Bí Mật Của Ảnh Đế
Chương 46 :
Ngày đăng: 16:34 19/04/20
Từ chòm sao Thiên Cầm đến trạm vũ trụ Cepheus, bình thường hành trình sẽ kéo dài trong hai giờ, theo lý thuyết, Benjamin tự mình điều khiển cơ giáp đưa Lê Tân đi, tốc độ cơ giáp trí năng của hắn đáng lẽ phải nhanh hơn phi thuyền vận chuyển hành khách, một giờ là có thể đến nơi.
Nhưng mà, chuyến đi lần này, bất tri bất giác đã qua ba giờ đồng hồ.
Lê Tân cũng không biết tướng quân đang điều khiển cơ giáp trí năng tiên tiến nhất, còn tưởng rằng chỉ là xe huyền phù phổ thông, cho nên chậm hơn bình thường một giờ anh cũng không để ý, chỉ là luôn cảm thấy, ở cùng vị tướng quân Alpha này trong không gian kín, có chút không thoải mái lắm.
Anh lôi chuyện từ hồi Tần Dịch Tắc và Tiêu Trác ra mắt cho tới nay kể một lần, nói đến miệng khô lưỡi khô, thật sự không biết phải nói gì nữa, đành cúi đầu uống nước, một bên uống một bên hỏi chuyện: “Tướng quân, còn bao lâu mới đến vậy?”
Benjamin mỉm cười nhìn anh: “Anh có vội lắm không?”
Lê Tân lắc đầu: “Cũng không vội lắm……”
Benjamin mặt không đổi sắc bật trí năng hướng dẫn hành trình lên, nói: “Đại khái còn nửa giờ.“
Lê Tân “ồ” một tiếng, thầm nghĩ, sau này vẫn không nên phiền tướng quân đưa đi nữa, ngồi phi thuyền rõ ràng nhanh hơn mà. Kết quả ngay sau đó, liền nghe Benjamin dùng ngữ khí thật điềm đạm nói: “Anh biết rõ chuyện của Tần Dịch Tắc và Tiêu Trác như vậy, xem ra, quan hệ giữa mọi người khá là tốt?”
Lê Tân gật gật đầu: “Tôi là học trưởng của hai người bọn họ, coi bọn họ như em trai ruột vậy.”
Benjamin nói: “Mối quan hệ giữa người đại diện và thần tượng bình thường đều là hợp tác vì lợi ích chung của hai bên, người đại diện thật tình suy xét cho nghệ sĩ giống như anh, thật hiếm thấy. Bất quá, ngày nào anh cũng nhọc lòng chuyện của Tần Dịch Tắc, có thể thay cậu ta sắp xếp mọi thứ ổn thỏa, vậy bản thân anh thì sao?”
Lê Tân giật mình: “Bản thân tôi?”
Benjamin ra vẻ lơ đãng hỏi: “Không định kiếm bạn trai ư?”
“Bạn trai?” Lê Tân trừng mắt, vội xua tay cười, “Không không không, tôi có tìm, cũng sẽ tìm một cô bạn gái.”
“……”
Benjamin mặt không đổi sắc tiếp tục hỏi: “Vậy anh đã có cô gái nào hợp ý chưa?”
Lê Tân buồn rầu, vò đầu đáp: “Trước mắt còn chưa gặp được, chủ yếu do bận quá. Ngài cũng biết đấy, tôi là người đại diện, Dịch Tắc bên này gió thổi cỏ lay một cái tôi cũng cần phải biết đầu tiên, dùng tốc độ nhanh nhất để giải quyết. Hơn nữa gần đây còn không thuận lợi đủ đường, một đống phiền phức tìm đến.”
“Vậy à?” Benjamin hơi hơi nhướng mày, “Đã xảy ra chuyện gì? Nói với tôi được chứ.”
Lê Tân do dự một lát: “Cái này……”
“Không sao đâu.” Benjamin ôn tồn cổ vũ nói, “Chúng ta là bạn bè cơ mà, hơn nữa, tôi cũng không hiểu biết về giới giải trí, cũng không quen ai trong giới, anh nói thử tôi nghe, xem như giải tỏa bực tức, nghẹn ở trong lòng rất khó chịu.”
