Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi

Chương 7 : Tà thuật

Ngày đăng: 17:03 30/04/20


Edit : Lưu Nguyệt + Cáo



Trong đình ngọc lưu ly tinh xảo, có ba người đang vừa ngồi thưởng thức trà vừa nói chuyện phiếm. Kỳ thật đa số là Phong Duyên Thiệu cùng Phong Duyên Thương nói chuyện, còn Nhạc Sở Nhân thì ngồi ở bên người Phong Duyên Thương, một bên đùa ngịch chén trà, một bên thì nghe hai người kia nói nói gì đó.



Bọn họ đang nói về chuyện trong triều đình ,Nhạc Sở Nhân nghe có cảm giác thực mới mẻ . Các vị vua chúa, quan viên chức danh, nàng có xem qua trên phim ảnh có nằm mơ nàng cũng không ngờ được có ngày mình lại được tự mình tiếp cận.



"Trôi qua lâu như vậy, Thích Kiến vẫn không có chuyển biến gì sao?"



Phong Duyên Thương thanh âm ôn hòa rất dễ nghe , Nhạc Sở Nhân híp mắt nhìn Phong Duyên Thương, nếu mà hắn vẫn không ngừng nói chuyện, nàng khẳng định mình nhất định có thể ngủ.



Phong Duyên Thiệu ngồi một cách tao nhã, lười biếng híp mắt nhìn thoáng qua Nhạc Sở Nhân sau đó lắc đầu.



-"Hắn trúng tà thật quỷ dị, không có cách nào phá giải."



Vừa nghe hai chữ quỷ dị, Nhạc Sở Nhân híp mắt, sau đó quay đầu nhìn về hướng hai người bọn họ.



Phong Duyên Thương khẽ thở dài, tựa hồ như có chút tiếc nuối.



Nhìn thấy được bộ dáng hứng thú của Nhạc Sở Nhân, Phong Duyên Thiệu cười cười,



-"Thích Kiến là cận vệ của bổn vương , võ công cao cường gan dạ sáng suốt hơn người, có thể lấy một địch lại trăm dễ dàng. Ba tháng trước hắn chấp hành nhiệm vụ, trúng tà thuật của địch nhân , ban ngày thần trí mơ mơ hồ hồ , ban đêm liền tự ngược đãi chính mình. Bổn vương không có biện pháp, đành phải đem hắn khóa đứng lên. Đúng rồi, hắn là thân huynh đệ của Thính Phong, hộ vệ của Thất đệ."



Nhạc Sở Nhân ánh mắt thoáng động, lúc này nàng mới hiểu được Phong Duyên Thiệu là đang cùng nàng nói chuyện . Chậm rãi gật gật đầu.



-"Quả nhiên tà môn!"



Thật ra nàng cũng có một ít kiến thức về loại tà thuật này. Ở Miêu Cương khi đó có một sơn thôn sử dụng mấy thứ này, bất quá nàng không phải là hiểu biết tất cả. Chính là, tà thuật này này đa số đều là sử dụng đòn tâm lý, sau đó đánh lừa thị giác khiến người ta u mê. Ở trong lòng nàng, trên đời này thần kì nhất thì phải kể tới cổ độc, cổ độc tuyệt đối là khoa học không có biện pháp giải thích .
"Còn đang nghiên cứu tà thuật Thích Kiến trúng phải sao? Bằng không ngày mai bổn vương liền mang ngươi đi. Thích Phong lâu rồi không gặp hắn , nhất định rất tưởng nhớ."



Nhạc Sở Nhân ngẩng đầu xem xét, Phong Duyên Thương kia khuôn mặt dễ nhìn, híp ánh mắt cũng trợn to, không chút nào che dấu ánh mắt chăm chú, mỹ vị đó mọi người đều thích xem.



"Ngươi đừnglo lắng, trên đời này nào có cái gì là tà thuật? Đều chính là do thôi miên tâm lý, làm cho tình thần con người rối loạn. Bất quá vừa rồi ngũ ca ngươi nói Thích Kiến ban ngày hắn đi theo thái dương đi, buổi tối liền ngược đãi chính mình, ta chưa từng thấy , bất quá loại này giống như bệnh tâm thần."



Bên người không có người khác, Nhạc Sở Nhân lại khôi phục thái độ đại tỷ , ôm song chưởng, gương mặt phảng phất cảm giác không dễ chọc vào.



"Không chỉ tự ngược đãi chính mình, hắn còn trở nên mạnh vô cùng, mười mấy người giống như Thích Phong thuộc hàng cao thủ đều khống chế không được hắn. Ngũ ca không có biện pháp mới đem hắn xích lại, không đành lòng giết hắn , nhưng là hắn mỗi ngày đều sống ở trong thống khổ."



Đối với Nhạc Sở Nhân giọng điệu Phong Duyên Thương không một chút để ý, ngược lại thương hại Thích Kiến.



"Mạnh vô cùng?"



Nhạc Sở Nhân âm thầm cắn môi, nàng chính là phải tận mắt nhìn một cái, bởi vì vô luận nghe như thế nào , nàng đều cảm thấy Thích Kiến kia bị cổ đã khống chế. Không thể trăm phần trăm xác thực , cũng có bảy tám mươi phần. Quỷ dị như vậy, nàng mới không tin trúng cái gì tà thuật đâu!



"Đừng nữa nghiên cứu , ngày mai liền được gặp. Sắc trời đã tối, không biết bổn vương có vinh hạnh cùng vương dùng chung bữa tối?"



Phong Duyên Thương trên mặt vẫn lộ vẻ thản nhiên cười, sắc mặt hắn đã khá hơn rất nhiều, tuy rằng còn thực trắng nõn, nhưng vốn bộ dạng cũng rất trắng, cho nên căn bản nhìn không ra bệnh trạng .Cánh môi mỏng thời điểm cười rộ lên rất đẹp mắt.



"Đi a, bất quá ta ăn rất nhiều, ngươi nên nhiều chuẩn bị điểm mới được."



Nhạc Sở Nhân cũng không khách khí, không cảm thấy lời nói chính mình có thể ăn rất nhiều có cái gì không ổn.



Phong Duyên Thương ánh mắt tràn đầy ý cười, Nhạc Sở Nhân thỉnh thoảng phát ngôn những lời nói không ai đoán trước được, hắn nghe xong sau trong ánh mắt đều là ý cười.