Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1031 : Chữ ổn đứng trước tất cả

Ngày đăng: 02:23 19/04/20


Lúc này La Nhân Uy cố ý nhắc đến ý kiến của Vương Tử Quân, cố nói ra những gì mà Vương Tử Quân đã phản ánh, rõ ràng đang cố gắng cho ra kết luận khi mà Hào Nhất Phong nhất quyết đẩy Lục Ngọc Hùng lên vị trí chủ tịch thành phố La Nam mà Vương Tử Quân thì chạy khắp nơi để kêu gọi làm ngược lại. Tất nhiên kết luận của La Nhân Uy căn bản sẽ không có gì là tốt đẹp.



Xem ra đây là lòng dạ hiểm độc.



Những người ngồi ở trong phòng này căn bản không có kẻ nào ngốc nghếch, đám người bọn họ cũng hiểu rõ vấn đề như Trương Đông Viễn. Hào Nhất Phong đưa mắt nhìn La Nhân Uy, cảm giác tức giận vừa rồi đã tan biến sạch sẽ, rõ ràng là la nhân uy đã dọn ra một bàn tiệc, tạo điều kiện cho lão mượn đề tài của người ta để nói về mình. Một cơ hội như vậy tất nhiên lão sẽ phải tiếp nhận và phát huy.



Hào Nhất Phong thầm nghĩ Vương Tử Quân xem như thông minh một đời mà hồ đồ nhất thời, dù là người ngu ngốc cũng không nên nói sự việc như vậy cho một kẻ thù là La Nhân Uy. Hào Nhất Phong thầm cười lạnh, lão đặt ly nước xuống rồi nói:



- Các đồng chí, tôi xin nói hai câu.



- Hiện tại có nhiều đồng chí không thấy rõ vị trí của mình, bọn họ không làm tốt ở những địa phương cần mình lên tiếng; thế nhưng những thứ không cần bọn họ lên tiếng, vì tư lợi của bản thân mà tùy ý công kích đồng chí của mình, tôi cảm thấy nên cho ra những lời cảnh cáo nghiêm khắc đối với những đồng chí như thế này.



Hào Nhất Phong nói rất nghiêm khắc, tuy lão biết rõ mình không chỉ mặt gọi tên, thế nhưng mọi người đều biết rõ lão đang nói đến ai.




- Các đồng chí, dù những người tôi nói ra chỉ là số ít, thế nhưng loại người này vẫn tồn tại, nó mang đến lực cản không nhỏ cho sự phát triển của tỉnh Sơn Nam. Chúng ta vừa đẩy mạnh phát triển kinh tế, vừa nhất định phải làm tốt công tác tư tưởng với những đồng chí này. Tất nhiên con người không phải là thánh hiền, ai có thể không phạm sai lầm, chỉ cần sửa chữa tốt đẹp thì sẽ là đồng chí tốt.



Hào Nhất Phong sờ lên đầu mình, trên gương mặt lạnh lẽo chợt xuất hiện nụ cười. Lão rất hài lòng với hội nghị thường ủy lần này, không những đả kích được Vương Tử Quân, còn quyết định được hướng đi tốt đẹp cho mình.



- Tôi hiểu rất rõ về đồng chí Lục Ngọc Hùng, đây là một cán bộ cẩn trọng công tác, liên tục truy cầu sự nghiệp, vì sự phát triển của thành phố La Nam mà dốc hết thủ đoạn, cố sức đẩy ra năng lực của mình. Tỉnh ủy có nguyên tắc rõ ràng ở phương diện lựa chọn người, đối với những đồng chí cần cù chăm chỉ như Lục Ngọc Hùng, chúng ta sẽ cung cấp cho bọn họ những sân khấu phù hợp nhất, cũng càng cần phải đẩy bọn họ đi về phía vị trí quan trọng hơn.



Trên quan trường không thích hợp mở miệng khen ngợi quá mức đối với một cán bộ, nhưng Hào Nhất Phong hôm nay xem như phá lệ. Lão tin tưởng mình mở lời khen ngợi như vậy chính là ném ra một tín hiệu cho đám người đang ngồi nơi đây, đồng thời giải quyết dứt khoát sự việc, quyết định đề tài nghị sự, đưa Lục Ngọc Hùng tiến lên vị trí chủ tịch thành phố La Nam.



Không ai phản đối tất nhiên sẽ là đồng ý, cuối cùng chương trinh nghị sự được thông qua.



Hội nghị thường ủy kết thúc, Hào Nhất Phong ngẩng đầu ưỡn ngực bước ra khỏi phòng. Tuy lần này lão có chút mất vui vì Lý Quý Niên được đề bạt lên vị trí phó phòng thường vụ sở tài nguyên môi trường, nhưng chính trị là như vậy, lợi ích phải chia đều ra hai bên, phải cho ra sự cân bằng. Dù thế nào thì kết quả này cũng quá tốt, xem như lão quán triệt đúng tư tưởng của mình.