Bí Mật Của Ảnh Đế

Chương 52 :

Ngày đăng: 16:34 19/04/20


Lạc Ninh và Tần Dịch Tắc đang thân thiết, đột nhiên nghe thấy tiếng thẻ mở cửa phòng, hai người lập tức như điện giật tách ra. Quả nhiên một giây sau, đạo diễn Vu Thành mở cửa bước vào, phát hiện Tần Dịch Tắc đang ngồi trên sô pha, Vu Thành không khỏi ngẩn người, cứng đờ đứng đó không biết phải nói gì.



Bầu không khí có chút lúng túng.



Lạc Ninh không thể làm gì khác ngoài mỉm cười phá vỡ trầm mặc: “Tần lão sư tới tìm tôi đối chiếu kịch bản.”



Vu Thành hồi thần, gãi gãi sau gáy, cười nói: “Há, vậy sao, thế hai người cứ nói chuyện đi, tôi…tôi về lấy ít đồ ấy mà.”



Hắn biết Tần Dịch Tắc và Lạc Ninh quen nhau, lần đầu tiên gặp mặt ở Lam Nguyệt Loan hắn cũng cảm giác được Tần Dịch Tắc có địch ý với mình, lúc đó hắn không để ý lắm, còn cho rằng mình gặp ảo giác, bây giờ xem ra, quan hệ giữa Tần Dịch Tắc và vị biên kịch Tiểu Lạc này, không đơn giản nhỉ?



Hai người ngồi rất đoan chính, cách nhau cả một cánh tay, nhưng mà, đệm sô pha rõ ràng có chút ngổn ngang, không lẽ vừa nãy bọn họ…



Vu Thành bị chính suy nghĩ của mình dọa cho hết hồn, lập tức lắc đầu một cái nhắc nhở bản thân tỉnh táo, về phòng ngủ lấy đồ mình cần rồi nhanh chóng bỏ của chạy lấy người.



Chờ đạo diễn đi rồi, Lạc Ninh mới khẽ thở dài, nói: “Có lẽ cậu ta đã đoán được.”



Tần Dịch Tắc nhàn nhạt nói: “Đoán thì đoán, dù sao chúng ta cũng đăng ký đàng hoàng, quang minh chính đại.”



Lạc Ninh buồn cười nhìn Tần Dịch Tắc: “Anh không sợ bị lộ à?”



Ban đầu mới kết hôn, Tần Dịch Tắc quả thật rất sợ phải công khai. Một khi tin tức hắn kết hôn lộ ra, nhất định sẽ có một nhóm fans rời đi thậm chí trở thành anti; tiếp đến, bên truyền thông sẽ ngày càng lớn mật, ngày nào cũng có paparazi canh me chụp trộm hắn, đương nhiên các ký giả cũng sẽ hỏi rất nhiều vấn đề liên quan đến việc hắn kết hôn; còn nữa, lúc nhận phim, nhận phát ngôn cũng không thuận tiện như lúc độc thân, cần phải cân nhắc đến nhiều yếu tố hơn.



Rất nhiều minh tinh kết hôn ngầm cũng bởi vì những nguyên nhân này. Lúc trước, Tần Dịch Tắc bí mật làm lễ cưới, không muốn để người ngoài biết đến, bảo Lê Tân tìm một cái cớ “trong nhà có chuyện” để biến mất một tháng.



Thế nhưng hiện tại sẽ không giống.



Hiện tại, hắn ước gì tuyên bố với toàn thế giới rằng hắn đã kết hôn với Lạc Ninh.



Hắn hận không thể tuyên bố Lạc Ninh là của hắn, hắn yêu Lạc Ninh, bất cứ ai cũng không thể cướp Lạc Ninh khỏi tay hắn. Hắn đã sớm nghĩ đến việc trực tiếp đăng hôn thú show ân ái lên Weibo, có điều cân nhắc đến Lạc Ninh còn đang khoác lên mình lớp da biên kịch, Tần Dịch Tắc đành nhịn xuống xúc động muốn phơi hôn thú ra nắng.



