Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy
Chương 3505 : Cô nói tên cô là triệu hân hân [8]
Ngày đăng: 03:26 30/04/20
Người đằng sau đẩy xe đi qua, Sở Vi liền buông người ra: “Ở đây nhiều người lắm, cô vẫn cẩn thận một chút thì tốt hơn.”
Cô gái kia đột nhiên tháo kính râm xuống, nhìn người đàn ông đang nhìn về một hướng khác.
Triệu Hân Hân không thể tin nổi mà nhìn người đã quay đầu bước đi chẳng hề ngoái lại, cuối cùng cũng được nhìn thấy Sở Vi rồi.
Tiếc là Sở Vi lại chẳng nhận ra cô.
Triệu Hân Hân cười cay đắng, đeo kính râm lên một lần nữa rồi đẩy hành lý rời đi.
“Cô Triệu Hân Hân, bay chuyến MU 753 từ Chicago đến thành phố A, xin mời đến nơi nhận đồ thất lạc để nhận lại hộ chiếu do cô đánh rơi...”
Triệu Hân Hân?
Sở Vi đột nhiên quay phắt đầu lại, nhìn về một hướng nào đó.
Quả nhiên cô ấy vẫn hậu đậu như ngày nào.
Loa vẫn đang tiếp tục thông báo, Triệu Hân Hân chỉ muốn đập đầu tự tử chết luôn cho rồi. Ngày đầu tiên cô về nước liệu còn có thể mất mặt hơn nữa được không?
Sở Vi bất giác nhìn về phía trả đồ thất lạc.
Sở Lạc Nhất khống chế được gã đàn ông nọ rồi giao cho cảnh sát, quay đầu lại không thấy Tiểu Quỷ Quỷ đâu, nhưng bên cạnh vị Thiếu tá kia có một cái đầu nhỏ đang ngước lên nhìn anh ta.
Dường như cô đã từng thấy cảnh tượng này!
Người đàn ông kia từng hứa với cô rằng sẽ không để cảnh tượng này xảy ra!
“Mẹ ơi, ba...” Tiểu Quỷ Quỷ chỉ tay vào vị Thiếu tá kia.
Sở Lạc Nhất ngẩng phắt đầu dậy, cố gắng hết sức không để nước mắt của mình rơi xuống.
“Chị dâu!” Thiếu tá kia đột nhiên đứng nghiêm, chào.
Sở Lạc Nhất kéo Tiểu Quỷ Quỷ qua rồi bế nhóc lên, sau đó xoay người rời đi.
Tiểu Quỷ Quỷ dựa vào vai cô, phất phất tay với vị Thiếu tá đằng sau.
Mãi cho đến khi bóng lưng của Sở Lạc Nhất hoàn toàn biến mất, vị Thiếu tá kia mới thả tay mình xuống.
“Đội trưởng, người đó là ai vậy? Điên quá đi, chúng ta có tận mấy người còn không bắt được tên này mà một mình cô ấy đã có thể đánh ngã hắn rồi!”
“Chị dâu!” Thiếu tá nói rồi đưa gã đàn ông kia đi.
Sở Lạc Nhất ôm Tiểu Quỷ Quỷ đi ra ngoài. Đúng lúc Sở Lạc Duy cũng lái xe đến nơi nên anh mở cửa xe bảo bọn họ lên xe: “Sở Vi đâu rồi?”
“À, gặp Triệu Hân Hân rồi.” Sở Lạc Nhất vừa nói vừa nhìn ra ngoài cửa sổ.
Sở Lạc Duy nhìn hai mẹ con tâm trạng không được tốt lắm, có chút bất đắc dĩ rồi cho xe khởi động: “Có chuyện gì vậy?”