Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc

Chương 181 : Anh sẽ giải quyết

Ngày đăng: 01:48 30/04/20


Anh không nói thêm gì nhiều nhưng câu nói này dường như đã san bằng mọi

lo lắng trong lòng anh…Thanh âm của Cố Sơ rất nhỏ, khẽ va đập vào hương

hoa đang lượn lờ. Cô nghe thấy giọng mình run rẩy.



Không ai đáp lại.



Tim cô đang dần dần chìm xuống đáy.



“Tỉnh rồi à?”



Một giọng nói bất thình lình vang lên khiến Cố Sơ giật thót.



Cô đột ngột quay đầu lại, đối diện với nụ cười mỉm của người đàn ông.



“Bắc… Thần.” Cố Sơ phải rất cố gắng mới gọi được tên anh lên, răng hơi run

rẩy, là sự căng thẳng vì quá sợ đánh mất rồi lại vô vàn kích động khi

anh chưa rời xa. Cô há hốc miệng, lại hỏi: “Anh đi đâu vậy?”



“Anh đi đâu chứ?” Lục Bắc Thần nhướng mày, nhìn cô có phần nghi hoặc.



Lúc này Cố Sơ mới tỉnh táo lại, lập tức đổi giọng: “À không… em hỏi anh đang làm gì ấy mà.”



Cô gạt đi hình ảnh Lục Bắc Thần trong giấc mơ.



Bây giờ anh đang đứng trước mặt cô một cách chân thực, cũng giống như vừa

mới tỉnh lại chưa lâu, vừa tắm qua, nửa người trên để trần vẫn còn hương thơm của sữa tắm, mái tóc còn chưa khô, trước trán có mấy lọn tóc cụp

xuống khiến gương mặt anh càng thêm góc cạnh. Anh chỉ mặc một chiếc quần ngủ rộng rãi, cơ bắp rắn chắc mặc sức thể hiện sức mạnh nam tính mạnh

mẽ của anh. Đường nhân ngư thấp thoáng, những đường nét gợi cảm luôn

khiến người ta tưởng tượng xa xôi.



“Đang làm bữa sáng.” Anh nói xong, lại liếc nhìn xuống chân cô, hơi nhíu mày: “Đi dép vào.”



Cố Sơ vội vàng làm theo.



Sau khi cô đi dép xong, bước ra ngoài, Lục Bắc Thần đã trở lại phòng ăn. Cố Sơ đi theo, đứng trước cửa ngắm anh.



Bóng lưng anh mạnh mẽ, trôi chảy, bờ vai rộng, hông hẹp, một hình tam giác

ngược cực kỳ tiêu chuẩn. Chỉ có điều vết sẹo nơi bả vai phải kia cực kỳ

ấn tượng. Cô nhìn mãi, trái tim bỗng nhói đau vu vơ. Một người đàn ông

như vậy, giống như dung hòa cả thiện lương và tà ác, cũng giống như ánh

sáng và bóng tối của đời người. Cô nhớ La Trì từng nói với cô, Lục Bắc

Thần phá được không ít vụ án, người muốn giết anh cũng nhiều vô kể.



Vết sẹo này chắc chắn là kết quả của một lần vào sinh ra tử, phải không?



Nhưng trong một buổi sáng sớm như thế này, trong phòng ăn có một người đàn

ông cao lớn đang làm bữa sáng, chỉ yên lặng ngắm nhìn thôi cũng không

đói nữa. Ô cửa sổ sạch sẽ trong phòng ăn, chiếc bàn ăn màu trắng, chiếc

ghế cũng màu trắng, ngay cả bệ cửa sổ cũng màu trắng, bị nắng mai nhuộm


“Chuối?”



Cố Sơ gật đầu: “Thích ăn chuối lạ lắm à?”



Lục Bắc Thần chống tay lên trán, cố nhịn cười: “Được, em thích ăn chuối chứ gì, ngày rộng tháng dài, sau này anh sẽ cho em ăn chán thì thôi.”



“Oh.” Cố Sơ vẫn chưa hiểu ý tại ngôn ngoại của anh, gật đầu đồng ý.



Thấy thế, Lục Bắc Thần cuối cùng vẫn không nhịn cười nổi nữa, Cố Sơ càng

chẳng hiểu mô tê gì. Cuối cùng, anh từ bỏ ý định giải thích rõ ràng cho

cô, kéo tay cô lại, nắm chặt và nói: “Em phải nhớ ở cùng với anh không

cần thay đổi điều gì cả, hiểu không?”



Cố Sơ gật đầu, liếc nhìn cam: “Nhưng bây giờ em thật sự không thích ăn nó nữa rồi.”



Lục Bắc Thần không biết nói sao, đang định lên tiếng thì màn hình tinh thể

lỏng trên tường bắt đầu đưa tin thời sự hôm nay, trong đó có một bản tin rất chi tiết: Quỹ tài chính nổi tiếng quốc tế, quỹ Bắc Thần, thời

gian gần đây liên tục bị cản trở, giá cổ phiếu tụt dốc thảm hại. Theo

tin tiết lộ, một số cổ đông sáng lập quỹ tài chính liên tục rút vốn đầu

tư, dẫn tới việc quỹ tài chính sẽ xuất hiện tình trạng căng thẳng nguồn

vốn, rạn nứt các chuỗi đầu tư, người sở hữu quỹ Bắc Thần, Lục Bắc Thần,

tới nay vẫn chưa có câu trả lời cho tình hình này…



Cả người Cố Sơ run lên.



Nhưng Lục Bắc Thần thì bình thản, gắp cho cô một miếng xúc xích được nướng hoàn hảo vào đĩa, khẽ nói: “Mau ăn đi.”



Tivi vẫn còn đang đưa tin về tình hình quỹ Bắc Thần bị thiệt hại nghiêm

trọng, hình ảnh thay đổi lại tới tình hình giá cổ phiếu của quỹ, đã có

một lượng lớn cổ đông đang bán tháo, tình hình cực kỳ không lạc quan. Cố Sơ nhớ lại lời Lâm Gia Duyệt nói, sống lưng bỗng lạnh toát. Thì ra mỗi

lời cô ta nói đều là sự thật.



“Tình hình có phải rất tệ không?” Cô không an tâm chút nào, có một dự cảm chẳng lành.



Cảm giác này giống hệt như tình hình của nhà họ Cố năm xưa.



Lục Bắc Thần bỏ dĩa xuống, liếc nhìn màn hình rồi quay sang cô và nói: “Yên tâm, anh sẽ giải quyết.”



~Hết chương 181~



*Lảm nhảm: “Rút lại ngay những quyết định ngu xuẩn trước đây của con, mấy

chuyện rối rắm bên phía quỹ tài chính, bố sẽ giúp con thu dọn.”



“Nói thì dễ nghe, cô cùng anh ấy đối mặt kiểu gì? Cô làm được gì cho anh ấy?”



“Đối với một kẻ vì lợi ích có thể ruồng rẫy người bạn trai mà mình yêu sâu sắc, tôi luôn giữ thái độ nghi ngờ”