Đối diện với con ngươi mang theo tươi cười của Lạc Ninh, Tần Dịch Tắc khe khẽ thở dài, ôm vai cậu bảo: “Anh đã sớm chuẩn bị xong tâm lý rồi. Giờ chỉ tùy thuộc vào em thôi, em có muốn công bố không?”



Lạc Ninh lắc đầu: “Tạm thời chưa muốn, bộ phim này còn chưa quay xong, mà em đã nghĩ đến kịch bản bộ thứ hai rồi, qua hai năm rồi hãy tính.”



Tần Dịch Tắc gật gật đầu, giọng nói cực kỳ ôn nhu: “Nghe theo em hết, em muốn công bố khi nào cũng được. Nếu em vẫn muốn lén lút làm vợ chồng, anh sẽ dốc toàn lực phối hợp với em.”


Chu Cẩm Vân đứng bên cạnh xem đến sững sờ.



Chênh lệch! Đây chính là chênh lệch giữa ảnh đế và con gà mới vào nghề như cậu ta.



Khác nhau một trời một vực.



Cậu ta phải suy nghĩ nửa ngày, động tác cứng ngắc, đụng một tí lại quên lời thoại. Đổi thành Tần Dịch Tắc, đừng nói đến việc diễn đến mây trôi nước chảy, dựa vào bản lĩnh này… cho dù có quay phim trực tiếp cũng được ấy chứ?



Mang theo tâm tình cực kỳ kính nể, Chu Cẩm Vân xấu hổ đi tới trước mặt Tần Dịch Tắc, nói: “Tần lão sư, ngài diễn quá tuyệt vời.”



Tần Dịch Tắc bình tĩnh nhìn cậu ta: “Xem tôi diễn xong có cảm giác gì?”



Chu Cẩm Vân suy nghĩ chốc lát: “Ngài rất lợi hại, thu phóng tự nhiên, còn đưa vào rất nhiều động tác không có trong kịch bản…”



Tần Dịch Tắc khẽ mỉm cười một cái, nghiêm túc nhìn sâu vào mắt người trẻ tuổi, nói: “Mỗi diễn viên đều có cách lý giải riêng về nhân vật, cậu không cần phải làm ra động tác giống như đúc kịch bản, đó không phải diễn xuất, mà là copy một cách máy móc.”



Thấy đối phương nghiêm túc lắng nghe, Tần Dịch Tắc khó có được một lần mở miệng dạy bảo người mới, từ tốn nói: “Muốn khiến vai diễn sống động, đầu tiên cậu phải hoàn toàn thấu hiểu nhân vật, ngay một giây đạo diễn hô bắt đầu, cậu không còn là Chu Cẩm Vân nữa, mà là cậu cảnh sát trong kịch bản. Đừng nghĩ đến lời thoại quá nhiều, hoặc động tác có đúng hay không, cậu hãy hóa thân vào nhân vật, dựa theo cảm giác của mình mà diễn, tự nhiên một chút, tập trung vào cảnh quay.”



Hai mắt Chu Cẩm Vân tỏa sáng, cảm kích nói: “Cảm ơn Tần lão sư, tôi, tôi dường như đã hiểu rồi.”



Tần Dịch Tắc nói: “Đừng khách khí. Nếu cậu là nam chính mà biên kịch Tiểu Lạc tự mình tuyển chọn, nghĩa là dáng vẻ của cậu rất phù hợp với hình tượng nam chính trong cảm nhận của em ấy, về phương diện diễn xuất có thể từ từ tôi luyện, đừng làm Tiểu Lạc thất vọng.”



Chu Cẩm Vân dùng sức gật đầu: “Ừ, tôi sẽ cố gắng hết sức!”



Tập thể đoàn phim dại ra…



Không phải tính cách đặt ra cho Tần Dịch Tắc là “nam thần cao lãnh” à?



Sao đột nhiên lại ấm áp thế chứ?



Còn lấy thân phận tiền bối nghiêm túc dạy dỗ người mới, thậm chí còn làm mẫu cho người mới???



Đây có phải Tần Dịch Tắc giả không vậy?



Ritt: Đội vợ lên đầu, trường sinh bất lão. Dịch Tắc, GJ!