Bẻ Em Không Thương Lượng

Chương 4 :

Ngày đăng: 21:18 21/04/20


Phim kỳ thật rất đặc sắc, dùng Comuter chân thật hoàn mỹ bày biện ra cái thế giới thuần chánh ma huyễn, sức tưởng tưởng vô cùng cùng kỹ năng đặc biệt hiệu quả, làm cho Cảnh Nhiên như si như say.



Nhưng vui vẻ không bao lâu, hắn phát hiện ra Cảnh Mân bên cạnh đang xì xào bàn tán, cái quái gì, xem phim không chăm chú xem, lại ở một bên lầm bầm lầu bầu ảnh hưởng đến tâm tình người xem khác.



Vừa nghĩ như thế, hắn liền quay đầu lại, muốn nhắc nhở em gái một chút, sao biết hắn vừa nghiêng đầu, hậu quả không giống người thường, thiếu chút nữa kích động đến uốn éo cổ, rơi xuống chứng đau nửa đầu.



Tên tiểu bạch kiểm đáng chết này không mặt mũi không có da theo sát vào rạp chiếu phim, còn thần thông quảng đại ngồi vào bên cạnh Cảnh Mân, mà con bé Cảnh Mân kia cứ như vậy không hề phòng bị cười cười nói nói cùng một người xa lạ?



Mụ mụ, ba ba, con trai thực sự xin lỗi hai người trên trời có linh thiêng! Là con không dạy tốt em gái, làm cho nó khờ dại không phân biệt tốt xấu, mụ mụ, ba ba, con trai bất hiếu!



Đây là thói quen tật xấu của Cảnh Nhiên, mỗi khi hắn phát hiện Cảnh Mân có hành vi không tốt gì thì trước hết sám hối với ba mẹ đã chết đi, cũng không nhẫn tâm trách cứ em gái, (anh trai đáng thương này chẳng lẽ không nghĩ tới, hắn dung túng như vậy, mới là đầu sỏ tạo thành Cảnh Mân không tôn trọng người lớn!)



Cảnh Nhiên dùng lý trí cuối cùng còn sót lại, khống chế được lửa giận đang hừng hực trong lòng mình, hạ giọng, lướt qua em gái, đối với người xa lạ kia quát: “ Cậu kia, cậu rốt cuộc muốn gì!”



“Anh….” Cảnh Mân bất đắc dĩ hô to lên một tiếng, đang muốn nhắc nhở anh trai đừng có mãi gọi con gái người ta là cậu kia, nhưng một ngón tay trắng nõn thon dài lại trước cô một bước đem chứng minh thư đưa tới trước mặt Cảnh Nhiên.



“Trước xem kỹ một chút đi, tôi thật không có ác ý.” Trần Việt cười nhạt, mục tiêu của cô là em gái người ta, đương nhiên phải nịnh nọt anh trai người ta mới được, nếu không nể mặt người đẹp, cô sớm một cước đạp hắn bay ra khỏi cửa.



Cảnh Nhiên hồ nghi nhìn thoáng trên chứng minh thư đưa ra trước mặt mình, Trần Việt nữ sinh ngày: năm 197x tháng 7 ngày21…




“Em, con nhỏ này không có việc gì thì hô cứu mạng cái gì! Muốn hù chết anh phải không, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Xác định em gái không việc gì, thở dài một hơi Cảnh Nhiên mới phát hiện, vừa rồi nhất thời nóng lòng, không kịp mặc áo ngoài, hiện tại gió đêm thổi, cảm thấy thật đúng là vô cùng “mát mẻ”.



“Các cô ấy uống rượu say, anh mau tới giúp em, đem Trần Việt vào trong nhà đi.” Tại Cảnh Mân lôi kéo, Trần Việt nửa tỉnh nửa say không chịu ngoan ngoãn hợp tác, hai tay không an phận quơ muốn ôm cô.



“Các cô?” Cảnh Nhiên tiến đến vươn tay giúp em gái lôi con ma men họ Trần này, không nghĩ dùng sức quá mạnh, người kéo ra, lại mạnh đánh tới người hắn, va chạm đúng là không nhẹ, đem đồ trong dạ dày Trần Việt đụng đi ra, tức khắc ói lên người hắn, Cảnh Nhiên khóc không ra nước mắt, xem ra hắn phải tắm lại lần nữa!



“Trong xe còn có Lam Giai Vi, nhìn tình trạng của anh lúc này, căn bản không có biện pháp đưa người về, hay em đưa cô ấy trở về.” Cảnh Mân cau mày nhìn Trần Việt không có hình tượng mà xem anh cô như cột điện, vịn hắn khom người vỗ như điên.



“Mà vì cái gì không đưa cô ấy về nhà.” Cảnh Nhiên chỉ vào Trần Việt ói đến cực kỳ cao hứng hỏi.



“Lam Giai Vi nói cô ấy uống rượu say không dám về nhà, em van anh chiếu cố giùm, em sẽ rất nhanh trở lại.” Cảnh Mân phất phất tay, nhanh chóng tiến vào trong xe đi.



“Vậy em tự mình phải cẩn thận,” Cảnh Nhiên vô cùng hoài nghi, Cảnh Mân chạy nhanh như vậy, hẳn là chịu không được mùi hôi xông tới từ người này, đem cái cục diện rối rắm ném cho hắn.



Hắn yên lặng nhẫn nại một hồi, đến khi Trần Việt ói đủ, ói sảng khoái, mới cau mày ôm cô lên, thực nhìn, thân thể thon dài như vậy, ôm lấy lại thật mềm mại, nhẹ như vậy, hơn nữa đường cong lại thật phù hợp với hắn.



Anh trai Cảnh rất thú vị, rất hài lòng gật đầu….