Bỉ Thì Bỉ Thì (Phần 1)
Chương 55 :
Ngày đăng: 05:35 19/04/20
Tới bệnh viện rồi, Yến Phi trực tiếp cùng Giản Trọng Bình rời đi. Tôn Kính Trì ở khi Yến Phi vừa rời cửa đã gọi điện cho Giản Trọng Bình, để cậu ta cẩn thận hầu hạ ‘chị dâu’. Hà Khai Phục canh giữ ở một bên Yến Phi, bồi hắn làm kiểm tra. Bả vai, cổ tay cùng vết thương ở trên người, tất cả đều phải làm kiểm tra một lượt, có tốt có xấu.
Bả vai của Yến Phi bị rách cơ, cổ tay còn chưa tốt lên cũng lại một lần nữa bị tổn thương, bất quá chỉ cần Yến Phi có thể cố gắng bảo dưỡng, không vận động kịch liệt, không để cho cổ tay cùng bả vai chịu thêm áp lực, nhiều nhất là ba tháng, Yến Phi sẽ bình phục hoàn toàn. Kết quả của Giản Trọng Bình vừa mới có, Hà Khai Phục liền lập tức gọi điện thoại cho ba người Nhạc Thiệu, cũng lần nữa dặn dò bọn họ cố gắng chiếu cố tốt Yến Phi.
Sắp tới là cuộc thi cuối kỳ, thương tích của Yến Phi nặng nhất là nằm ở cánh tay phải, Hà Khai Phục cùng hắn thương lượng một phen, luận văn cần giao cho lớp thì Yến Phi vẫn giao, nhưng mà phải có người giúp hắn đánh luận văn. Còn lúc nào đi thi phải cầm tới bút thì liền xin hoãn. Tay phải của Yến Phi tuy rằng có thể cầm được bút, nhưng mà hiện tại tốt nhất là không nên dùng lực, huống chi cuộc thi này cũng không phải là kiểm tra một hai môn, mà là vài môn. Yến Phi lo lắng, sau đó quyết định trước hết cứ thi hai môn toán học chuyên ngành cùng với mạch điện. Hai môn học này hắn học rất cố gắng, thừa dịp hiện tại tinh thần đang hăng hái, mau chóng thi xong, bằng không chờ qua năm, hắn khẳng định không thể nào ôn lại được. Sau khi trưng cầu ý kiến của Giản Trọng Bình xong, Hà Khai Phục cũng đồng ý.
Rời khỏi bệnh viện, Hà Khai Phục chở Yến Phi trở lại trường học, laptop sách vở gì đó của Yến Phi đều để hết ở trường học. Ngày hôm qua ở trong ký túc xá phát hỏa lớn như vậy, Yến Phi cũng muốn trở về ký túc xá để cùng mọi người nói vài câu. Từ giờ cho tới lúc gặp Hứa Cốc Xuyên, hắn ban ngày đều ở trường học, buổi tối lại quay trở về biệt thự ở Đông Hồ, chờ sau khi thi xong vết thương không sai biệt lắm mới quay trở lại ký túc xá. Tay của hắn tuy rằng bất tiện, nhưng có Tiêu Dương bọn họ ở đó, cũng không gặp vấn đề gì, dù sao cũng chỉ có vài ngày nữa là có thể nghỉ. Đại học không giống trung học, thi xong là có thể về nhà, không cần nghiêm khắc dựa theo thời gian nghỉ quy định của trường học.
Hà Khai Phục đem xe chạy tới trước cửa ký túc xá của Yến Phi. Trước ký túc xá của Yến Phi có một bãi đất trống rất lớn, rất tiện để dừng xe. Hà Khai Phục giúp Yến Phi cởi xuống dây bảo hiểm, lại giúp hắn mở cửa xe, lúc này mới xuống xe. Yến phi hiện tại là người ‘nửa tàn tật’, phải đặc biệt chiếu cố.
Khóa xe, hai người đi vào trong tòa nhà, bảo vệ nhận ra Yến Phi, không ngăn cản Hà Khai Phục. Yến Phi ở trong vườn hoa đánh một trận với đám người Đỗ Phong, một lần nữa lại trở thành nhân vật nổi tiếng trong trường. Hiện giờ ai cũng biết ở trong ngành truyền thông kỹ thuật có một người đánh nhau cực kỳ liều mạng hung mãnh.
Thời điểm hai người cười cười nói nói đi lên tầng, một người cũng ở đối diện đi xuống. Yến Phi cùng Hà Khai Phục tránh qua một bên để cho đối phương vượt qua. Ngẩng đầu vừa nhìn, Yến Phi sửng sốt. Đối phương mắt nhìn Hà Khai Phục rồi lại nhìn Yến Phi, hé miệng không nói gì, rất nhanh đi xuống tầng. Yến Phi nhún nhún vai, tiếp tục đi lên.
Hà Khai Phục kỳ quái nhìn nhìn người nọ, hỏi: “Cậu quen à?”
“Trước kia cùng làm thêm.” Yến Phi có thể lý giải thái độ của người nọ, cũng không quá để ý. Hắn cùng đối phương chẳng có nửa điểm liên quan với nhau.
