Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Chương 487 : Lần cuối cùng

Ngày đăng: 02:54 30/04/20


Thủy An Lạc đang giúp người giúp việc khống chế sức lực, vốn chẳng có thời gian mà để chú ý đến dưới chân mình, cho nên đương nhiên cô cũng không để ý đến cái động tác nhỏ kia của Viên Giai Di.



"A..." Bước chân của Thủy An Lạc lảo đào. Cô căn bản không thể giữ cân bằng được, cả người cứ thế mà đổ về phía trước.



"Cô Thủy..." Viên Giai Di thấp giọng thốt lên, dường như cô ta đang muốn giơ tay ra kéo Thủy An Lạc lại, nhưng lại bị Thủy An Lạc kéo theo cùng ngã lăn xuống cầu thang.



"Lạc Lạc..."



"Oa..."



Sở Ninh Dực hoảng hốt hét lên, Tiểu Bảo Bối thấy vậy cũng òa khóc toáng cả lên.



Thủy An Lạc lăn lông lốc từ trên xuống dưới cầu thang, cuối cùng đầu cô đập phải mép của bậc thang cuối cùng, bất tỉnh ngay lập tức.



Viên Giai Di cũng lăn xuống giống như cô, đến bậc thang cuối cùng, đầu cô ta nghiêng sang một bên, có vẻ như cũng bất tỉnh nhân sự luôn rồi.



Sở Ninh Dực sải bước đi xuống, ngay đến liếc cũng chẳng thèm liếc Viên Giai Di lấy một cái, mà chạy thẳng đến chỗ Thủy An Lạc, quỳ xuống bên cạnh cô, một tay nắm chặt lấy cánh tay cô, "Lạc Lạc, Lạc Lạc..."
Sở Ninh Dực nắm chặt lấy tay Thủy An Lạc, giọng nói của anh trầm khàn, "Lạc Lạc, cố gắng lên, gắng lên thêm một chút nữa thôi." Trong lòng Sở Ninh Dực đang không ngừng oán trách bản thân, đáng lẽ ra anh phải luôn để mắt đến cô mới phải.



"Sở Ninh Dực..." Thủy An Lạc khẽ lên tiếng, nhưng trong giọng nói của cô có thể nghe ra sự đau đớn.



Cả người Sở Ninh Dực bỗng chốc cứng đờ, nhưng anh không dừng xe lại mà quay sang nhìn cô gái nhỏ vẫn đang nhắm tịt mắt kia.



"Đây là cơ hội tốt nhất." Thủy An Lạc cố gắng chịu đựng cảm giác khó thở mơ hồ đang xộc lên não, cô thều thào nói. Ngay lúc ngã lăn xuống cô đã nghĩ đến điều này, dù sao thì Sở Ninh Dực đã nhờ Mặc Lộ Túc dồn ép Lan Hinh rồi, nếu giờ cô bị thương vậy đây sẽ là cơ hội tốt nhất để Lan Hinh ra tay.



Khoảnh khắc lúc đầu cô đập vào bậc cầu thang đó, cô đau đến mức muốn chết luôn đi cho xong, mà cô giả vờ ngất đi, chỉ là vì muốn để Viên Giai Di biết, vết thương của cô thực sự rất nghiêm trọng.



Bàn tay Sở Ninh Dực nắm lấy tay cô lại càng thêm siết chặt, "Thủy An Lạc..."



"Lần cuối cùng thôi, từ nay về sau anh phụ trách mưu mô, còn em sẽ phụ trách làm kẻ não tàn." Thủy An Lạc nói xong thì giọng nói của cô cũng tắt ngấm.



Lần này thì cô đau đến mức ngất đi thật.



Giờ phút này Sở Ninh Dực không biết nên mắng cô hay là nên khen cô nữa.



Có lẽ không phải cô cố tình khiến mình bị thương, nhưng điều đầu tiên mà cô nghĩ đến sau khi bị thương lại là Lan Hinh.



Chắc lần suýt chết đó đã khiến cô cảm thấy thật sự sợ hãi, cho nên lần này cô mới cố gắng dùng hết sức để bảo vệ bản thân, loại trừ toàn bộ nguy hiểm như vậy.