Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi

Chương 118 : Thủ kỹ cao siêu, Diêm Cận trợ chiến 1

Ngày đăng: 21:25 20/05/20


Quân đội của Hứa Xú dời về Nam, chỉ để lại một viên Đại tướng dưới trướng của hắn giữ vững một đạo cửa khẩu cuối cùng. Lấy một ngọn núi ngăn cách, phía nam của núi chính là Lương Kinh, nhưng bên này núi lại chính là Đại Yến.



Khoảng cách một núi cũng rất gần, nhưng đánh cũng không dễ dàng.



Phong Duyên Thương cùng Thương Lỗi và cả đám người Tướng quân Đô Úy có kinh nghiệm lâu năm trong quân đội thương nghị, dựa theo địa hình của núi kia, cuối cùng kết luận là đánh. Không có đường tắt khác có thể đi, toàn bộ dựa vào trình độ dũng mãnh của từng binh tướng, kiên trì đến cuối cùng liền thắng.



Đơn giản như vậy, khiến cho Nhạc Sở Nhân không khỏi có mấy phần xấu hổ, như vậy cũng gọi là thương nghị?



Nếu có thể, nàng muốn kiến nghị Phong Duyên Thương để cho Kim Điêu mang người bay qua núi hạ thuốc cho bọn hắn. Chỉ là Phong Duyên Thương nói thẳng đám người Thương Lỗi sẽ không đồng ý, cho đến nay một lần quang minh chính đại thắng trận cũng không đánh qua, dẹp xong ba tòa thành trì, đều là nhờ đoàn người của Nhạc Sở Nhân hành động trước để sau đó họ mới đắc thủ. Hôm nay coi như là chính diện giao phong một lần, sau khi đánh vào ngọn núi kia, xua quân xuôi Nam liền không phải vấn đề khó khăn.



Nhưng mà bọn hắn không tiếp thu ý kiến của nàng, muốn quang minh chính đại đánh một trận, như vậy nàng cũng không có nhiều chuyện để làm rồi. Mặc dù không biết sức chiến đấu của Ưng Kỵ quân này là bao nhiêu, chỉ là có lòng tin cùng ngạo khí luôn tốt.



Nhốt mình ở trong lều dược, mấy ngày nay Nhạc Sở Nhân đều ở đây xoay quanh lò thuốc. Bùi Tập Dạ khai chiến ở Phương Bắc, Diêm Tự quân nhất định cũng là cảnh giới cao độ, thủ hạ vu giáo giáo đồ của Bùi Tập Dạ rất nhiều, nàng thật sự rất lo lắng hắn sẽ dung ám chiếu với Diêm Tự quân.



Cho nên, mấy ngày nay nàng không ngừng chế thuốc, đến lúc đó vận chuyển tới Diêm Tự quân ở Bắc Bộ, cho tướng sĩ ăn, khỏi bị dính ám chiêu của Bùi Tập Dạ.



Phong Duyên Tinh chạy qua chạy lại giữa trướng  của quân y cùng trướng thuốc, trong trướng quân y có nhưng binh sĩ bị thương, mấy quân y không được nhàn rỗi, bận rộn vô cùng.



"Thất tẩu, đệ tới nhờ tẩu dạy lại cách khâu vết thương. Ở chỗ Thích sư phụ mới chỉ nhìn qua thủ pháp khâu vết thương của vết thương hình dạng song song, còn hình tam giác thì làm thế nào?" Bên trên áo khoác trắng còn có máu, Phong Duyên Tinh từ bên ngoài xông tới, chạy thẳng tới chỗ Nhạc Sở Nhân đang ngồi canh lửa ở lò thuốc.



Ngẩng đầu nhìn về phía hắn, Nhạc Sở Nhân nhíu mày, "Lại có người bị thương rồi hả?"




"Đầu hàng? Nếu như đầu hàng, sẽ bị coi là giặc bán nước, tội danh kia đến đời sau vẫn sẽ đi theo, cho nên sẽ không." Lắc đầu một cái, Phong Duyên Tinh cảm thấy không thể có khả năng này.



"Vậy cũng không nhất định, lập tức sẽ giao chiến, sảng khoái mà đánh là được, làm cái gì còn phái đàm phán? Chẳng lẽ muốn cùng nhau làm một bài cầu phúc cho các chiến sĩ sắp liều chết?" Khoanh tay, cả người Nhạc Sở Nhân được bao bọc ở bên trong áo khoác, môi đỏ mọng cong cong, nàng rất là vui vẻ.



Nàng ấn tượng sâu nhất chính là cuộc chiến của Ngô Tam Quế ở Sơn Hải Quan, cái Tướng quân bị Hứa Xú ném ở nơi này chẳng lẽ là muốn học Ngô Tam Quế?



Phong Duyên Tinh lắc đầu, vẫn cảm thấy không có khả năng này.



Vậy mà, sự thật chứng minh, chuyện càng không thể nào xảy ra đã xảy ra lại càng nhanh, Tướng quân của đối phương thật sự là đầu hàng, chỉ cần Phong Duyên Thương đồng ý với hắn bảo đảm an toàn cho binh sĩ cùng với thân nhân của họ, quân đội Đại Yến rất nhanh xuôi Nam, bọn họ liền lập hạ giáp quy hàng.



Nhạc Sở Nhân có chút không hiểu cái này thì coi như là điều kiện gì, cho là sẽ gặp một vị quan nhàn hạ, nhưng không ngờ kết quả lại là hạ giáp quy hàng.



Sau đó mới hiểu rõ, sở dĩ Hứa Xú để bọn hắn lại, những người này đều là chọn lựa ra, bởi vì đại đa số đều chưa thành gia. Chưa cưới vợ sinh con, hoặc là trong nhà còn sót lại cha mẹ già, xuất thân bần hàn.



Dụng ý như vậy, chính là muốn bọn họ tử thủ*, Tướng thủ thành vốn là đối với Hứa Xú ý kiến rất nhiều, lần này càng thêm tức giận tới cực điểm. Trừ tức giận, vừa tràn ngập vô vọng, quê nhà không có ở đây, tham gia quân ngũ còn có ý nghĩa gì? Không bằng hạ giáp quy hàng, từ đó chỉ làm lê dân**.



*tử thủ: liều chết giữ lấy     



**lê dân: dân chúng bình thường