Hà Khai Phục cùng Yến Phi đi lên tầng, cũng không đè thấp thanh âm, nói: “Sao cứ có cảm giác đối với cậu không ưa? Từng có mâu thuẫn?”
“Có lẽ đi.” Yến Phi lười nói nhiều.
Hà Khai Phục ôm vai của hắn, hỏi: “Là người trước kia hay là hiện tại cậu đắc tội qua?” Thấy ánh mắt của người nọ khi nhìn Yến Phi, Hà Khai Phục khó chịu, chẳng qua ngoài mặt gã không biểu hiện ra ngoài mà thôi.
Yến Phi cười nói: “Tôi ‘trước kia’ vay cậu ta 50 đồng, hình như còn kéo dài không trả. Cùng nhau làm thêm ở trong căn tin. Tôi ở căn tin chỉ làm có vài ngày rồi rời đi. Không cần để ý tới cậu ta, sau này cũng sẽ không có tiếp xúc gì.”
“Tớ tìm chuyện gì đó để làm.”
Tiêu Tiếu lau đi khóe mắt, ở sau khi đi vòng vòng hai vòng, cậu vọt vào trong phòng bếp. Cậu cần làm gì đó để phân tán bớt đi lực chú ý, bình tình trở lại.
“Tớ đi quét rác.” Nhạc Thiệu vốn định hút thuốc lại ngừng lại động tác, hiện tại hoàn toàn không thể hút được.
“Tớ đi lau bàn.” Tôn Kính Trì đi tới trong phòng vệ sinh, có khăn lau ở đó.
Trong phòng ngủ chính ở tầng hai, Yến Phi tựa vào trong sopha, trên đùi để Ipad, đang xem phim. Một con bồ câu đậu xuống ở trên lan can, khẽ kêu. Yến Phi nhìn qua, mỉm cười. Lão Hắc tên khẳng định đem những lời ngày hôm nay của hắn nói cho ba tiểu tử kia. Ba tiểu tử kia sẽ thực cao hứng đi, đối với hắn cũng càng thêm an tâm cùng yên lòng. Đời trước, hắn không làm bất kỳ người nào thất vọng, duy nhất có lỗi là đối với ba tiểu tử kia. Đời này, hắn phụ mọi người, cũng sẽ không làm tổn thương ba người kia thêm nữa. Ba người kia trên người có bao nhiêu vết sẹo tự hại, trong lòng của hắn liền có bấy nhiêu vết cắt hối hận. Ai cũng không thể làm thương tổn Thiệu Thiệu, A Trì cùng Tiểu Tiểu của hắn, cho dù là chính hắn, cũng không được phép.
※
Thời điểm Yến Phi ‘ngủ trưa’ thức dậy, ba người Nhạc Thiệu, Tôn Kính Trì cùng Tiêu Tiếu ngoài mặt đã bình tĩnh không ít, nhìn không ra dị thường gì. Ba người nấu canh gà, tuy rằng không có thơm được như Yến Phi nấu, nhưng mà Yến Phi rất nể tình mà uống sạch ba bát, còn ăn một bát cơm lớn. Đương nhiên, đều là do ba người đút cho ăn.
Buổi tối trước khi đi ngủ, ba người lại giúp Yến Phi rửa mặt, đánh răng, rửa chân, thực sự là đem Yến Phi trở thành Hoàng đế để hầu hạ. Rửa mặt xong, Yến Phi vẫn tới trong phòng ngủ bên cạnh để ngủ, ba người cũng không có tiếp tục cầu xin hắn cùng bọn họ ngủ chung. Bất quá thời điểm ngày rạng sáng tỉnh lại, Yến Phi đi vệ sinh lại phải vượt qua thân thể của Nhạc Thiệu. Đi vệ sinh xong, hắn đi thẳng tới phòng ngủ chính để ngủ.
Sau khi ba người tỉnh dậy, không có bất ngờ khi không thấy Yến Phi đâu. Đi tới phòng ngủ chính để nhìn Yến Phi vẫn còn đang ngủ, bọn họ rửa mặt đánh răng rồi đi làm bữa sáng. Yến Phi ngủ dậy cũng không giáo huấn bọn họ, tựa như chẳng có gì xảy ra hết, thoải mái ăn sáng rồi để cho ba người giúp hắn đánh luận văn. Tới buổi tối, Yến Phi vẫn đi phòng ngủ bên cạnh để ngủ, chờ hắn ngủ rồi, ba người lại trèo lên trên giường của hắn.
Yến Phi cơ thể có chút yếu, buổi tối cho dù không dậy nổi thì thời điểm rạng sáng cũng vẫn sẽ tỉnh lại để đi vệ sinh. Không một lần nào ngoại lệ, đi vệ sinh xong, hắn liền chạy tới phòng ngủ chính để ngủ. Ba người tỉnh lại vẫn tiếp tục đánh răng rửa mặt rồi làm bữa sáng, muốn có bao nhiêu hiền lành liền có bấy nhiêu hiền lành. Nếu Hà Khai Phục mà ở đây thì nhất định sẽ phun tào: “Các người có thể hay không đừng gây sức ép như vậy!”
Yến Phi cũng nhất định sẽ đáp trả gã: “Tôi vui là được.”
Ở trong vui đùa bên truy bên chạy, ngày gặp mặt Hứa Cốc Xuyên cũng đã tới.