Ánh mắt hắn toát lên vẻ chân thành, dường như muốn tỏ rõ mình là một người biết lắng nghe.
Lê Tân dần dần buông xuống đề phòng, thở dài nói: “Thật ra cũng không phải chuyện gì lớn, nhưng làm tôi cảm thấy thật uất ức. Lúc trước tôi đã giúp Dịch Tắc tranh thủ được một bộ phim truyền hình, năm mươi tập phim, cần quay hết nửa năm, cát xê năm nghìn vạn. Dịch Tắc rất thích bộ phim đó, đạo diễn cũng đồng ý để Dịch Tắc diễn nam chính, vốn đã trao đổi ổn thỏa, văng phòng chúng tôi cũng đã đóng dấu gửi hợp đồng qua, kết quả bên sản xuất đột nhiên đổi ý, nói tìm được nam chính khác rồi.”
Còn chưa dứt lời, Benjamin đã nhàn nhạt ngắt lời cậu: “Em họ phải không? Là thế này, một người bạn của anh muốn thuê lại căn hộ của em, tiền thuê nhà bớt một chút đi, 2000 thế nào? Được, để anh thu giúp em, không thành vấn đề.”
Iman: “????”
Cái gì mà căn hộ cái gì mà thuê nhà? Anh họ gọi lộn số đấy à?
Iman đầy mặt hoang mang: “Anh đang nói gì vậy?”
Benjamin hạ giọng: “Quyết định vậy nhé, cúp đây, bye.”
Iman: “………………”
Benjamin chấm dứt cuộc gọi, mỉm cười đi tới trước mặt Lê Tân: “Em họ tôi nói, tiền thuê nhà cứ thu 2000 mỗi tháng.”
Lê Tân thụ sủng nhược kinh: “Cái này, có phải chiếm lợi quá rồi không?”
Benjamin nói: “Cũng đâu có gì, căn hộ này của em họ tôi cũng lâu rồi không có người ở, không có anh thì nó vẫn để trống mà thôi. Chúng ta đã là bạn bè, nếu đến cả tiền thuê nhà anh cũng khách khí với tôi, vậy quá xa cách phải không?”
Đối diện với nụ cười dịu dàng của tướng quân, trong lòng Lê Tân ấm áp, nói: “Cảm ơn tướng quân.”
Ánh mắt Benjamin đầy ôn nhu: “Đừng khách khí. Hôm nào rảnh dọn khỏi nhà Tần Dịch Tắc đi, tôi nghe nói, Tần Dịch Tắc quay xong bộ này sẽ trở về, đến lúc đó anh theo chân vợ chồng họ ở cùng, đúng là không tiện cho lắm.”
Lê Tân lập tức gật đầu: “Vẫn là tướng quân suy xét chu đáo, dù sao ngày mai tôi mới đến văn phòng, đêm nay lập tức sẽ chuyển đồ lại đây.”
Benjamin nói: “Tôi dọn giúp anh.”
Lê Tân vội vàng xua xua tay: “Sao có thể không biết xấu hổ vậy được!”
Benjamin ôn tồn nói: “Dù sao tôi cũng rảnh, ngày mai mới trở về chòm sao Thiên Cầm, thuận tay giúp anh thôi mà.”
Vì thế, thiếu tướng Benjamin sấm rền gió cuốn giúp Lê Tân đem hành lý dọn ra khỏi nhà Tần Dịch Tắc.
Về phần căn hộ này, đương nhiên không phải của em họ, mà là bất động sản đứng tên của Benjamin ở Thủ Đô Tinh.
Đưa Lê Tân vào ở quá thích hợp.
Đáng thương Lê Tân không biết, mình rời nhà Tần Dịch Tắc dọn đến một ổ sói.
Con sói xám nào đó mỉm cười nói “Chúng ta là bạn bè”, thực ra đã vạch sẵn ra một kế hoạch hoàn mỹ, từng bước ăn sạch chú cừu non Beta.