Bí Mật Của Ảnh Đế

Chương 42 :

Ngày đăng: 16:34 19/04/20


Từ nhỏ đến lớn, Tần Dịch Tắc chưa bao giờ lo sợ đến vậy.



Trong nháy mắt đối diện với con ngươi trong suốt của Lạc Ninh, toàn thân Tần Dịch Tắc cứng ngắc, căn bản không biết nên giải thích thế nào.



Trong lòng Lạc Ninh cười như điên, bề ngoài lại làm bộ mới vừa tỉnh lại, nhìn Tần Dịch Tắc, nhẹ giọng hỏi: “Dịch Tắc, vừa nãy thật giống như anh hôn tôi, phải không vậy?” Nói đến đây, Lạc Ninh còn vô tội chớp mắt một cái, đưa tay lên sờ sờ đôi môi bị hôn đến ướt át của mình.



Nhìn thấy động tác này của Lạc Ninh, hai tai Tần Dịch Tắc đỏ ửng, má nóng ran.



Rốt cuộc nên làm gì đây? Nếu giờ thừa nhận hành vi hôn trộm của mình, không biết Lạc Ninh có nghĩ hắn là tên cầm thú, sắc lang?



Đúng rồi, đêm nào Lạc Ninh ngủ cũng sẽ cọ đến trong ngực hắn, còn lưu lại dấu răng dấu hôn trên cổ hắn, Lạc Ninh luôn giải thích đang ngủ không biết gì cả, vậy hắn cũng có thể bắt chước Lạc Ninh, làm bộ như không biết chuyện gì xảy ra nhỉ?



Nghĩ tới đây, Tần Dịch Tắc liền nhàn nhạt liếc mắt nhìn Lạc Ninh, giả vờ bình tĩnh nói: “Sao mình có thể mơ thấy loại ác mộng này chứ.” Tiếp đến, hắn như không có chuyện gì xảy ra xuống giường, xoay người trở lại trên giường mình, trùm chăn nằm xuống.



Một loạt động tác cực kỳ lưu loát, cực kỳ chân thực, kỹ năng diễn xuất đạt tới trình độ như mây trôi nước chảy.



Tần Dịch Tắc mau chóng đóng chặt hai mắt, làm bộ như đang ngủ, mọi chuyện phát sinh vừa này phảng phất như một giấc mộng.



Lạc Ninh: “………”



Đến nước này còn thẹn thùng gì chứ? Không phải hắn nên trực tiếp tỏ tình bảo “Lạc Ninh anh yêu em, chỉ là anh muốn hôn em mà thôi”, tiếp đó lại hôn, hôn đến khi nào mình không có cách nào phản kháng mới thôi sao? Tại sao Tần Dịch Tắc luôn không diễn theo kịch bản bình thường vậy?



Lạc Ninh nhìn Alpha giường bên “làm bộ ngủ say”, dở khóc dở cười.



Thời khắc mấu chốt còn giả vờ ngủ, Tần Dịch Tắc anh thật lợi hại!



Toàn bộ đế quốc tìm đâu ra một Alpha ngại ngùng như anh chứ?



Thiếu chút nữa quên mất, Tần Dịch Tắc là tên Alpha với kinh nghiệm yêu đương bằng không, đại khái không dám tùy tiện tỏ tình, sợ dọa nhị hoàng tử chạy mất, cho nên mới vào đúng thời khắc then chốt nhịn xuống. Lạc Ninh khẽ thở dài, nhớ tới lúc trước mình toàn mượn cớ nằm mơ, hôn nhẹ Tần Dịch Tắc đủ loại, bây giờ Tần Dịch Tắc vận dụng lại, xem như “ăn miếng trả miếng” vậy.



Kỳ thật, Lạc Ninh hoàn toàn có thể chủ động nói toạc ra, nói cho Tần Dịch Tắc biết mình thích hắn từ khi mới bắt đầu, kết hôn cũng là vì muốn có cơ hội ở chung với hắn nhiều hơn. Chỉ cần Lạc Ninh mở miệng, Tần Dịch Tắc nhất định sẽ thuận lý thành chương tiếp nhận đoạn tình cảm này.



