Bí Mật Của Ảnh Đế
Chương 2 :
Ngày đăng: 16:33 19/04/20
Tiệc tối kết thúc, Lạc Ninh lặng lẽ trở về vương cung, vốn tưởng rằng thần không biết quỷ không hay, không ngờ mới vừa vào cửa đã bị đội hộ vệ hoàng gia ngăn lại. Người đứng đầu sắc mặt nghiêm túc, ngữ khí vô cùng không vui: “Hơn nửa đêm, em một mình chạy đi đâu?”
Người này không ai khác chính là đại hoàng huynh của cậu, Lạc Phi. Hai người là song sinh dị trứng, từ nhỏ tình cảm rất tốt đẹp, chẳng qua, sau khi đại hoàng huynh kết hôn, bộn bề chính sự, thời gian tiếp xúc với Lạc Ninh ngày càng ít, Lạc Ninh cũng không chút nào để ý, dù sao cậu có sách làm bạn, một chút cũng không nhàm chán.
Thấy đại hoàng huynh có vẻ tức giận, Lạc Ninh lập tức bước đến trước mặt hắn giải thích: “Em đến xem lễ công chiếu phim điện ảnh.”
Lạc Phi hoài nghi nhìn em trai: “Điện ảnh? Em từ khi nào thấy hứng thú với điện ảnh vậy?”
Lạc Ninh nói: “Là bộ điện ảnh do chính tay bác Cevi làm đạo diễn, tên là
Cậu giải thích vô cùng hợp lý, Lạc Phi cũng biết em trai sẽ không nói dối mình, liền tin lời giải thích của cậu. Tiếp đó xoay người lôi kéo cậu vào cung điện, khi cả hai đã ngồi xuống sô pha, mới ôn tồn nói: “Anh hôm nay tìm em, thật ra là ý của phụ hoàng. Em tốt nghiệp cũng vài năm rồi, vẫn luôn ở lì trong vương cung, cả ngày trầm mê trong tiểu thuyết, nếu tiếp tục như vậy, mọi người thật sự rất lo lắng cho em……”
Lạc Ninh trực tiếp đánh gãy lời hắn: “Lo lắng hôn sự của em chứ gì?”
Bị một câu chọc thủng mục đích thật sự, Lạc Phi chỉ có thể xấu hổ sờ sờ mũi, ho nhẹ một tiếng, nói: “Em là đứa con trai Omega duy nhất của phụ hoàng, từ sau khi em tốt nghiệp đại học, có rất nhiều Alpha ưu tú có ý muốn kết hôn với em, anh đã giúp em đẩy xuống nhiều lần rồi, tìm đủ loại lý do, nhưng cứ trốn tránh như vậy cũng không phải cách. Em cũng đã 25, mỗi ngày ở lì trong vương cung đọc sách, phụ hoàng sao có thể không nóng lòng chứ?”
Lạc Ninh khẽ cười, thuận tay rót trà cho Lạc Phi, bình tĩnh nói: “Cũng không ai quy định Omega nhất định phải kết hôn, ngày nay đề xướng tự do hôn nhân, thân là hoàng tử, em càng nên làm gương. Kiểu như…… độc thân cả đời chẳng hạn.”
“Độc thân cả đời?” Lạc Phi đau đầu đỡ trán, “Em ghét Alpha lắm à?”
Lạc Ninh lắc đầu: “Cũng không hẳn là ghét, chỉ là em thích cuộc sống tự do tự tại, không nghĩ muốn tìm một ai đó quản lý mình.”
Lạc Phi nhìn chằm chằm cậu thật lâu, phát hiện cậu không giống như đang nói giỡn, cuối cùng đành bất đắc dĩ thở dài, nói: “Anh cũng không muốn ép em, nhưng anh vẫn khuyên em ra ngoài nhiều chút, tốt nhất là tìm thêm vài người bạn.”
Ra ngoài nhiều hơn, tìm thêm vài người bạn? Nghe những lời này, trong đầu Lạc Ninh đột nhiên thoáng qua một khuôn mặt —— ngũ quan thâm thúy tinh tế, mặt mày tuấn lãng, ánh mắt bình tĩnh mà sắc bén, đặc biệt là dáng vẻ thong dong chịu chết khi đứng trong biển lửa, thật sự làm cậu khó quên.
Tần Dịch Tắc thật đúng là người có ý tứ, phân liệt thành năm nhân vật không hề gặp khó khăn, kỹ năng diễn xuất làm người cam bái hạ phong.
