Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc

Chương 384 : Còn sống là tốt rồi

Ngày đăng: 01:50 30/04/20


Đích thực không phải tai nạn ngoài ý muốn.



Đây là đáp án cuối cùng mà La Trì đưa ra.



Khi mạng sống của Lục Bắc Thần đã có dấu hiệu ổn định, Cố Sơ đề nghị được chuyển viện. Sau khi nhận được thông báo tiếp nhận bệnh nhân của bệnh viện mình, cô đưa Lục Bắc Thần tới đó. Một là, lần này Lục Bắc Thần bị thương nghiêm trọng ở não bộ, bệnh viện của Cố Sơ là bệnh viện hàng đầu trong cả nước về ngoại khoa thần kinh và tim mạch; Hai là, Cố Sơ dẫu sao vẫn còn là sinh viên thực tập, cô bắt buộc phải điều chỉnh hợp lý thời gian chăm sóc Lục Bắc Thần và thời gian thực tập.



Đã từng có lúc cô nghĩ tới chuyện từ bỏ cơ hội thực tập, không làm gì hết, toàn tâm toàn ý Lục Bắc Thần. Nhưng sau đó Ngư Khương đã cãi lại cô một câu, không chút khách khí: “Nếu cô chẳng là gì cả, thì còn tư cách gì ở lại bên cạnh Vic? Định cả ngày giặt quần áo và nấu cơm hả? Vậy thì thuê người giúp việc là được rồi. Anh ấy nghĩ trăm phương nghìn kế để trải đường cho cô, cô đã báo đáp anh ấy được gì?”



Câu nói của Ngư Khương không hề khách khí, chữ nào chữ nấy đều có gai nhọn mà chữ nào chữ nấy đều có lý. Sau đó Cố Sơ cũng đã suy nghĩ lại. Phải rồi, bạn muốn chăm sóc một người xuất sắc, đầu kiện tiên quyết là bạn phải giỏi giang. Dựa vào số tiền bố để lại, cô hoàn toàn có thể bỏ việc để vùi đầu vào chăm sóc anh. Nhưng như vậy thật sự là điều Lục Bắc Thần mong muốn sao? Anh hy vọng cô có thể hoàn thành lý tưởng, gánh nặng, hy vọng cô có thể trở thành một người có ích với mọi người, giá trị của cô không chỉ hạn chế trong việc chăm sóc việc sinh hoạt của Lục Bắc Thần, quan trọng hơn cả là còn phải trở thành một nửa tinh thần của anh, có thể chia sẻ khổ đau với anh.



Con người muốn có bao nhiêu khả năng chia sẻ có nghĩa là họ phải có tưng ấy khả năng chuyên môn.



Trước giờ, Smith luôn có sự giao lưu qua lại với những vấn đề học thuật của Cố Sơ ở trường, thế nên sau khi Lục Bắc Thần chuyển viện, Smith đã gia nhập đội y học ngoại khoa thần kinh, trở thành chuyên gia đặc biệt, kết hợp với chuyên gia ngoại khoa thần kinh và tim mạch một lần nữa tiến hành hội chẩn tình trạng của Lục Bắc Thần.



Ban đầu, mục đích Cố Sơ để Lục Bắc Thần chuyển viện là muốn nắm rõ toàn bộ tình hình, dẫu sao thì ở bệnh viện của mình, cô có thể biết ngay quá trình và kết quả chẩn đoán. Cô không hề nghĩ Smith lại khởi động kế hoạch bảo mật toàn bộ quá trình. Đừng nói là Cố Sơ, ngay cả Cố Khải Mân là trợ lý đắc lực nhất kiêm vợ chưa cưới của anh ấy, Tiêu Tiếu Tiếu, cũng không thể tham gia vào bệnh án này, điều này quả thực khiến Cố Sơ sửng sốt.



Câu giải thích mà Smith đưa ra rất đơn giản. Ông có hiệp ức giữ bí mật y học do chính tay Lục Bắc Thần ký tên, thế nên sau khi Lục Bắc Thần xảy ra chuyện, ông tự nhiên có thể chứng thực quyền lợi này dưới sự chứng kiến của luật sư.



“Con cũng đừng nghĩ nhiều.” Smith đã an ủi Cố Sơ như vậy: “Nó là người của Lục Môn, đây cũng là quy định của Lục Môn.”
“Phải, người chết lúc đâm người hoàn toàn không uống rượu.”



“Không phải lái xe khi say rượu, vậy mà đâm phải người lại không phanh, chứng tỏ tình huống cố ý là rất lớn.” Cố Sơ nghiến răng.



La Trì hút thuốc, qua làn khói thuốc, nhìn cô chằm chằm.



Cố Sơ cảm thấy anh ấy có điều muốn nói bèn hỏi: “Có chuyện gì em chưa biết à?”



La Trì suy nghĩ rồi gạt tàn thuốc, nói: “Có chuyện này anh vẫn chưa nói với em, thông qua dấu vết hiện trường và CCTV, rồi thông qua hệ thống phanh xe, mục tiêu của người chết là em. Nếu cô ta cố ý thì cũng là cố ý muốn đâm em.”



“Thế nên?” Cố Sơ sửng sốt.



“Thế nên nếu mục tiêu của cô ta thật sự là em, hơn nữa Lục Bắc Thần lại bất ngờ xông ra cứu em, đáng nhẽ cô ta nên phanh xe theo bản năng.” La Trì nhấn mạnh.



“Cuối cùng chẳng phải cô ta đâm vào cây sao?” Cố Sơ hoài nghi.



La Trì lắc đầu: “Nếu người ta đâm phải người khác sẽ lập tức phanh xe, nhưng người chết đâm vào người, lái đi rất xa rồi đâm vào cây, đã quá khoảng thời gian phản xạ có điều kiện, hơn nữa từ đầu tới cuối người chết không hề phanh xe.”