Bí Mật Của Ảnh Đế
Chương 49 :
Ngày đăng: 16:34 19/04/20
Bộ phim của Lạc Ninh sẽ chính thức khởi quay vào tháng tư. Bởi vì kinh phí eo hẹp, cho nên ở rất nhiều phương diện phải tiết kiệm, đương nhiên sẽ không có tiền đến thành phố điện ảnh thuộc chòm sao Thiên Cầm rồi, tìm địa điểm quay phim liền trở thành vấn đề được chú trọng nhất.
Lúc Lạc Ninh viết
Câu chuyện bắt đầu vào một buổi sáng mùa đông, một nữ học sinh nhảy lầu từ tầng cao nhất của thư viện, máu bắn tung tóe, làm không ít bạn học đi ngang qua sợ khóc thét. Mọi người lập tức báo nguy.
Xe cảnh sát tiến vào trường, đội trưởng đội cảnh sát hình sự phát hiện một mảnh giấy trong túi người chết, viết một dãy số kỳ quái, nhìn qua rất giống số di động, nhưng bình thường số di động có 11 số, cô lại viết có 9 số, thiếu mất hai.
Cảnh sát chính thức lập án, sau một hồi điều tra phân tích tỉ mỉ, phát hiện nữ sinh này mắc chứng bệnh trầm cảm, vẫn đang trị liệu bằng thuốc, bình thường cũng ít khi nói chuyện với bạn học, chứ đừng nói tới việc phát sinh tranh chấp với kẻ khác. Bởi vì không tìm thấy manh mối, thêm nữa, dấu vết giám định trên nóc thư viện cũng đều dẫn đến kết quả là tự sát, cho nên cảnh sát liền lập tức kết án.
Nhưng nam chính, đội trưởng đội cảnh sát hình sự, trong lòng luôn cảm thấy bất an, hắn luôn nghĩ về những con số kia, nhưng trước sau vẫn không có kết quả.
Cùng ngày, sau khi đội cảnh sát quyết định kết án là tự sát, rút khỏi trường học, lại có một nam sinh từ nóc thư viện nhảy xuống, trong tay cũng cầm một mảnh giấy tương tự, viết dãy số kỳ quái.
Vụ án lập tức trở nên khó bề mà phân biệt. Sau khi điều tra kỹ càng, cảnh sát vẫn không tìm ra manh mối hữu dụng gì, cố tình nam sinh này cũng mắc bệnh trầm cảm, giám định cũng đưa tới kết luận tự sát.
Cuối cùng, nam chính quyết định lấy những dãy số từ tay người chết, mời một nhà toán học nổi tiếng về phân tích mật mã đến trợ giúp.
Vụ án càng ngày càng ly kỳ, thẳng đến khi có người chết thứ năm xuất hiện, bí ẩn xoay quanh những con số này mới được cởi bỏ.
Cuốn tiểu thuyết trinh thám này của Lạc Ninh tương đối hack não, lúc trước Tần Dịch Tắc xem xong cũng phải kinh ngạc cảm thán sự tài hoa của vị tác giả mới này. Đương nhiên, vừa mới bắt tay vào viết lách, kinh nghiệm không đủ, bên cạnh đó, việc nắm bắt tiết tấu cũng không ổn, còn xuất hiện một ít BUG, người đọc có lẽ sẽ cảm thấy tiếc nuối.
Nhưng lần này, Lạc Ninh tham gia dự án chuyển thể điện ảnh, đem cốt truyện rườm rà trong nguyên tác giản lược, sàng lọc, sau đó còn thêm thắt một số chi tiết để suy luận càng hợp lý, toàn bộ tình tiết có vẻ càng thêm hoàn hảo, hơn nữa tính logic cũng chặt chẽ.
Cho dù bộ phim này ít kinh phí cũng không sao cả, bởi nó không cùng thể loại chiến tranh quy mô lớn như “Tinh Thần Phong Hỏa”, cũng không cần hiệu ứng công nghệ cao như “Kế Hoạch Nhân Bản”. Nó chỉ là một bộ “trinh thám vườn trường bí ẩn”, ngoại cảnh không nhiều lắm, ví dụ như ký túc xá, giảng đường, thư viện, phòng giải phẫu pháp y, phòng điều tra ở cục cảnh sát đều có thể dựng được, cho dù không đến Thành phố điện ảnh cũng quay được ngon ơ.
Biểu tình trên mặt Lê Tân lập tức cứng ngắc: “Cậu điên đấy à?”
Tần Dịch Tắc bình tĩnh đáp: “Tôi không điên. Dù sao Lạc Ninh phải ở cùng tên đạo diễn kia cả tháng trời, tôi không yên tâm.”
Cái thùng dấm này, tuyệt đối là cái thùng dấm.
Lê Tân đau đầu xoa huyệt Thái Dương: “Không phải cậu bảo, quay xong Tinh Thần Phong Hỏa sẽ cho mình một kỳ nghỉ dài hạn ư? Qua hai ngày nữa, chắc Tinh Thần Phong Hỏa sẽ đóng máy, sao cậu không sắp xếp mà nghỉ ngơi đi?”
Tần Dịch Tắc lời lẽ chính đáng: “Tôi nghỉ là để ở bên Lạc Ninh, mà giờ Lạc Ninh đang lăn lộn ở đoàn phim, kỳ nghỉ của tôi còn có giá trị gì nữa?”
Lê Tân ngẩn người, thế nhưng bị lời lẽ ngụy biện của hắn thuyết phục.
Thật lâu sau sau, Lê Tân mới khẽ thở dài, do dự nói: “Nhưng mà, đoàn phim bọn họ cũng tuyển đủ diễn viên rồi, trên mạng đã công bố danh sách chính thức, cậu muốn làm khách mời, vậy cũng phải có nhân vật cho cậu khách mời chứ!”
Tần Dịch Tắc nghiêng đầu nghĩ nghĩ, nói: “Có một vai phản diện cảnh quay không nhiều lắm, hình như chưa quyết định.”
Biểu cảm trên mặt Lê Tân lần nữa vỡ vụn: “Cậu không cần tiền cát xê, đến một đoàn phim tuyến 18 làm khách mời, diễn vai phản diện?!”
Tần Dịch Tắc nhướng mày: “Tôi chưa diễn vai ác bao giờ, thuận tiện trau dồi kỹ năng diễn xuất, cứ quyết định vậy đi.”
Lê Tân: “………………”
Làm người đại diện của tên này thật tức muốn phát bệnh tim, ngày mai mình từ chức luôn được không?