Bị Phú Nhị Đại Theo Đuổi
Chương 65 : Tự đề cử
Ngày đăng: 09:32 18/04/20
Editor: tiểu mao
Tới chiều, quả nhiên Mạnh Hân Vũ hỏi giúp Vu Hà.
“Tớ thấy chắc là cậu ấy làm được.” Chính cô nàng cũng không nhịn được mà phỉ nhổ bản thân.
Mạnh Hân Vũ không từ chối Vu Hà, một là Vu Hà lúc ấy vô cùng sốt ruột, không nỡ hắt nước lạnh vào mặt, một điểm khác là bởi vì mặc dù Vu Hà đúng là đôi lúc có phần quá ‘tích cực’, theo Mạnh Hân Vũ đánh giá là tiêu hoang, nhưng cô ta vẫn được Mạnh Hân Vũ coi trọng ở chỗ là tiền cô ta tiêu đều là tiền do tự mình kiếm được.
Vu Hà thích trang điểm, cuồng mua sắm. cô ta thông thạo việc trang điểm, biết cách trang điểm sao cho đẹp. Kiếp trước từng cười nhạo Mạnh Hân Vũ không biết ăn mặc, cũng từng cười nhạo Kỷ An Ninh.
Sau khi cười xong, cũng hào phóng đem thỏi son YSL chia sẻ với Kỷ An Ninh, không thèm để ý đến kháng nghị của cô, trang điểm cho cô. Còn tỏ vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Cậu nhìn cậu xem, đẹp lắm luôn, sao lại không biết trang điểm chứ! Nếu mà tớ có thể dậy thì thành thế này, chà chà!”
Đối với người không có bạn bè như Kỷ An Ninh mà nói, mặc dù lúc đó Vu Hà rất nhiệt tình thì cô cũng chỉ đáp lại nhẹ nhàng. Nhưng trong lòng cô, trong những người thân cận cô gặp năm nhất lúc đó thì Vu Hà được xếp cao hơn một bậc.
“Tớ không biết.” Kỷ An Ninh nói, “Cái đó là do trang web đăng giúp thôi. Shop hoặc studio nếu nhìn trúng thì sẽ liên lạc với cậu.”
Mạnh Hân Vũ nói: “Vậy à. Vậy thì để tớ bảo cậu ấy tự tìm.”
Kỷ An Ninh không đưa ra thêm bất cứ ý kiến gì về Vu Hà.
Kỷ An Ninh nghiêm túc suy nghĩ về ân oán gút mắc liên quan tới kiếp này của cô và Vu Hà.
cô ý thức được, nếu chỉ lấy lực lượng cá nhân của cô để trà thù Vu Hà mà nói thì chỉ có thể áp dụng một số thủ pháp ti tiện. Ví dụ như trở thành bạn cô ta trước, đi cùng cô ta tới quán bar, bỏ thuốc, để cô ta bị người ta ‘đưa đi’.
Đối với mấy chuyện Vu Hà làm với cô ở kiếp trước thì đây coi như là ăn miếng trả miếng.
Hoặc là cô không cần phải ra tay, cô còn Văn Dụ cơ mà. cô có thể bịa ra một số chuyện hoặc lý do cho Văn Dụ, để Văn Dụ tin rằng Vu Hà làm tổn thương đến cô. Lấy tính cách của Văn Dụ, anh sẽ nổi cáu, ra tay không lưu tình.
Cách này cũng có thể trả thù Vu Hà, thậm chí thủ đoạn của anh còn làm người khác thấy vui vẻ hơn.
Lúc Kỷ An Ninh ngồi học, mắt nhìn chằm chằm vào mặt bàn, suy nghĩ rất nhiều, rất nhiều.
cô nghĩ tới một câu. (Truyện edit và đăng tại cungquanghang.com)
Lúc ngươi nhìn chăm chú vào vực sâu, vực sâu cũng đang chăm chú nhìn ngươi.
Mặt bàn bị cô nhìn chăm chú giống như biến thành một cái gương, trong gương có thể thấy rõ, một Kỷ An Ninh xấu xí vặn vẹo.
