Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi
Chương 119 : Thương, Thương
Ngày đăng: 22:20 27/06/20
Khoảng lúc sáng sớm, Diêm Cận cùng với năm trăm tướng sĩ của Diêm Tự quân đi theo đánh cho Hứa Xú một đòn bất ngờ. Chặn đường đánh tan một đội ngũ nhỏ trong quân Hứa Xú đang áp tải lương thảo từ Lương Thành tới quân doanh, tương đối nhanh chóng mà lại gọn gàng, sạch sẽ.
Tin tức báo về quân doanh, không chỉ Nhạc Sở Nhân, ngay cả vài vị Lão Quân y hàng năm trong quân cũng than thở không dứt, lại không có một thương binh nào trở lại, chiến tích như vậy là chuyện có một không hai.
Nhạc Sở Nhân thật vui mừng, Diêm Cận làm vậy gần như là ở trước mặt Ưng Kỵ quân lập uy, lại rõ ràng nói cho Hứa Xú biết, hắn đến rồi!
Đoán rằng bây giờ Hứa Xú đang nóng nảy đến giơ chân, Diêm Cận đánh chặn phía sau đội ngũ của hắn, Nhạc Sở Nhân lại làm cho hoàng cung hắn vừa mới chiếm xong chướng khí mù mịt khiến người không thể tiến vào. Hiện nay thứ duy nhất hắn có chính là mười vạn quân mã, trừ đi những thứ này, hắn còn dư lại chẳng đáng bao nhiêu.
Lúc Diêm Tự quân quay về quân doanh, toàn thân ngựa khoác khôi giáp chạy như điên, năm trăm người binh tướng một người cũng không thiếu trở lại, mà còn mang theo chiến lợi phẩm trở lại.
Nhìn xa xa, khóe môi Nhạc Sở Nhân giơ lên, nhìn bọn họ giống như ảo thuật theo thứ tự trước sau trở về, chạy như bay tới trước trướng của chủ soái các mười thước rồi từ trên ngựa ném chiến lợi phẩm xuống. Tốc độ của con ngựa không giảm, người trên ngựa ném mấy thứ xuống rồi điều khiển ngựa quẹo cua chạy như bay rời đi, trong chớp mắt nơi đất trống kia liền tạo thành một đống cao.
"Thật là uy phong." Trên tay Phong Duyên Tinh bưng một cái mẹt, đứng ở sau lưng Nhạc Sở Nhân nhìn đến bên kia không khỏi thở dài nói.
"Đáng tiếc đệ học y, không phải ra chiến trường." Nhạc Sở Nhân cười híp mắt, nhìn Diêm Cận phía sau đội người ngựa trở về quân doanh, Nhạc Sở Nhân không khỏi khẽ gật đầu, nàng cũng biết, có Diêm Cận, tỷ lệ chuyện thành công rất cao.
"Đệ đây công phu mèo quào, lên chiến trường cũng chỉ cho thêm phiền." Phong Duyên Tinh cũng nhìn thấy Diêm Cận, tư thế oai hùng uy vũ, là nam nhân mà nói, hắn nhưng thật ra là rất hâm mộ.
Khiêu khích như vậy, khiến cho cả quân doanh sôi trào, so sánh với người khác, Diêm Cận cùng Diêm Tự quân tương đối trấn định, tình huống như vậy chẳng có gì ghê gớm,
Đây là lần đầu tiên Nhạc Sở Nhân tiến vào trướng chủ soái, trong ngày thường Phong Duyên Thương cùng các vị Tướng quân bàn luận chiến sự chính là tiến hành ở nơi này.
Phong Duyên Thương Diêm Cận Thương Lỗi cùng với cả đám Phó tướng Đô Úy Ưng Kỵ quân bàn luận bên kia, Nhạc Sở Nhân đứng ở bên Sa Bàn nghiên cứu địa hình, lỗ tai lại nghe động tĩnh bên kia.
Về cơ bản Diêm Cận không lên tiếng, Phong Duyên Thương cũng rất ít lời, Thương Lỗi thỉnh thoảng sẽ nói một câu, thời gian còn lại đều là những Phó tướng Đô Úy kia nói chuyện.
Không phải là hô to Hứa Xú không tự lượng sức, thì cũng là nói đại loại như cùng hắn đánh nhau đến chết sống.
Nghe xong Nhạc Sở Nhân thất vọng mắng không ngừng, chính chủ còn chưa lên tiếng đấy, ngược lại đám người này từng người một lại hưng phấn vô cùng. Trong đó lại không ít người chờ chế giễu, chiến sự ở trước mắt, vẫn còn có tâm tình lục đục đấu đá lẫn nhau.
"Diêm Tướng quân, chiến thư đã đưa tới, phương pháp duy nhất chính là ứng chiến. Hiện nay quan trọng là cách bày bô quân ngày đó, không biết Diêm Tướng quân có kế hoạch gì chưa?" Phong Duyên Thương mở miệng, âm thanh không cao không thấp, khiến cho những người khác lập tức câm miệng.
Khuôn mặt Diêm Cận lạnh nhạt, từ đầu đến cuối hắn đều có cái nét mặt này. Nghe Phong Duyên Thương nói chuyện, sau đó gật đầu một cái, "Cuộc chiến với Hứa Xú không chỉ là một cuộc chiến quyết định thắng thua, còn có ân oán cá nhân. Hắn cần phải dốc toàn quân, thành hay bại là ở trận chiến này, hắn nhất định sẽ dùng toàn lực. Như thế, phe ta cần bày trận thật chặt chẽ. Hành Quân Bố Trận không phải là chuyện một ngày hai ngày, cần vô số lần diễn luyện, hôm nay cách ngày ước hẹn khai chiến cùng Hứa Xú còn có sáu ngày, kể từ hôm nay, cần phải tiến hành ngày đêm bài binh diễn luyện." Không hề cảm xúc nói một hồi, cũng là khiến cho người ta không phản bác được.
Trong mắt Phong Duyên Thương ánh lên vẻ sâu xa, nghe thấy nói thế cũng là gật đầu đồng ý, Diêm Cận có kinh nghiệm hắn thừa nhận, cho nên hắn sẽ không mù quáng phản bác ý kiến của Diêm Cận.
"Ngày đêm diễn luyện? Binh sĩ sợ là không chịu nổi." Có Phó tướng lên tiếng hoài nghi.