Bí Thư Trùng Sinh

Chương 103 : Mềm sợ cứng, cứng sợ không muốn sống

Ngày đăng: 02:13 19/04/20


Trong bồn tắm rộng thùng thình ở Thủy Thượng Hoàng Cung, nơi này bốc khói mù mịt.



Tống Thiết Cương trần như nhộng đang nằm trên một chiếc giường nhỏ, hắn thoải mái tiếp nhận hai bàn tay không xương mềm mại của cô tiểu thư đang liên tục xoa nắn khắp người mình.



Thủy Thượng Hoàng Cung là một tòa nhà cao bảy tầng với kiểu dáng rất khác biệt, bốn phía tòa nhà đều là những bể bơi lộ thiên, cũng giống như những bể bơi trong phòng, tất cả đều là nguồn nước khoáng được lấy từ dưới độ sâu cả ngàn mét. Bốn phía bể bơi được trang hoàng lan can đẹp đẽ, nơi đó còn có những chiếc đèn nê ông, đến tối lên đèn, ánh sáng lấp lánh sẽ làm cho bể bơi giống như một dòng chảy ánh sáng, lung linh huyền ảo, cực kỳ đẹp mắt.



Ở thành phố Giang Thị, nếu có thể đến đây tiêu khiển thì sẽ là biểu tượng cho thân phận, vì người đến đây đều không tầm thường. Thủy Thượng Hoàng Cung trang sức huy hoàng, cực kỳ tinh xảo, chỗ này chỉ cần anh có tiền thì có thể vui vẻ sung sướng, hưởng thụ đãi ngộ của một vị hoàng đế.



Vì thế ngoài những ông chủ lớn thường xuyên đi vào Thủy Thượng Hoàng Cung, phần lớn số còn lại đều là lãnh đạo các cơ quan. Tống Thiết Cương xưa nay hoành hành ở Giang Thị không sợ kẻ nào, điều quan trọng hắn có được chính là những mối quan hệ rộng khắp.



- Tề Nhị, mấu giờ rồi.



Tống Thiết Cương lúc đầu còn biểu hiện trầm tĩnh nằm trên giường hưởng thụ mát xa, nhưng một lát sau toàn thân thoải mái thì bắt đầu lộ nguyên hình. Hắn híp mắt cẩn thận đánh giá từng tấc da thịt trên người cô gái mát xa, sau đó hai tay đưa lên xoa nắn hai bộ vị nhô ra cao vút trên người cô gái hầu như lỏa thể, trong miệng khẽ lầm bầm.



Tề Nhị cung kính đứng hầu một bên, một cái dây chuyền bằng vàng cỡ lớn đeo trước ngực, hắn nghe đại ca hỏi thì cười hì hì nói:



- Đại ca, còn mười phút nữa thì đến bốn giờ, ngài nên kiềm chế một chút, đừng nên làm cho thân xác rã rời, chút nữa còn hàng ngon hơn.



- Con bà nó, im miệng thối của mày lại.



Tống Thiết Cương trước nay luôn tùy tâm tự do với thủ hạ của mình, hắn vui cười mở miệng mắng một câu, tính cách của hắn là đánh mắng thì thương, không đánh mắng sẽ có kẻ chết. Tề Nhị thấy ông chủ mắng mình thì tranh thủ nịnh nọt:



- Em nói sai rồi, đại ca là bách chiến bách thắng, vô địch thiên hạ.



Tống đại ca cười lên đắc ý, hắn giống như suy nghĩ gì đó rồi nói:



- Tề Nhị, cậu chuẩn bị ổn thỏa cho tôi, nếu qua bốn giờ mà không thấy con bé kia đến, lập tức thực hành chính sách "tam quang". Chuyện này anh đã bắt chuyện với cục trưởng đại nhân, cậu cứ yên tâm mà xử trí.



- Vâng, Đại ca!



Tề Nhị lên tiếng, hắn nhìn về phía Tống Thiết Cương bằng ánh mắt đầy kính nể. Những năm nay có kẻ nào hoạt động ngầm được mạnh mẽ và quyền uy như Tống đại ca? Cục trưởng cục công an là cái gì? Là anh em của đại ca.



Tề Nhị cũng từng được thấy bà chủ giám đốc của siêu thị Quân Thành. Có câu đi theo cho gặm xương đi theo sói ăn thịt, hắn đi theo Tống đại ca nhiều năm, bản thân cũng được hưởng nhiều mỹ nhân, trước nay cũng là kẻ dũng mãnh thiện chiến, sức lực bền bỉ, qua tay bao nhiêu phụ nữ nhưng lại chưa từng được động vào hạng đàn bà vưu vật, thế là trong lòng có chút ngứa ngáy. Tống đại ca đam mê bừa bãi thì cũng không có gì là lạ, vì đại ca xã hội đen là như vậy, thích con nào thì phải ngủ với con đó cho bằng được.



