Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi

Chương 29 : Vui vẻ

Ngày đăng: 17:04 30/04/20


Màn đêm buông xuống, trên một ngọn đồi sâu trong rừng núi rập rạp có mấy cây lớn bị chặt. Chỉ cần ngửa đầu lên là có thể thấy đầy trời tinh tú lấp lánh cùng với mảnh trăng lưỡi liềm cong cong.



Nhóm hộ vệ trẻ tuổi vội vàng làm cơm chiều, đồ ăn, bát đũa, cùng nước nấu ăn đều đem theo từ Vương phủ, hết thảy chuẩn bị đều thực đấy đủ.



Phong Duyên Thương ngồi ở xa xa, rời xa lửa trại, bóng dáng hắn có chút mông lung càng có vài phần phiêu diêu như đến từ thiên ngoại.



Phong Duyên Tinh đi vòng quanh một, cuối cùng đi đến vị trí cách Phong Duyên Thương không xa ngồi xuống, tựa hồ là muốn cùng Phong Duyên Thương nói chuyện, nhưng thấy ánh mắt Phong Duyên Thương nhìn chăm chú vào nơi khác, hắn lại có chút khiếp đảm.



Bên một đống lửa trại, Nhạc Sở Nhân cùng Thích Kiến đang ở sửa sang lại thành quả hôm nay.



Đại bộ phận đều là ma thảo, bách mao thanh cùng với ngão thảo, những thứ đó dùng để làm đôch tường trong Vương phủ , nếu nhóm thích khách còn quay lại, Nhạc Sở Nhân muốn đem tặng bọn hắn một chút lễ mọn a.



Còn có một chút dược liệu bình thường có thể trị bệnh dưỡng thân, Nhạc Sở Nhân tùy tay ném tới một bên, những thứ tiwf tay nàng đi ra đều mang độc , không mang độc nàng cũng chẳng để vào mắt.



"Trước thần có thấy hoàng thượng ban cho ngũ vương đan dược do quốc sư dâng lên, nghe nói có thể cường thân kiện thể kéo dài tuổi thọ. Không biết vương phi có khả năng luyện chế?"



Nhìn những thảo dược không chứa độc bị Nhạc Sở Nhân ném tới một bên, Thích Kiến cảm thấy có chút đáng tiếc.



Nhạc Sở Nhân liếc mắt nhìn Thích Kiến, con ngươi lấp lánh ý cười:



"Ta chưa bao giờ luyện chế thứ này, ngươi nếu có hứng thú có thể luyện a. Tuy nhiên luyện chế phải thuần thảo dược, nếu không ăn vào có thể chết người."



Cổ nhân luyện đan tăng thêm nhiều nhất ngoạn ý chính là chu sa. Thứ này ở lò luyện đan luyện đến luyện đi, sinh ra nhiều loại chất hóa học đối thân thể độc hại còn không bằng các loại độc tinh diệu của.



Động tác trên tay Thích Kiến dừng lại, ánh mắt nhìn Nhạc Sở Nhân có chút mong chờ:



"Thuộc hạ thỉnh vương phi chỉ giáo."



Nhạc Sở Nhân đơn giản ngồi dưới đất rồi nói:



"Quốc sư luyện chế đan dược có phải hay không cần một ít đất, nước nghe nói thực thần kỳ, đan dược luyện ra còn đủ mọi màu sắc ?"
Nhạc Sở Nhân đứng lên, bàn tay mềm mại vỗ vỗ bả vai Thích Phong:



"Ca ca ngươi thực khắc khổ a."



Khi bàn tay Nhạc Sở Nhân đưa lại đây Thích Phong đã nghĩ lui về phía sau, nhưng nề hà làm cấp dưới hắn lại không thể lui đành buộc chặt cơ bắp chờ thống khổ kế tiếp. Có lẽ sẽ giống Thích Kiến vừa nãy đau không kềm chế được, có lẽ giống Phong Duyên Tinh như vậy hắt xì mấy ngày liền, hoặc là đầy người hồng chẩn ngứa đau khó nhịn.(Tỷ đã thành công đe dọa tinh thần non nớt của huynh ấy _ __” )



Suy nghĩ vài loại khả năng phát sinh chuyện, nhưng tới khi Nhạc Sở Nhân đi qua người hắn, hắn vẫn không có cảm giác gì không khỏi nhẹ nhàng thở ra. Tuy nhiên vừa muốn nói chuyện, một chuỗi tiếng cười không thể ức chế từ trong cổ họng tràn ra.



Thích Phong giống như bị trúng tà lập tức nằm trên mặt đất cười ha ha, thanh âm trầm thấp rất êm tai, nếu không nhìn hắn khẳng định sẽ làm người ta tưởng tượng một chút đây là một đại nam tử vui vẻ cười to.



Mọi người phần phật tản ra, Nhạc Sở Nhân cười không thể ức chế nhìn về phía Thích Kiến:



"Mau nghiên cứu cái này nên giải như thế nào."



Thích Kiến sắc mặt nghiêm cẩn, ngồi xổm xuống bên cạnh Thích Phong cười đến thân thể co thành con tôm từ bờ vai của hắn đi xuống tìm kiếm huyệt vị.



Phong Duyên Tinh nhíu lại hàng mi dày nhìn Nhạc Sở Nhân kiêu ngạo như vậy, hắn thật sự giận mà không dám nói gì. Những hộ vệ đó đều thành đồ chơi của nàng? Rất kỳ cục, nàng ta còn là nữ nhân không?



Bên người, Phong Duyên Thương đứng lên tao nhã hướng Nhạc Sở Nhân đi tới, nhìn thoáng qua Thích Phong cười đến nước mắt đều chảy bất đắc dĩ thở:



"Đói bụng không? Một ngày này nàng chỉ uống mấy ngụm nước, ăn cơm chiều rồi nghỉ tạm đi."



Nhạc Sở Nhân vui vẻ đến cực điểm:



"Ngươi xem Thích Phong thật vui vẻ, về sau ai luôn phụng phịu cười không nổi, ta liền giúp hỗ trợ. Ha ha, rất thú vị ."



Đứng ở xa xa, mọi người một trận khóe môi run rẩy, Thích Phong đó là vui vẻ sao? Sao? Sao?



Phong Duyên Thương không nói gì, lại giơ lên khóe môi biểu thị hắn cười, ngầmbáo cho Nhạc Sở Nhân biết hắn có cười, không cần nàng hỗ trợ a. ( tức cưới quá )