Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc
Chương 500 : Đêm tân hôn náo nhiệt
Ngày đăng: 01:51 30/04/20
Cố Sơ nghe xong, cố tình bật loa ngoài, nhịn cười nói: “Chloe, nghe xong điệu của anh giống phiền não vì Lục Bắc Thần bỏ rơi anh hơn đấy”.
Lục Bắc Thần đang lái xe, bày ra vẻ mặt bó tay. Đầu kia điện thoại uể oải đáp: “Cố Sơ, từ nay về sau anh và em thề không đội trời chung, em đã cướp người đàn ông của anh”.
“Lời anh nói còn khiến em đau lòng hơn, em cứ tưởng trước nay anh thích em hơn Lục Bắc Thần.” Cố Sơ đang vui, cũng thích đấu võ miệng với Chloe.
“Em gái Cố thì trẻ trung xinh xắn, theo lý mà nói ai cũng thích hướng tới cái đẹp. Anh thì dĩ nhiên cũng bị mê hoặc sâu sắc bởi dung mạo mỹ miều của em…”
“Anh cứ nói thẳng đi.” Cố Sơ cố nhịn để không nôn hết bữa cơm tối qua ra rồi ngắt ngay mấy lời “khen ngợi” của anh ấy.
Nhân lúc giảm tốc, Lục Bắc Thần liếc nhìn cô, cứ cười mãi vì cái dáng của cô. Ở đầu kia, Chloe hắng giọng: “Thôi được rồi, nhưng thời gian anh quen Lục Bắc Thần dài hơn em rất nhiều, anh không thể làm chuyện phản bội được đúng không? Thứ anh nhung nhớ vẫn là phần tình cảm sâu đậm dài lâu đó”.
Cố Sơ phá lên cười: “Đủ rồi đấy, anh tự đắm chìm trong tình cảm sâu nặng đó một mình đi”.
Không lải nhải nhiều với anh ta nữa, cô nói mấy câu để ngắt máy. Lục Bắc Thần nhìn thẳng về phía trước, giơ tay ra véo má cô, khiến cô đau đớn kêu lên oai oái, đánh vào tay anh, hất ra: “Kết hôn còn chưa được nữa ngày, anh đã bạo lực với em?”.
“Không sai, kết hôn chưa được nửa ngày, em đã dám liếc mắt đưa tình với người đàn ông khác trước mặt anh?” Lục Bắc Thần tươi cười đáp lại một câu.
Cố Sơ lập tức nhào vào lòng anh, anh giơ một cánh tay ra kịp thời đỡ lấy cô. Cô níu lấy cổ anh, làm nũng: “Em cảm thấy Chloe thất tình rồi”.
“Nói linh tinh nào.”
“Ban nãy anh cũng nghe thấy rồi đấy, chữ nào chữ nấy đầy mùi giấm chua.”
Lục Bắc Thần liếc mắt nhìn cô, vẻ mặt khó xử…
…
Buổi chiều, Cố Sơ tới bệnh viện, làm các thủ tục có liên quan, cô được thông báo tuần sau sẽ tới khoa Huyết học và ở lại đó hai tuần. Sau khi trở về khoa Ngoại, cô lại cùng Tiêu Tiếu Tiếu tiến hành ca phẫu thuật xâm lấn. Từ phòng mổ đi ra, Cố Sơ tò mò hỏi Tiếu Tiếu: “Chẳng phải tớ bị điều tới khoa Hồi phục ư?”.
“Bảo cậu đi là cậu đi hả? Có phải đồ ngốc không?” Từ sau khi ly hôn, tính cách điên rồ, thích nói cười của Tiếu Tiếu đã quay trở lại, ngoài việc không nói nhiều tới chuyện tình cảm ra. Cậu ấy rửa tay, thay áo blouse rồi chọc tay vào đầu cô.
“Khi còn chưa được trở thành bác sỹ chính thức, chẳng phải tớ sẽ phải để mặc cho người ta chém giết à?” Cố Sơ cũng đã thay xong quần áo.
“Yên tâm đi, Cố Khải Mân làm vậy không phù hợp với quy định. Anh ta hoàn toàn đang trả thù mà. Với lại, anh ta đã bị kiểm điểm rồi, còn đâu thời gian để tâm đến việc cậu bị luân chuyển tới khoa nào.” Tiêu Tiếu Tiếu nói.
Cố Sơ nghe tới đây, tai lập tức dựng đứng lên: “Cố Khải Mân bị kiểm điểm?”.
“Đình chỉ chức vụ chờ kiểm tra.” Tiêu Tiếu Tiếu nói: “Chuyện Cố Khải Mân nói dối chuyện Thiên Thiên là con nuôi đã truyền tới tai viện trưởng, viện trưởng muốn anh ta nhanh chóng giải quyết việc riêng của mình”.
“Cậu biết rõ quá nhỉ.” Cố Sơ cười.
Tiêu Tiếu Tiếu thở dài, “Lãnh đạo bệnh viện cũng đã tìm tớ nói chuyện, thế nên dĩ nhiên tớ biết rõ quyết định của bệnh viện đối với Cố Khải Mân”.
“Lãnh đạo bệnh viện tìm cậu nói chuyện của Thiên Thiên?” Cố Sơ không dám tin, dù sao cũng là chuyện riêng của người ta, lãnh đạo bệnh viện quản cũng quá rộng rồi.
Tiêu Tiếu Tiếu nói: “Những người bề trên thường khuyên hòa chứ không khuyên ly. Nói theo cách của viện trưởng thì chuyện hôn nhân của nhân viên có thể ảnh hưởng trực tiếp tới chất lượng công việc”.
