Bỉ Thì Bỉ Thì (Phần 1)
Chương 19 :
Ngày đăng: 05:34 19/04/20
Chờ tới khi Yến Phi tắm xong đi ra ngoài, Tiêu Dương bình tĩnh ngồi ở trước bàn học để lên mạng. Nhìn hắn đi ra, Tiêu Bách Chu nói: “Yến Phi, tôi đi rửa mặt, cậu có muốn lên mạng một chút không? Tôi cho cậu mượn máy tính.”
Yến Phi nở nụ cười.
“Tốt, để chờ tôi dọn dẹp phòng tắm đã.”
“Tôi cũng muốn tắm rửa.”
Vệ Văn Bân nói.
“Được, vậy cậu tắm đi rồi tôi dọn dẹp luôn. Trong phích nước của tôi vẫn còn nước nóng đấy, tự mình lấy đi.”
“Được.”
Đem đồ của mình lấy ra ngoài, Yến Phi ngồi ở trên ghế của Tiêu Bách Chu. Tiêu Bách Chu đi đánh răng rửa mặt, Yến Phi thuần thục tìm một trang web tin tức trên mạng. Lần gần nhất lên mạng là để tìm và download bài hát, hắn còn chưa có cẩn thận xem qua tin tức. Tiêu Dương làm bộ giống như đang chơi điện thoại, thế nhưng lại chặt chẽ quan sát Yến Phi, sau đó cậu liền nhìn thấy Yến Phi mi tâm nhăn lại. Nhìn tới trang web mà Yến Phi đang đọc tin, Tiêu Dương cũng lập tức tìm trên máy tính xách tay của mình.
Tin tức trên trang web kia là một tin tức ngoài hành lang không xác thực —– Cục phó Quyền Minh Vĩ của quốc gia XX phạm lỗi lớn, hiện tại đang bị bắt giữ để điều tra và kiểm điểm, ngay cả em rể cũng cùng bị điều tra.
Trong lòng Yến Phi có chút tức giận, hắn ấn vào tiêu đề tin tức kia. Thuyết minh trong tin tức rất đơn giản, chỉ nói Quyền Minh Vĩ bởi vì phạm lỗi lớn cho nên hiện tại đã bị đình chỉ công việc, hôm nay bị bắt giữ để tiến hành điều tra. Em rể làm cùng ngành của Quyền Minh Vĩ cũng bị bắt giữ để điều tra. Phía dưới liệt kê rõ ràng cuộc đời của Quyền Minh Vĩ, còn đặc biệt nhắc tới người cha Quyền Thai Phượng của Quyền Minh Vĩ, trước đó ông ta bởi vì một vài vấn đề mà bị xóa bỏ chức vụ.
Quyền gia, đã xảy ra chuyện… Tâm tình của Yến Phi vô cùng phức tạp, càng trầm trọng hơn chính là bởi vì một suy đoán nào đó. Đời trước hắn cùng với anh em Quyền gia bởi vì nguyên nhân quan hệ giữa bậc cha chú cho nên ngoài mặt vẫn duy trì thái độ hòa thuận, thế nhưng trong lòng hắn quả thực không thích cha con Quyền gia lúc nào cũng nóng vội ham muốn quyền lực, đối với nữ nhân Quyền gia mà cha của hắn vừa ý kia hắn cũng không có cảm tình tốt. Quyền Hiểu Linh thích hắn, chỉ là đối với hắn mà nói, Quyền Hiểu Linh ngay cả được coi là em gái cũng không phải.
Trước mắt hiện lên khuôn mặt của ba người nam nhân, Yến Phi xoa xoa mi tâm, chuyện này là trùng hợp sao? Lấy thông minh của ba người kia, khẳng định có thể đoán ra được cái chết của hắn không phải là chuyện ngoài ý muốn. Người chết do ngoài ý muốn, làm sao có thể trước đó đem toàn bộ tài sản của mình phân chia ra. Ba người kia nhất định sẽ giận chó đánh mèo đi. Nhất định sẽ! Quyền gia kia…
Yến Phi tim đập thực nhanh. Năm năm trôi qua, Thiệu Thiệu, A Trì cùng với Tiểu Tiểu vẫn sẽ nhớ thương hắn sao? Vẫn… đem hắn trở thành người anh trai quan trọng nhất sao? Hắn nên phủ định, hay là nên cho rằng như vậy?