Thế nhưng, Lạc Ninh chẳng hề muốn làm vậy.
Người trong đoàn tiến tới chào hỏi xong, rất tự giác ngồi ở chỗ xa, Cevi lúc này mới nhẹ giọng nói rằng: “Dịch Tắc hình như hiểu lầm, sao cậu không đem những lời vừa nói với ta đi giải thích với cậu ấy vậy? Không phải cậu vừa nói, chỉ xem Lạc Ninh như em trai sao?”



Benjamin khẽ cười cười, nói: “Ngài yên tâm, cháu sẽ không làm ảnh hưởng đến tình cảm của bọn họ, là do Tần Dịch Tắc tự suy diễn thôi.”



Cevi suy tư: “Ý của cậu là, Tần Dịch Tắc đang ghen?”



Benjamin cười đến vui vẻ: “Xem ra là vậy. Cháu thật giống tình địch ảo tưởng của cậu ta.”



Cevi đầu đau như búa bổ: “Người trẻ tuổi các cậu thật nhiều tâm tư, không thể thẳng thắn nói chuyện sao hả?”



Benjamin nói: “Lạc Ninh không mở miệng, cháu cũng không cần dính líu đến, chuyện giữa bọn họ, để bọn họ tự giải quyết đi.”



Hai người đang nói, bỗng thấy Lê Tân vội vã vào phòng ăn, đôi mắt đảo xung quanh, dường như đang tìm kiếm ai đó, thần sắc lo lắng. Rất nhanh, anh liền khóa được mục tiêu, hướng về phía một nữ sinh đang ăn cơm trong góc, anh một bên khoa tay múa chân, một bên lẩm bẩm lầm bầm nói không ngừng, nữ sinh kia liên tục gật đầu tỏ ý hiểu rõ.



Phát hiện ánh mắt Benjamin vẫn luôn quan sát Lê Tân, Cevi liền cười giới thiệu: “Đây là người đại diện của Tần Dịch Tắc – Lê Tân, nổi tiếng làm việc nghiêm túc, tác phong nhanh nhẹn, có điều… hơi dông dài. Chuyện nhỏ cỏn con cũng cằn nhằn không ngừng, ta bị cậu ta lải nhải mấy lần rồi, cũng có hơi đau đầu.”



Benjamin nhàn nhạt “Ừ” một tiếng, hỏi: “Nghe nói, anh ta là học trưởng của Tần Dịch Tắc?”



Cevi gật đầu: “Ừm, cậu ta lớn hơn Dịch Tắc ba tuổi.”



Benjamin mỉm cười nói: “Vậy cũng hơn ba mươi rồi nhỉ, vẫn chưa có bạn gái ạ?”



Cevi cũng không chú ý tới việc sao Benjamin biết Lê Tân có bạn gái hay chưa, nghe đến đó, liền giải thích: “Ngoại trừ sắp xếp lịch trình cho Dịch Tắc, Lê Tân còn giúp Tần Dịch Tắc quản lý phòng làm việc, bình thường bận đòi mạng ấy, lấy đâu ra thời gian quan tâm đến vấn đề tình cảm cá nhân chứ. Ngoài việc cậu ta hay dông dài ra, thật ra tính tình rất tốt, nghe đâu còn biết làm cơm, thỉnh thoảng còn thuận tiện giúp Tần Dịch Tắc xử lý việc nhà, là người đại diện cực kỳ tri kỷ đó. Beta nam như vậy, chắc chắn tìm vợ rất dễ.”



Benjamin như có điều suy nghĩ nhìn bóng lưng vội vã của Lê Tân, khóe miệng hơi gợi lên —— tuy rằng miệng có chút dông dài, thích cằn nhằn, nhưng tính cách ôn nhu săn sóc, còn biết làm việc nhà, Beta như vậy tìm vợ làm gì? Cần phải tìm là một tấm chồng tốt mới đúng.



Chú thích: 



(1) Ý tại ngôn ngoại: Điều nghĩ ngợi thì ở ngoài lời nói, không cần phải nói ra, mà người nghe phải tự hiểu lấy.



Ritt: Từ này, ta cần cảnh giác cực mạnh với các anh trai thích cười…