“Thời nào có tư tưởng của thời ấy. Thời ông bà cha mẹ chúng ta tuân theo tôn chỉ đánh mắng cũng không chia tay, từ trên xuống dưới đều tuân thủ nguyên tắc không ly hôn là sẽ không khiến mọi người chê cười; Thời đại của chúng ta hợp thì ở, không hợp thì tan, tiêu chuẩn hôn nhân không hại người không hại mình. Đời người ngắn ngủi, thà cô độc cả đời cũng đừng ghép đôi tạm bợ để sống cho qua ngày.”
Chloe mặc chiếc áo may ô rộng rãi, dáng người vẫn còn rất gợi cảm. Anh ấy chỉ tay vào Lục Bắc Thâm: “Tên này bây giờ rất đáng giá, lại suốt ngày đi họp, ngày nào cũng đi sớm về muộn ảnh hưởng tới giấc ngủ của tớ, chi bằng mượn nhà mới của cậu dùng tạm”.
“Chính cậu tâm địa đen tối, còn kéo tôi làm đệm lót hả?” Lục Bắc Thâm phì cười: “Tôi không hùa theo mấy người nữa đâu, tối nay quỹ tài chính còn có buổi họp trực tuyến, tôi về đây, chúc anh tân hôn vui vẻ nhé!”.
Cố Sơ nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Lục Bắc Thâm, có một sự kỳ lạ nảy sinh trong lòng, cảm giác này không thành hình, chỉ cần không chú ý là sẽ tan biến. Lục Bắc Thần kéo Lục Bắc Thâm ra ngoài cửa, chẳng biết hai người họ nói chuyện gì, Cố Sơ cũng không tiện nghe trộm bèn gọi Chloe và La Trì vào nhà.
“Đây là chủ ý của ai?” Cố Sơ cẩn thận nhìn chằm chằm bóng bay trên đầu. Vào trong phòng ngủ lại càng hồng rực rỡ, duy chỉ có hoa bách hợp là thuần khiết, bày tràn ngập khắp mọi ngóc ngách.
“Của Lục Bắc Thâm.” Chloe chậm rãi nói: “Anh trai nó kết hôn, nó là người vui nhất”.
“Cậu thì sao hả?” La Trì cười đểu.
Chloe nhìn anh ấy từ trên xuống dưới: “Tôi có thể thay đổi đối tượng bất kỳ lúc nào”.
La Trì lạnh run người vội im bặt.
“Cũng nên trả chìa khóa cho em rồi chứ?” Cố Sơ bước lên, giơ tay ra trước mặt Chloe.
Chloe giở trò: “Ở thêm mấy ngày, gấp gì chứ? Anh đâu đốt nhà hai người được?”.
La Trì đứng bên cạnh phì cười. Cố Sơ khó xử: “Đây là phòng tân hôn của em và Lục Bắc Thần mà, anh ở đây có thích hợp không?”.
“Cực kỳ thích hợp.” Chloe tỏ ra nghiêm túc: “Anh không có nhà để về, chỉ có thể bám lấy hai người thôi”.
Đợi Lục Bắc Thần đi vào, Cố Sơ bắt đầu kể tội: “Anh mời tình địch vào nhà rồi!”.
Lục Bắc Thần nhướng mày nhìn Chloe. Chloe lập tức giơ hai tay: “Tôi thề, tôi tuyệt đối không xuất hiện trong đêm tân hôn của hai người”.
Cố Sơ nhìn vẻ mặt méo xệch của Lục Bắc Thần, cố gắng nhịn cười. Thật ra cô chẳng lo Chloe chiếm cứ địa bàn. Bình thường Lục Bắc Thần quá nghiêm túc, nhất là khi làm việc, mấy người này cười hi hi ha ha với anh cũng tốt. Với lại, tân hôn cũng cần sự náo nhiệt.
Có điều, cô đã đánh giá thấp độ dày của da mặt Chloe. Vừa nghe tới chuyện Lục Bắc Thần đặt một bàn ăn tối đầy nến, anh ấy nhảy cao hơn ai hết, miệng kêu gào: “Có cơm ngon ăn rồi, có cơm ngon ăn rồi!”.
Cố Sơ nghi hoặc hỏi Lục Bắc Thần: “Anh bắt anh ấy làm việc không công à? Sao anh ấy nghèo đến mức này? Còn phải ăn chùa uống chùa?”.
Lục Bắc Thần khó xử: “Cậu ta kiếm nhiều hơn ai hết”.
La Trì ở bên này cũng góp vui, vỗ vai Chloe, đứng cùng một chiến tuyến với anh ấy: “Tối nay làm hai chai rượu ngon!”.
“Không thành vấn đề, ngày vui mà!” Chloe vô cùng tán đồng đề nghị này.
Cố Sơ đổ mồ hôi, rốt cuộc là ngày vui của ai đây?
Kết quả, hai người này thật sự ăn chùa bữa tối dưới ánh nến mà không biết ngượng, cũng mặc kệ gương mặt Lục Bắc Thần lạnh tới mức nào, họ cười hì hì chuồn lên xe, còn bắt “chú rể” làm tài xế.
Tới bữa cơm, người phục vụ xác nhận hết lần này tới lần khác với Lục Bắc Thần: “Thưa anh, anh chắc chắn là đặt bàn tình nhân chứ ạ?”.
Chloe và La Trì lấy hai cái ghế ngồi sang bên cạnh. Chloe ầm ĩ nói: “Không gian lớn thế này có thêm hai chúng tôi cũng chẳng chật thêm. Ha, cảnh đêm ở đây đẹp thật, có lợi cho tiêu hóa!”
~Hết~