Bẻ Em Không Thương Lượng
Chương 7 :
Ngày đăng: 21:18 21/04/20
Cảnh Nhiên xoa tứ chi bị đánh sắp gãy, chậm chạp đi qua cầm quần áo mặc vào, nghĩ thầm thế giới này thật sự là quá điên cuồng, hắn đường đường một người đàn ông, lại cứ như vậy bị đánh gục xuống! Hung bà nương (bà cô dữ) này may mắn là một đồng tính luyến ái, bằng không làm gì có người đàn ông nào dám lấy cô.
Không đúng, hiện tại mục tiêu của con sói như cô là Cảnh Mân con cừu nhỏ này, với tính tình thiện lương của Mân Mân, nếu như theo cô, phỏng chừng sẽ bị ăn xong lau sạch không có thừa!
Anh trai Cảnh gia đáng thương xem như bị sợ choáng váng, hắn còn chưa cách nào tiếp nhận sự thật em gái là đồng tính luyến thì cũng đã toát ra suy nghĩ sau khi em gái theo Trần Việt sẽ như thế nào .
Vừa muốn mặc quần lót vào, chợt nghe đến tiếng vang huýt sáo của Trần Việt.
“Anh ngược lại rất mạnh nha, vũ khí rất khổng lồ a!” Cô nhíu mày, "nhỏ" như vậy, hẳn là thuộc về "Dị hình”, khó trách ngay cả cô uống rượu say đều có thể cảm thấy sướng muốn chết, người này còn có chỗ tốt à!
Cảnh Nhiên bị 囧 rồi, hắn tuy không tính là thân trải qua trăm trận, nhưng kinh nghiệm tình ái vẫn không ít, nhưng khi một phụ nữ ở trước mặt hắn, tùy tiện đánh giá "Vũ khí” của hắn thì hắn vẫn cảm thấy rất không quen! Cực kỳ không quen!
Nhanh chóng mặc quần lót và quần thường vào, có chút co quắp ngồi ở trên ghế bên cạnh, nghĩ như thế nào đều cảm giác mình đuối lý, cho nên hắn tỏ thái độ hài lòng chuẩn bị nói chuyện thật tốt với Trần Việt! Nhưng hắn đã quên, vừa rồi Trần Việt nói rất đúng, hảo hảo tính sổ giữa bọn họ, mà không phải hảo hảo nói chuyện!
“Nói một chút coi, lần kia tại khách sạn, chúng ta làm sao có thể cùng nằm chết dí trên một cái giường, chẳng lẽ anh cũng uống say?” Trần Việt bắt chéo hai chân, trừng mắt, thái độ tư thế, giống như chú cảnh sát đang thẩm vấn phạm nhân, trên mặt có khắc mấy chữ "Thẳng thắn thì khoan dung, kháng cự thì nghiêm khắc”.
Kỳ thật cô hỏi vấn đề như vậy, nếu như Cảnh Nhiên đủ cơ linh đủ giảo hoạt, theo lời của cô trả lời, nhất định sẽ bình an vô sự, cho dù Trần Việt tức giận, nhưng hai con ma men cút đi cùng một chỗ làm những chuyện như vậy, đều rất khó đi truy cứu nguyên cớ a!
Nhưng hết lần này tới lần khác Cảnh Nhiên này từ nhỏ đến lớn, đều là học sinh tốt, phương diện đạo đức tuyệt đối là vô cùng bảo thủ, cái gì tôn kính người trên, bảo vệ bạn học, không nhặt của rơi, cộng thêm thành thực không nói dối! !
“Cậu châm chọc tôi!” Lam Gi¬ai Vi bị chọc, rất muốn động thủ đánh người, nhưng đây là chuyện tổn hại hình tượng, cô sẽ không tại đây trước mặt mọi người làm, nhiều nhất cũng chỉ có thể đập bể cái ly tỏ vẻ cô oán giận.
Sau khi hai người ăn xong, tiếp tục chủ đề lúc nãy, Lam Gi¬ai Vi uống ngụm nước lọc thấm giọng nói, nói ra: “Sau khi hoạt động giả heo ăn cọp này thất bại, cậu còn có tính toán gì?”
Nguyên bản hai người tìm cớ đem Cảnh Mân đi uống rượu, muốn đem cô rót uống say chuếnh choáng, rồi để cho Trần Việt ăn người ta, tốt như vậy tạo nên sự thật, Cảnh Mân sẽ chết tâm theo sát cô.
Nhưng, người tính không bằng trời tính, chuyện hai người tính toán mỹ mãn, lại bị ông trời xếp đặt quạ đen (xui xẻo)! Cảnh Mân lại là người ngàn chén không say!
Tại Lam Gi¬ai Vi xem ra, kế hoạch này thất bại, vậy không ngừng cố gắng nghĩ nhiều là được, Trần Việt căn bản là không cần phải buồn bã ỉu xìu như vậy !
Nhưng Lam Gi¬ai Vi hoàn toàn không nghĩ đến, đêm qua, các cô sắm vai, tiết mục vừa ra bọ ngựa bắt ve, nhưng tằm không có bắt được, Trần Việt con bọ ngựa này lại bị một con chim sẻ ở phía sau ăn sạch trơn! Điều này bảo Trần Việt làm sao không buồn bực đầy mình.
Trần Việt nắm tóc, “Có thể tính toán gì, mình nên thành thật tiếp tục theo đuổi cô ấy!”
“Như thế nào, muốn giả trang người ngây thơ!” Lam Gi¬ai Vi nhướng lông mày nhạo báng cô.
“Cắt, bổn tiểu thư vẫn luôn rất ngây thơ rất tốt!” Nhả ngụm khói, Trần Việt hít và một hơi thật sâu, có chút mờ mịt, bước tiếp theo làm như thế nào đây? Chẳng lẽ cô thật là người vô năng trong tình yêu sao?