Cuối cùng cô nhắm mắt lại, trong lòng hung hăng mở ra một miệng cống, đem nội tâm xấu xí ác độc kia nhốt lại.
Mày sống lại một kiếp là để cuộc sống tốt hơn, trở thành một người tốt hơn. không phải là trở thành kiểu người mà mày vốn căm ghét.
Kỷ An Ninh quyết định tránh xa Vu Hà, kiếp này không muốn có bất kì liên quan gì với cô ta.
Văn Quốc An giữ kính lão nhìn màn hình điện thoại, ảnh bên trong là thằng con nhà mình đang ôm một cô bé như hoa như ngọc.
Con của mình tự mình biết. Lúc trước có khi nào nó chịu đăng mấy cái hình này trong vòng bạn bè? Cái này tám đến chín phần là thật sự thật lòng rồi.
Nghĩ đến nguyện vọng ôm cháu của mình đang có hi vọng, ông liền lộ ra nụ cười hiền hòa.
Cửa thư phòng bỗng bị mở ra, Trình Liên không thèm gõ cửa mà trực tiếp bước vào.
“Con trai ông hôm nay lại không về à?” Bà lạnh lùng nói, “Thành dạng gì rồi? Ông cũng mặc kệ không quản!”
Văn Quốc An không chút biến động nào, tháo kính lão xuống, lạnh nhạt nói: “Sinh hoạt của thanh niên phong phú là chuyện bình thường. Nó đang ăn cơm với bạn gái.”
“Bạn gái gì.” Trình Liên xùy một tiếng, “một đám đào mỏ.”
Trình Liên gả cho ông chủ lớn hơn mình mười mấy tuổi, làm bà chủ, cho tới giờ vẫn không cảm thấy mình là kẻ ‘đào mỏ’.
Bà tốt nghiệp trường danh tiếng, người lại xinh đẹp, gia cảnh cũng coi là giàu có, thậm chí lúc đó còn có một người bạn trai anh tuấn học cùng trường.
Là do ông chủ giàu có điên cuồng bỏ tiền theo đuổi, coi bà như công chúa mà nâng niu.
sự mê hoặc của chuyện vượt qua tầng lớp này làm người ta dao động.
Bố mẹ bà không cầm lòng được, cực lực thuyết phục bà.
Bà đung đưa không ngừng. Bạn trai bà mặc dù xuất thân nghèo khó, nhưng không những ưu tú mà còn anh tuấn, dịu dàng làm người ta mê say.
Lúc đó bà khóc nói với bạn trai, bà không thể chống lại ý bố mẹ, chỉ có thể phụ hắn mà thôi, người con trai anh tuấn trẻ tuổi giữ mặt bà dịu dàng hôn lên nước mắt bà: “anh biết, anh hiểu mà. Trình Trình, em là công chúa, em xứng đáng có cuộc sống tốt hơn. anh sẽ không làm liên lụy đến em.”
Ngày đó bọn họ điên cuồng làm tình.
Từ đó trở đi, Trình Liên thiếu vắng hắn, cả đời cũng không rõ người đó ra sao.
Bà nhìn lão già trước mặt, trong lòng vừa phiền não vừa bất an. Bà bị ông ta nắm đằng chuôi, mặc dù bà là mẹ ruột của con trai, ông ta chắc chắn sẽ không làm gì bà công khai, cũng không để con trai biết. Nhưng giờ bà đã bị thu hồi rất nhiều quyền hạn, mỗi ngày đều thấy cả người khó chịu.
So với ngày càng khó chịu thì bà sợ ông ta sẽ phát hiện thêm lỗ thủng tài chính. thật sự đến lúc đó, bà không còn đường lui. Chuyện này làm bà ăn ngủ không yên. (Truyện edit và đăng tại cungquanghang.com)
“Ông đi mà quản nó!” Bà tức giận nói, “Nhìn thấy tôi cứ như chuột thấy mèo, ở cùng tôi một phút cũng không nổi. Chẳng nhẽ tôi không phải mẹ ruột của nó à?”
nói xong, quay người bỏ đi.
Tay Văn Quốc An nắm kính lão, thần sắc hờ hững, ánh mắt lạnh lẽo.