Bẻ Em Không Thương Lượng
Chương 12 :
Ngày đăng: 21:18 21/04/20
Cảnh Nhiên không cách nào đấu lại với trưởng tiệm, chỉ phải ngoan ngoãn ở lại chiếu cố Trần Việt, nhìn cô ngủ không quá an ổn trên giường hồi lâu, chỉ cảm thấy mình và cô dây dưa quả thực không giải thích được.
Nhưng nếu không nói chuyện Trần Việt là đồng tính luyến ái, hắn thật thích cô, vô luận là từ tướng mạo bên ngoài của cô, hay là tính tình hào sảng của cô, đều rất được lòng hắn, tuy cô rất mạnh, nhưng cũng là tại trong phạm vi có thể dễ dàng tha thứ, chỉ tiếc cô không thương đàn ông (Chẳng lẽ anh trai Cảnh có khuynh hướng ngược đãi?!! 囧)
Trần Việt lăn vài vòng trên giường, mồm miệng không rõ thì thào nói nhỏ: “Chết khát. . . Nước. . . .”
Cảnh Nhiên ngồi ở một bên luống cuống tay chân rót một ly nước, ngồi vào đầu giường đỡ cô lên, để thân thể mềm nhũn của Trần Việt tựa ở trên người hắn, vừa đút một ngụm, người tựa ở trên người hắn lại không thành thật chấn động, sau đó đã bị sặc, phát ra ho khan liên tiếp.
Cảnh Nhiên vốn vịn cô, tay chân đã không quá mức lưu loát, bị cô quằn quại như vậy, nước trong ly lập tức đổ lên người cô.
“Mẹ nó!” Hắn khẽ nguyền rủa một câu, buông ly nước, vội vàng rút khăn tay ra xoa xoa lung tung trên vạt áo tại trước ngực cô, quần áo màu trắng trong đã ở trong nháy mắt bị nước thấm ướt, dính sát vào phía trên làn da, theo ngực hô hấp phập phồng, hiển lộ hơi thở mập mờ rõ ràng.
Cảnh Nhiên thu ánh mắt vào, vội vàng nghiêng đầu qua một bên! Tự chủ của hắn khi đối mặt Trần Việt thì liền bằng không, hai lần trước, hắn đã sớm lĩnh giáo rồi, hắn cũng không phải đàn ông nặng sắc dục, nhưng trong lòng tựu như giam cầm với một con thú, chỉ cần nhìn đến nửa điểm xuân quang của Trần Việt, một con thú ngủ đông, ở ẩn bị giam cầm, sẽ biến thành một con mãnh thú, làm cho hắn mất đi lý trí!
Có loại trực giác, Trần Việt đối với hắn mà nói, càng giống một phần độc dược, biết rõ cô có độc, rồi lại không khống chế được tự mình muốn đi nhấm nháp.
Ý thức được tâm lý của mình vừa nổi lên gợn sóng, Cảnh Nhiên vội vàng rời đầu giường, đi tới trên ghế sa lon bên cạnh cửa ngồi xuống, tận lực bảo trì khoảng cách xa nhất, an toàn nhất với Trần Việt.
Chắc là nguyên nhân nước trong thấm ướt xiêm y, chỉ thấy Trần Việt không thoải mái nhíu nhíu mày, vươn tay lôi kéo cổ áo, trở mình quay mắt về phía Cảnh Nhiên, sau đó chậm rãi hé mở hai mắt bị sương mù che chắn, tay lôi kéo cổ áo cũng không đình chỉ động tác, mà là thuần thục cởi bỏ hai nút thắt, làn da mềm mịn trắng nõn lập tức mất đi che lấp, bày biện ra sáng bóng xinh đẹp nhất.
Cảnh Nhiên khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, hầu kết mạnh mẽ trượt, trong nội tâm càng kêu đau liên tục, người phụ nữ chết tiệt này đang làm gì đó! Say thì cứ ngủ ngon đi, cư nhiên còn không thành thật như vậy, mở vạt áo cái gì, rõ ràng là đang dụ hoặc hắn!
Mức nước chênh lệch của dòng sông so với biến chuyển của mặt biển cực lớn, làm cho cô trong lúc nhất thời bỏ đi xúc động đánh người, trong đầu càng dâng lên một cái ý nghĩ đùa cợt, mấp máy môi, cô càng có tiết tấu bắt đầu cọ hắn, sau đó rõ ràng nhìn đến một giọt mồ hôi lạnh từ thái dương hắn rơi xuống.
“Cô. . . .” Cảnh Nhiên cảm giác thân thể mình như là bắt lửa, nóng đến có chút khó chịu, biết rõ nên buông cô ra, tay nhưng lại nhịn không được càng dùng sức nắm, cô gái trước mắt này nhất định cho là hắn không dám xằng bậy đối với cô, mới có thể không kiêng nể gì cọ xát hắn như vậy, không biết cô căn bản chính là đang tức giận, sau khi một người đàn ông bị dục vọng khống chế, cũng là thời điểm dễ dàng mất đi lý trí nhất, cho nên chờ một chút sẽ làm ra cử động gì, chính hắn cũng không dám khẳng định!
Đôi mắt sáng loé đùa cợt, hé mở môi son, răng trắng tinh sáng ngời, làm ra quyến rũ, dụ hoặc không tiếng động lấy hắn đi nhấm nháp, chỉ cần cúi đầu xuống, có thể lần nữa nhấm nháp đến cánh môi ngọt ngào của cô, chỉ cần hắn cúi đầu xuống, kinh nghiệm mỹ diệu trước đó, sẽ lặp lại một lần nữa!
Nguyên lai, cảm giác kích tình chưa bao giờ từng biến mất, chỉ cần tiếp cận cô, trí nhớ tốt đẹp trước kia sẽ giống như thuỷ triều bao phủ hắn.
Trần Việt nhìn đôi mắt dần dần trở nên thâm trầm của hắn, trong nội tâm quát lên hỏng bét, người lại như bị điểm huyệt, không cách nào nhúc nhích, thẳng đến môi của hắn nóng hổi dán lên cô thì đầu lập tức ông ông tác hưởng, rõ ràng là lần đầu tiên cô hôn môi với đàn ông, nhưng cảm giác rất quen thuộc, làm cho cô trong lúc nhất thời tìm không thấy khí lực cự tuyệt.
Hai người cùng là người trưởng thành, đối với việc tình dục, thật cũng không cảm giác lạnh nhạt, vấn đề là, khi một người đàn ông bình thường và một nữ đồng tính luyến ái dây dưa cùng một chỗ nóng bỏng kích hôn thì vấn đề liền lớn!
Trần Việt bị hôn đến hai chân vô lực đột nhiên ý thức được vấn đề này, mặt trong nháy mắt tái rồi, cô rõ ràng yêu phụ nữ vì cái gì đối Cảnh Nhiên hôn một chút cũng không bài xích, hơn nữa còn có điểm say mê trong đó, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra a?
Sau khi đẩy Cảnh Nhiên ra, cô lui lại mấy bước, cau mày nhìn hắn, trên mặt tràn ngập hoang mang.
Mà Cảnh Nhiên bị cô dùng loại ánh mắt xem quái vật nhìn, thì trong nội tâm sợ hãi mà nghĩ, chẳng lẽ cô đang nghiên cứu trước huỷ bộ phận nào trên thân thể của hắn?
Thật lâu mới nghe cô dùng đến giọng điệu hoang mang nói ra: “Cảnh Nhiên, anh cởi quần áo ra đi!”