Phát hiện em trai thất thần, Lạc Phi vỗ nhẹ vai cậu: “Đang nghĩ gì vậy?”
Đối với “Lâm Lạc” gặp mặt ở buổi công chiếu ngày đó, Tần Dịch Tắc ấn tượng rất sâu, đối phương tuy rằng không lăn lộn trong giới giải trí, nhưng ở hiện trường như vậy, biểu hiện lại vô cùng khéo léo, từ đầu tới đuôi vẫn luôn giữ phong độ nhẹ nhàng, dáng vẻ thong dong. Làn da cậu ta rất trắng, dung mạo thanh tú tuấn mĩ, mi mắt cong cong khó mà khiến người sinh ra chán ghét. Hơn nữa cậu ta dường như rất thích cười, trong mắt luôn mang theo tươi cười nhàn nhạt, đặc biệt là lúc nói chuyện, dáng vẻ cười tủm tỉm, cảm thấy rất thân thiết.
Tần Dịch Tắc đang thất thần, bên tai đột nhiên truyền đến giọng nói của mẹ: “Con ngây ngẩn gì vậy? Còn không mau nhắn lại cho người ta! Con phải nhớ kỹ, lúc người yêu nhắn tin, nếu không quá bận, trong vòng mười giây nhất định phải trả lời.”
“Dạ.” Còn có loại quy định này? Tần Dịch Tắc cầm máy truyền tin, thuận tay nhắn lại, “Ngày mai vừa lúc tôi có thời gian rảnh.”
“Tôi biết một nhà hàng tư nhân mới khai trương, điểm tâm đặc biệt ăn ngon, mang anh đến nếm thử nhé?”
“Không thành vấn đề.” Kỳ thật Tần Dịch Tắc không thích ăn đồ ngọt, bất quá mẫu thân đại nhân còn đang an vị ngay bên cạnh, nhìn hắn cười “từ mẫu”, hắn chỉ có thể căng da đầu tiếp tục diễn, nhanh chóng rep tin nhắn đối phương.
***
Cùng thời gian, vương cung đế quốc.
Lạc Ninh nhìn máy truyền tin, nhịn không được lẩm bẩm: “Nghe nói Tần Dịch Tắc nghiêm túc muốn chết, rất khó tiếp cận, ở giới giải trí cũng không có nhiều bạn bè, ta còn tưởng rằng hẹn gặp mặt sẽ bị hắn trực tiếp từ chối, không nghĩ tới hắn đồng ý dứt khoát đến vậy?”
Thương Loan nghiêm túc nói: “Chủ nhân, mỗi một minh tinh đều có hình tượng mà công ty đặt ra cho bọn họ, chính là dáng vẻ ngày thường họ biểu hiện ra trước mặt công chúng, không hẳn là tính cách thật của họ. Có lẽ Tần tiên sinh cũng không cao lãnh như trong lời đồn! Giống như ta đây, tuy rằng giọng nói của ta là một đứa nhỏ bảy tuổi, nhưng tính cách thật ra rất trầm ổn.”
Lạc Ninh nén cười nói: “Ừ, ngươi nói có lý.”
Đầu năm nay, một đám cơ giáp đều thành tinh hết rồi, còn biết tự khen mình trầm ổn!
Bất quá cách nói của Thương Loan cũng khá hợp lý, Tần Dịch Tắc là dạng người thế nào, Lạc Ninh dù sao cũng chỉ hiểu biết mặt ngoài, trước mắt ấn tượng về hắn nhiều nhất cũng là biểu hiện trong bộ
Bất quá chẳng sao cả, về sau còn nhiều thời gian tìm hiểu. Nghĩ đến đây, Lạc Ninh liền nhắn cho Tần Dịch Tắc thêm một tin: “Vậy giữ trưa 12 giờ ngày mai gặp nhau, tôi gửi địa chỉ nhà hàng cho anh.”
“Được, mai gặp.” Tần Dịch Tắc hồi phục thật sự rất nhanh, gần như chỉ mất một giây.
Thu được tin nhắn, khóe miệng Lạc Ninh nhẹ nhàng giương lên, trong lòng không khỏi có chút chờ mong —— đây là lần đầu tiên cậu chủ động hẹn một Alpha đi dùng cơm. Tần Dịch Tắc có lẽ sẽ trở thành người bạn Alpha đầu tiên của cậu, tưởng tượng như vậy, hình như còn có điểm kích động nho nhỏ?