Không thể nói rõ là kích động, là vui sướng hay là một cảm giác nào khác, Yến Phi tắt đi trang web tin tức, cũng không còn tâm tình để tiếp tục đọc những tin khác. Phát hiện ra Tiêu Bách Chu đã tắm rửa xong, Yến Phi đứng lên: “Tôi lên giường đây.”
“Cậu xem tiếp đi, tôi cũng chuẩn bị lên giường.” Tiêu Bách Chu nghĩ tới hắn là đang khách khí.
“Khó có được ngày không cần phải đi học, tôi đêm nay muốn ngủ sớm một chút.” Yến Phi ngáp một cái, vỗ vỗ Tiêu Bách Chu: “Ngủ ngon.”
“Vậy cậu ngủ sớm một chút đi.” Tiêu Bách Chu ngồi xuống.
Yến Phi lên giường, lấy ra MP3 của chính mình, khuôn mặt thì bình tĩnh thế nhưng trong lòng của hắn tuyệt đối không hề bình tĩnh chút nào. Tưởng niệm tựa như giếng phun, hắn sắp áp chế không được nữa rồi. Năm năm qua đi, ba người kia khẳng định sẽ càng trở nên thành thục hơn, càng nam tính hơn. Thực con mẹ nó nghĩ muốn gặp bọn họ a!
Yến Phi xoay người, đối mặt với vách tường, hoàn toàn không muốn người khác nhìn thấy một tia tưởng niệm trong lòng mình. Ở phía sau hắn, Tiêu Dương hai tay nắm chặt lại lộ ra những đường gân xanh, đồng dạng che giấu sự không bình tĩnh của bản thân. Yến Phi, biết Quyền gia.
※
Buổi tối thứ sáu, Yến Phi luôn không thể nhấc lên được tinh thần. Hà Nhuận Giang thực quan tâm tới thân thể không thoải mái của hắn, chỉ để cho hắn hát có một giờ, còn nói sẽ trả tiền lương ấn theo hai giờ. Yến Phi uyển chuyện cự tuyệt ý tốt của y, vẫn ca hát đầy đủ hai giờ. Hắn biết Hà Nhuận Giang một mực tìm kiếm một thân ảnh khác ở trên người hắn, Yến Phi kỳ thực vô cùng cảm động. Mặc kệ là Tiêu Dương hay là Hà Nhuận Giang, đều cho hắn ý thức được bọn họ vẫn chưa quên đi Chung Phong. Cho dù là đã năm năm trôi qua, bọn họ cũng chưa quên hắn. Vậy, ba người kia, sẽ càng không thể quên đi hắn.
Thứ bảy, Yến Phi cả đêm chìm trong giấc mộng kiếp trước cùng với các bạn học ngồi xe buýt đi tới nông trại ở ngoại ô để du lịch. Vệ Văn Bân cùng Tiêu Bách Chu ngồi ở hàng trước, Tiêu Dương cùng Yến Phi ngồi ở phía sau hai người bọn họ. Vốn Yến Phi muốn đem vị trí của mình tặng cho hoa khôi Tiền Viên Viên vẫn cứ luôn liếc mắt đưa tình nhìn chăm chú Tiêu Dương, kết quả bị Tiêu Dương túm lấy uy hiếp: “Cậu dám nhường chỗ ngồi, tôi liền đem rác rưởi ném tới trên bàn học của cậu.” Hắn chỉ có thể làm bộ như không thấy vẻ mặt thất vọng của Tiền Viên Viên, ngồi xuống bên người Tiêu Dương.
Thấy Tiêu Dương còn chưa ý thức được vấn đề nghiêm trọng này, Yến Phi rút cánh tay đang bị Tiêu Dương nắm lấy ra. Hắn chỉ chỉ mấy người Vệ Văn Bân, Tiêu Bách Chu, Đàm Tố, Tiền Viên Viên đứng đầu trong mấy người bạn học, nói: “Vừa rồi chúng ta ôm nhau, bọn họ đang nghĩ chúng ta là có gian tình.”
Tiêu Dương nhất thời không kịp phản ứng lại, chờ tới khi cậu phản ứng được, cậu lập tức nhảy ra xa ba trượng, cách thật xa Yến Phi, vẻ mặt kinh sợ hướng những người đó quát: “Các cậu nghĩ cái gì vậy hả! Đem toàn bộ những ý niệm xấu xa ở trong đầu các cậu xóa bỏ ngay! Các cậu muốn chết, tôi còn chưa muốn chết đâu!” Bị anh trai của cậu biết được, cậu tuyệt đối xong đời! Tiêu Dương nhịn không được đánh một cái rùng mình.
