Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Chương 2426 : Đừng lãng phí công sức nữa [8]

Ngày đăng: 03:14 30/04/20


TKiều Nhã Nguyễn từng yêu thầm Mặc Lộ Túc, chuyện này Tân Nhạc có biết.



Phòng ký túc xá ba người của họ có một người yêu thầm Mặc Lộ Túc, một người Mặc Lộ Túc thầm mến, một người kết hôn rồi lại ly hôn với anh ấy. Mặc Lộ Túc quả thật đúng là sát thủ của phòng ký túc xá bọn họ.



“Đừng nghịch điện thoại di động nữa, về đến nhà rồi mà vẫn không chịu buông di động ra, con không thấy phiền à, mau nói cho mẹ biết hai đứa đã làm gì rồi?” Mẹ Tân vừa ngồi xem tivi vừa nói.



Tân Nhạc ngẩng đầu nhìn mẹ của mình, thế rồi đột nhiên lên tiếng: “Mẹ, con nó mẹ nghe này, diễn viên mà mẹ thích là một người đàn ông nội trợ đấy, con có video của anh ta này mẹ có xem không?”



“Video của cậu ta nhiều lắm, mẹ con muốn xem thì tự tìm là được.”



“Mẹ, là hàng kín đó, ở ngoài không có đâu!” Trong nháy mắt, Tân Nhạc cảm thấy cô đã nợ Phong Ảnh đế một nhân tình, hiệu quả đánh lạc hướng của việc này phải nói là lần nào cũng hiệu quả cả.



Mẹ Tân bán tín bán nghi nhìn con gái mình. Tân Nhạc hỏi Kiều Nhã Nguyễn một câu xem có thể cho mẹ cô xem video của Phong Phong được không? Kiều Nhã Nguyễn lại hỏi Phong Phong, Phong Phong bảo chỉ cần không tung ra ngoài thì không sao cả, cho nên Kiều Nhã Nguyễn rất hào phóng trả lời.



[Kiều Nhã Nguyễn: Phong Ảnh đế nói cứ xem đi, không để dì ấy tung ra ngoài là được, nhưng tôi sẽ quay thêm cho bà một ít nữa, lúc này anh ấy đang làm ngựa cho con gái cưỡi đấy, ha ha ha...]




“Tránh ra, tránh ra, em cũng nói là hàng kín rồi mà, không thể cho lung tung được!” Tân Nhạc đẩy em trai ra rồi nói chuyện với mẹ mình: “Mẹ, đàn ông tốt...”



Tân Nhạc còn chưa nói hết thì chuông cửa đã vang lên, cô lập tức đá Tân Dương đang nhất quyết bám lấy mình không rời đi: “Ra mở cửa đi!”



Tân Dương có chút không tình nguyện đứng dậy: “Vậy lát nữa chị lại cho em xem video nhá.”



“Đi nhanh đi.” Tân Nhạc lại đá thêm một cái nữa.



Tân Dương vì muốn được xem video nên lập tức phi đi mở cửa luôn, tốc độ nhanh hơn bình thường gấp mấy lần. Sau khi cậu mở cửa ra, thấy người đứng bên ngoài thì lại có chút ngây ngẩn, người đàn ông này không hề kém Phong Phong một chút nào.



Xét về chiều cao thì người đàn ông này rất cao, ít nhất cũng phải một mét tám mươi lăm. Anh ta khoác trên người một chiếc áo khoác dài màu đen. Tân Dương cũng có chút hiểu biết về nhãn hiệu thời trang cho nên cậu nhận ra được đây chính là nhãn hiệu cao cấp thế giới: Burberry! Một chiếc áo thôi cũng là giá trên trời rồi, người đàn ông mặc chiếc quần tây cùng màu, Tân Dương không nhận ra nhãn hiệu nhưng đôi giày mà anh ta đi lại là thứ Tân Dương nhận ra, kiểu mẫu mới nhất của mùa đông năm nay, giá niêm yết: Năm mươi bảy vạn.



Tân Dương nhìn Mặc Lộ Túc từ trên xuống dưới, má nó, một bộ đồ và phụ kiện này tính ra cũng đủ để mua cả cái nhà của bọn họ rồi đó.



“Anh là ai?” Tân Dương nhìn hộp quà trong tay của Mặc Lộ Túc thì có chút ngớ người. Người đàn ông này đi nhầm nhà à? Nhà bọn họ đâu có bạn bè hay thân thích nào giàu có như vậy đâu chứ.



“Bảo em ra mở cửa thôi mà đi sang tận Malaysia luôn đấy hả?” Tân Nhạc đi từ trong nhà ra, vừa đi vừa lớn tiếng kêu, thế nhưng khi vừa nhìn thấy người đang đứng trước cửa thì tất cả âm thanh đều bị cô nuốt ngược xuống họng.