Bẻ Em Không Thương Lượng
Chương 1 :
Ngày đăng: 21:18 21/04/20
Trần Việt vừa thất tình xong, sở dĩ dùng đến chữ “vừa”, đó là bởi vì số lần cô thất tình thực sự là quá nhiều rồi, chia đều mỗi tháng hai lần, cái này cũng không đại biểu cô đang chơi trò chơi tình yêu, chỉ là mỗi lần cô rất chân thành bắt đầu, lại bị vứt bỏ một cách vô tình, về nguyên nhân, đến nay cô vẫn không nghĩ ra, nếu như nghĩ ra, cũng không tiếp tục thất tình nữa rồi.
Điều kiện của cô không tồi a, tốt xấu gì cũng coi như là bà chủ xí nghiệp nhỏ, muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn tài vận có tài vận, làm sao lại rơi vào tình trạng thất tình? Không nghĩ ra!
Cho nên mỗi lần thất tình, cô đều chạy tới quán rượu, lúc này đây cũng không ngoại lệ, bởi vì không muốn uống rượu giải sầu, cho nên tìm đến Lam Giai Vi, kết quả người này từ đầu đến cuối mắng cô không ra gì, cảm tình nhược trí, năng lực luyến ái kém, ở chung là không thể, Lam Giai Vi nếu như có thể…, cũng không giống như chó Nhật đi theo bên người một phụ nữ khác đã hơn một năm, đến nay vẫn là tương lai xa vời.
Vẫn còn dám ở chỗ này mang đạo lý ra để dạy dỗ cô, thực sự gặp quỷ!
Nhưng cô ấy giáo huấn cũng có lý, cho nên cô một lời cũng không thể nói lại, tiếp tục buồn bực uống rượu, quyết định không say không nghỉ.
Lam Giai Vi thực sự cảm thấy mình thực sự quá quan tâm, quá vĩ đại rồi, bị Trần Việt kéo đi uống rượu giải sầu, sau khi cô uống rượu còn có lòng tốt giúp cô thuê phòng khách sạn gần đó, (bởi vì tên này sống chết cũng không chịu về nha) còn cẩn thận giúp cô thay quần áo ngủ thoải mái.
Chỉ tuyệt đối không nghĩ tới chính là cô tiếp tục có lòng giúp con ma men đi mua giải rượu trở về, Trần Việt lại đóng cửa không cho cô vào, cái này… cử chỉ này quả thật là táng tận lương tâm, vong ân phụ nghĩa, lấy oán trả ân, lòng lang dạ sói…
Cô tính đứng ở cửa ra vào mắng suốt đêm, người say mộng kia cũng sẽ không đứng dậy mở cửa cho cô, hay là trở về tìm Khả Tình chơi, nhưng mà đã quá trễ như vậy, Khả Tình có chịu mở cửa cho cô hay không cũng không biết.
Chỉ là, cô nhớ rõ ràng cô đi ra ngoài chỉ tiện tay đóng cửa, cũng không khóa cửa, sao người say như bùn nhão kia lại có thể tự mình dậy đóng cửa, thật là quỷ dị!
Cảnh Nhiên càng nghĩ càng bực bội, tuy hôm nay là sinh nhật hắn, không nên vượt qua trong tâm tình bực bội, nhưng hắn chính là không nhịn được tiếp tục bực bội! Người khác sinh nhật không phải đều được mời cơm, sau đó vui mừng nhận quà mừng đấy sao? Vì sao sinh nhật của hắn, hắn lại phải bỏ tiền mời cơm, bỏ tiền mời KTV! Hơn nữa vượt qua tận hứng lại là bọn người vô lương tâm tự xưng là anh em của hắn a! Không phải hắn keo kiệt, thực sự là rất làm cho hắn buồn bực, tiền dư tháng này của hắn đều ở trong dự tính, vừa vặn lúc trước kiếm đủ có thể mua notebook cho Cảnh Mân, kết quả sinh nhật không giống như bình thường làm cho không có, hắn thề, từ nay về sau đều không làm sinh nhật nữa.
Cũng không thể tin được thời gian một buổi tối còn làm không được cô gái không giống bình thường này!
Trần Việt cố gắng mở mắt chua xót ra, biết vậy nên một hồi choáng váng, trong não bộ như có them cái đồng hồ báo thức, đang đồng thời ông ông ông cùng đổ, khó chịu đòi mạng, nhưng mà khó chịu hơn nữa cũng không như đau nhức muốn chết trên người cô, trời, là có người thừa dịp cô uống rượu đạp bẹp dí cô phải không, cảm giác toàn thân như muốn rã ra.
Tối hôm qua rốt cuộc sảy ra chuyện gì, đợi chút….hạ thân cảm giác là lạ! Cô nghĩ tới, tối hôm qua Lam Giai Vi rõ ràng tìm một cô gái cường tráng hơn tinh tinh cho cô, đáng chết, cuối cùng cô còn bị đè ỏ phía dưới, sau đó cô giãy dụa không thôi, tên kia còn cầm gậy gộc chọc cô, thật là không có thiên lý ! Cô trở thành T nhiều năm như vậy, còn không có uất ức như vậy bao giờ nha! Lam Giai Vi, cậu nhất định phải chết.
Cảnh Nhiên sảng khoái tinh thần đến quầy phục vụ khách sạn trả phòng, nghĩ lại tối hôm qua hưởng thụ trên giường, thực sự dư vi vô cùng…chỉ có một chữ : sướng! Bao lâu không có gặp qua phụ nữ hợp khẩu vị như vậy, cảm giác kia, quả thực chính là thiên lôi dẫn địa hỏa, lửa văng khắp nơi, nếu không phải sáng sớm còn có xe phải sửa chữa, hắn còn muốn ở bên đến khi cô tỉnh lại, cùng cô trao cách thức liên lạc.
Tính đi về hỏi đám gia hỏa kia sẽ biết.
“Cô em, trả phòng 906.” Cảnh Nhiên tâm tình tốt cười với cô gái ở quầy đến mặt mũi tràn đầy ánh mặt trời.
Cô gái cũng cười đến vạn phần ngọt ngào, sau khi nhìn cái chìa khoá của hắn, dùng giọng điệu dịu dàng đến có thể chảy nước nói với hắn: “Trả phòng phải không? Anh đây là phòng 609.”
“609!” Cảnh Nhiên nhất thời phản ứng không kịp, ngơ ngác nhìn cái chìa khóa phòng, 609, 906. . . Nếu như cái chìa khóa của hắn là phòng 609, vậy hắn tối hôm qua chạy tới phòng 906, còn cùng người phụ nữ kia làm tình một buổi tối, chẳng lẽ đều là hắn đang nằm mơ?
Đột nhiên, sau lưng có cảm giác gió lạnh đang thổi!