* 1 trượng = 10 thước
“Chính là, các cậu vừa rồi…” Tiền Viên Viên đã muốn khóc tới nơi, “Thực thân mật a.”
“Câm miệng!” Tiêu Dương rống lên một tiếng. Tiền Viên Viên nước mắt giống như muốn trào ra.
Yến Phi đi tới bên người Tiêu Dương, vỗ vỗ vai của cậu, ý bảo đối phương không cần phải nói thêm nữa, rồi sau đó hắn thực bình tĩnh giải thích: “Tiêu Dương có một bằng hữu đã từng gặp nạn ở gần đây. Vừa rồi tôi nói một câu gợi lên chuyện thương tâm của cậu ấy, cho nên cảm xúc của cậu ấy có chút kích động. Tôi vừa rồi chỉ là đang an ủi cậu ấy mà thôi.”
Tiêu Dương mím chặt môi. Mọi người nhìn thấy cậu quả thực bộ dạng là vừa khóc xong, một nửa đã tin tưởng, một nửa còn lại lại hoài nghi. Dù sao vừa rồi hai người ôm nhau quả thực có chút chặt.
“Tiêu Dương, người đã ra đi như nước chảy về cội, người kia biết cậu vẫn còn nhớ tới mình, nhất định sẽ thật vui vẻ. Nhưng mà người sống mới là quan trọng nhất, cậu nói có phải hay không?”
Tiêu Dương rất khổ sở gật đầu, lau khóe mắt: “Tôi đã biết, vừa rồi, cảm ơn cậu.”
“Không có gì. Nhưng mà sau này cậu nên chú ý một chút, tôi cũng không muốn bị người khác hiểu lầm là tôi cùng cậu có gian tình.”
“Đi chết đi! Tôi chỉ thích con gái!”
Biết rõ người này là ai, nhưng mà nhìn tới khuôn mặt non nớt kia của Yến Phi, hơn nữa trong khoảng thời gian này còn ở chung, Tiêu Dương thật dễ dàng biến thành kẻ không biết lớn nhỏ gì hết. Nhưng mà Yến Phi không có để ý, còn tỏ vẻ ghét bỏ nói: “Tôi còn chướng mắt cậu đấy. Muốn tìm, cũng phải tìm tới hoa khôi của lớp chúng ta a.”
Yến Phi nói vậy, Tiền Viên Viên nguyên bản còn đang thương tâm lập tức đỏ mặt, xấu hổ mắng một câu: “Các cậu thực đáng ghét!” Rồi mới xoay người bỏ chạy.
“Tiêu Dương, mau đuổi theo a!” Yến Phi ở một bên ồn ào.
“Sao không phải là cậu đuổi theo!” Tiêu Dương cũng chẳng biết có phải hay không đang xấu hổ, mặt đều đỏ lên.
Yến Phi vô tội nói: “Người mà người ta thích chính là cậu, tôi đuổi theo làm gì.”
“Cậu!” Tiêu Dương bị chọc tức, nhào qua bóp cổ của Yến Phi. Yến Phi linh hoạt trốn được, chạy tới trước mặt của Tiêu Bách Chu cùng Vệ Văn Bân, bắt lấy cánh tay của hai người: “Đi thôi, đi hái táo, không phải ai trong chúng ta cũng là người cô đơn.”
“Yến Phi! Cậu còn dám nói!” Tiêu Dương đuổi theo.
“Ha ha, Tiêu công tử thẹn thùng.”
“Đệch!”
Tiêu Dương bổ nhào tới trên lưng của Yến Phi, túm lấy cổ của hắn. Yến Phi hướng về phía Tiêu Bách Chu cùng Vệ Văn Bân hô to cứu mạng. Người của ký túc xá 3414 lại náo loạn một đoàn, hình ảnh nam nam quỷ dị vừa rồi kia nháy mắt liền tan thành mây khói. Nhưng mà bọn họ cũng không hề biết, trong lòng của Yến Phi cùng Tiêu Dương đều đang lau mồ hôi, cuối cùng cũng lừa gạt cho qua được. Đứa nhỏ hiện tại sao lại có thể không đơn thuần như vậy!