát hiện ra, người đi cùng anh không phải là Thái tử mà là Tiểu hoàng tử.



Sở Ninh Dực có người kéo ghế cho anh, trên bàn Sở tổng vẫn là mấy vị phó tổng cấp cao của công ty, họ đều đưa vợ tới cùng.


Xem đi, trên đời này thừa thãi nhất chính là những kẻ luôn cho mình là đúng thế này.



Sở Ninh Dực nghiêng đầu qua nhìn, đập vào mắt anh là bộ ngực căng đầy của cô ta, cô ta dựa vào quá gần.



“Tránh ra, hôi chết đi được.” Bánh Bao Rau nhỏ nhưng giọng không ngờ, nhóc giơ tay lên đập bụp một cái lên ngực người phụ nữ kia.



Christine nhìn hạt đậu nhỏ này với ánh mắt không thể tin nổi, hôi!



Thằng nhóc này dám nói mùi nước hoa của cô ta hôi?



Đây là loại nước hoa mà có tiền cũng không mua được đâu đấy.



Bánh Bao Rau ngẩng lên nhìn cô ta với ánh mắt lạnh lùng, “Ba bảo cô ta đi đi.”



Sở Ninh Dực dựa vào lưng ghế, hai tay anh đặt hai bên người để đỡ lấy thân thể bé nhỏ của nhóc.



“Không nghe thấy à?” Câu này rõ ràng là anh đang nói với Christine.



“Sở tổng, anh bảo tôi đi?” Christine rít lên.



“Người thì hôi, tai còn điếc, lúc cô bị rơi vào bồn cầu nên bị bít luôn tai rồi hả?” Bánh Bao Rau lạnh lùng nói, còn nói độc mồm giống y như ba nhóc thường ngày nữa.