Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Chương 892 : Thả tôi ra - đại boss online [4]

Ngày đăng: 02:58 30/04/20


Phong Phong đi rồi nhưng chẳng hề mang cơn gió lạnh hiu hiu kia đi theo.



Thủy An Lạc hít mạnh một hơi thật sâu, sao cái tên này cứ như bị động kinh thế nhỉ?



“Thôi đừng quan tâm nữa, chính cậu ta còn chẳng nghĩ ra thì em có dùng chiêu khích tướng thì cũng vô ích thôi.”



Lúc Thủy An Lạc còn đang bực mình thì giọng nói của Sở Ninh Dực khẽ vang lên.



Thủy An Lạc quay đầu lại, Sở Ninh Dực đang đứng tựa vào tường cách đó không xa nhìn cô.



Đúng vậy, cô muốn dùng chiêu khích tướng nói rằng anh ta đừng xuất hiện trước mặt Kiều Nhã Nguyễn nữa, như vậy thì anh ta nhất định sẽ làm ngược lại, ai mà ngờ được anh ta lại trưng ra cái bộ dạng đó cơ chứ.



Thủy An Lạc bước qua nhìn hai bàn tay trống của anh: “Tiểu Bảo Bối đâu rồi?”



Sở Ninh Dực hếch cằm chỉ chỉ Mân Hinh trong phòng bệnh, vừa thấy cô em gái mới sinh nhìn y như khỉ con kia, người ta liền không đi nổi nữa, nằm bò ra giường ngắm em gái luôn rồi.



Thủy An Lạc tò mò quay lại phòng bệnh ấm áp. Cô thấy Mân Hinh đang nằm trên giường bệnh, sắc mặt tái nhợt, mái tóc vẫn còn ướt đẫm mồ hôi.



Bên cạnh Mân Hinh là tiểu quận chúa đang nằm trong tã. Tiểu Bảo Bối bò đến bên cạnh em gái rồi dùng cái móng vuốt nhỏ múm míp của nhóc sờ sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của em.



Ngay cả An Phong Dương cũng nói một câu, đây là con gái của anh ta sao? Đủ để thấy anh ta chê bai tiểu quận chúa này đến thế nào rồi, nhưng Tiểu Bảo Bối thì vẫn cứ cười tươi rói ngắm em. Một đứa theo chủ nghĩa mê cái đẹp như nhóc sao lúc này lại không chê bai chút nào nhỉ.



Khóe miệng của Thủy An Lạc giật giật rồi vội vàng đi tới bế Tiểu Bảo Bối lên.



“A...” Tiểu Bảo Bối bị mẹ bế thì lập tức giãy giụa, nhất định đòi ngắm em cho bằng được.
“A...” Tiểu Bảo Bối bị mẹ bế thì lập tức giãy giụa, nhất định đòi ngắm em cho bằng được.



Mân Hinh mỉm cười: “Không sao đâu, có vẻ như Tiểu Miên Miên cũng thích anh lắm.”



“Miên Miên?”



“Đúng vậy.” Mân Hinh vừa nói vừa quay sang nhìn người đàn ông đang nắm tay mình ngồi bên mép giường: “Anh ấy nói, con gái của chị và anh ấy chính là áo bông nhỏ, là kẹo đường của anh ấy!”



An Phong Dương nắm lấy bàn tay của cô rồi nhẹ nhàng hôn lên đó, trong niềm vui hân hoan, ánh mắt anh vẫn còn điều gì đó khó nói.



Cho đến tận bây giờ, họ vẫn chưa thể kết hôn.



Thủy An Lạc ngẩng đầu nhìn, bầu không khí giữa hai người này tự dưng trở nên thật kỳ lạ.



“Tiểu Miên Miên.” Thủy An Lạc nhỏ giọng lặp lại có tên ấy một lần nữa rồi đưa tay nhẹ nhàng chạm vào bé con: “Lớn lên con nhất định sẽ là một tiểu mỹ nhân!”



Tiểu mỹ nhân?



An Phong Dương với Sở Ninh Dực liếc nhìn nhau một cái, cô gái này nhìn ra điều đó ở đâu vậy hả?



An Phong Dương đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho con gái yêu dấu của mình đi phẫu thuật thẩm mỹ rồi đó.



“Không phải em lắm điều đâu cơ mà Anh Xinh Trai này, cái mặt anh như thế là sao vậy hả?” Thủy An Lạc vừa nhìn biểu cảm của An Phong Dương thì lập tức biết anh ta đang nghĩ cái gì.




An Phong Dương hừ lạnh một tiếng: “Anh đây có tiền, không cần em phải nói dối đâu.”



“Đệch, anh thì biết cái gì chứ!” Sở Ninh Dực nhìn Tiểu Miên Miên đang khóc lớn vì bị ba ghét bỏ, sau đó dứt khoát tỏ thái độ khinh bỉ mà nói: “Đúng là chưa làm ba bao giờ, cứ đợi một tháng nữa mà xem. Anh còn nói vậy nữa thì tự tát vào mặt mình đi.”



Vì hồi xưa cô cũng chê bai con trai cô như thế đấy, sau rồi chưa đến một tháng đã như tự vả vào mặt mình rồi.



Vì sau đó con trai cô đã trở thành một cậu bé siêu cấp đẹp trai đó!



Mân Hinh khẽ cười.



Thủy An Lạc nói với Mân Hinh thêm mấy câu rồi mới đứng dậy: “Em đi tìm sư phụ có chút việc cái đã, lát lại qua chơi với chị nhé.”



“Ừ.” Mân Hinh gật đầu.



Đáng ra hôm nay Sở Ninh Dực phải tới công ty, nhưng vì chuyện này lại phải hoãn lại. Thế nên anh dứt khoát ở lại tán gái với con trai luôn. À không đúng, là theo đuổi em gái cùng con trai!



Thủy An Lạc rời khỏi phòng bệnh của Mân Hinh. Cô đang định quay về phòng làm việc của mình thì vừa hay lại đụng trúng một y tá đang đi đến. Cô vội nói xin lỗi rồi nhanh chóng nhặt giúp tài liệu đánh rơi dưới đất.



Đó là một tập hồ sơ sản phụ.



Sản phụ vào phòng đẻ là: Diêu Giai Giai.



Nhưng mà ở ô người chồng lại viết một cái tên... An Phong Dương.



An Phong Dương?



Thủy An Lạc quay đầu lại nhìn người đàn ông đang nói chuyện với Mân Hinh trong phòng bệnh.



Diêu Giai Giai là ai?