Một lát sau cũng đã đến bốn giờ chiều, Tống Thiết Cương cảm thấy tinh lực tràn đầy, toàn thân bùng lửa, chỉ là hắn ở đây với dục vọng tràn trề nhưng không thấy nửa bóng người nào đi đến. Lúc này hắn dùng tay giật khăn tắm, hổn hển leo ra khỏi bể tắm, sau đó chửi ầm lên:



- Con bà nó, không phải ỷ vào một thằng Trương Tùng Niên sao? Dám chơi bố, lúc này bố không cần chơi, bố cần con quỷ nhỏ kia quỳ xuống đất cầu xin.



- Tề Nhị, chấp hành chính sách tam quang, làm mạnh tay cho ông, mặt khác đánh thằng chó hôm qua đến tàn phế.



- Vâng, đại ca!
- Để nơi nào, đưa tôi đi.



Vương Tử Quân chợt dừng chân, hắn nghiêng đầu dùng giọng đáng tin nói.



Tống Thiết Cương kinh hồn bất định, sau khi lấy được một mạng thì thở dài một hơi, chỉ cảm thấy toàn thân rét run, trái tim lên đến cuống họng, hắn chán nản ngồi xuống đất.



- Trương Tùng Niên, anh muốn làm gì? Tôi nói cho anh biết, anh không có việc gì thì nên đặt tâm tưu lên công tác, đừng làm ra những chuyện trời ơi, nếu không đừng trách tôi không bỏ qua.



Trong phòng làm việc của cục trưởng cục công an thành phố Giang Thị, một viên cảnh sát mặt mũi tái nhợt đang mở lời khiển trách Trương Tùng Niên.



Trương Tùng Niên đối mặt với những lời phê bình của cục trưởng cục công an, tuy vẻ mặt có chút khó chịu cũng không dám phản bác, điều này có liên quan đến mối quan hệ mật thiết giữa cục trưởng Triệu Lương Thu và cục trưởng cục công an tỉnh Hàn Vi Chính, thế cho nên cục trưởng Triệu Lương Thu nói một không hai, nếu mình níu kéo với cục trưởng, sợ rằng sẽ không có chỗ tốt.



Trương Tùng Niên biết rất rõ, chuyện này có liên quan rất lớn đến Tống Thiết Cương, Triệu Lương Thu phê bình mình như vậy vì để cho Tống Thiết Cương xem. Nghĩ đến Tống Thiết Cương thì Trương Tùng Niên lại sinh ra cảm giác buồn bực bi ai, một phần tử không hợp pháp chỉ nhờ vào tiền và gái mà có thể ép cục trưởng cục công an thành phố phải mở lời cho mình, rõ ràng là chuột không sợ mèo.



Cũng không biết bây giờ Vương Tử Quân là thế nào? Tuy Trương Tùng Niên cũng biết Vương Tử Quân bối cảnh không nhỏ, cung biết đối phương sẽ thể sẽ vượt qua khó khăn, thế nhưng hắn cũng thầm đổ mồ hôi vì đối phương.



- Cục trưởng Triệu, không hay, Tống Thiết Cương bị bắt đi rồi.



Cửa phòng chợt mở ra, chủ nhiệm văn phòng cục công an thành phố vội vàng chạy đến bên cạnh Triệu Lương Thu rồi dùng giọng kinh hoàng nói.



- Vội cái gì? Tên khốn nào ra tay? Tranh thủ thời gian gọi điện thoại, để cho đối phương thả người, sau đó quay lại đây gặp tôi.



Triệu Lương Thu nghe được tin tức này thì vẻ mặt giống như phủ một lớp sương mù.



- Không phải là lực lượng cảnh sát chúng ta, là quân đội ra tay.



Chủ nhiệm văn phòng trả lời làm cho Triệu Lương Thu chợt bùng lên cảm giác xấu, quân đội bắt người, hơn nữa còn bắt một nhân vật hắc đạo có nhiều mối quan hệ bất chính với lực lượng chấp pháp, nếu tên kia không chống đỡ được, để lộ ra những tin tức chọc trời kia, hậu quả là vô cùng nghiêm trọng.



- Quân đội bọn họ có quyền lợi gì mà bắt người? Anh mau triệu tập một đại đội, cùng tôi đi đến quân khu đòi người.



Triệu Lương Thu cắn răng rồi nhanh chóng cho ra quyết định.



- Cục trưởng, không phải người quân khu ra tay, là người của sư đoàn dã chiến ra tay.



Sư đoàn dã chiến, tuy chủ nhiệm văn phòng không nói rõ là sư đoàn nào, nhưng Triệu Lương Thu cũng hiểu ra ngay. Hắn biết rõ là ai đã ra tay, nếu muốn đến sư đoàn dã chiến đòi người thì hắn thật sự còn chưa đủ tư cách.



Khi Triệu Lương Thu đang trầm ngâm thì tiếng chuông điện thoại chợt vang lên, sau khi hắn tiếp điện thoại thì vẻ mặt chợt ỉu xìu xuống cực kỳ nhanh chóng, bộ dạng uy phong lẫm liệt khi răn dạy Trương Tùng Niên vừa rồi đã không còn sót lại chút gì.



Khi những căn cứ chính xác trong tay Tống Thiết Cương bị Vương Tử Quân lấy đi, một con sóng lớn bắt đầu bùng lên ở thành phố Giang Thị, nhưng lúc này nhân vật chủ yếu gây ra sóng to gió lớn đã quay về xã Tây Hà Tử.