Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1036 : Giải quyết với tuyến trên, san bằng tuyến dưới
Ngày đăng: 02:24 19/04/20
Lúc này Trương Hợp Tuân nhìn ánh mắt của bí thư Vương Tử Quân, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói tiếp:
- Theo phản ánh của một vị phó phòng xây dựng, sự kiện này bọn họ có chào hỏi bí thư Lục.
Vương Tử Quân biết rõ Trương Hợp Tuân nói những lời này với mình là có ý gì, nhưng hắn chỉ khẽ gật đầu mà thôi, cũng không lập tức tỏ thái độ. Hắn để cho Trương Hợp Tuân và Tống Ích Dân chờ đợi giây lát, sau đó mới trầm giọng nói:
- Chúng ta nhất định phải xử lý sao cho thật tốt, mục đích chính là xét xử công bằng, không thể oan uổng cho đồng chí của mình, càng không thể buông tha bất kỳ phần tử tội phạm nào.
Lời nói của lãnh đạo xưa nay luôn mang tính nghệ thuật, người ta cần phải liên tục phỏng đoán, cố gắng phỏng đoán. Vương Tử Quân cho ra chỉ thị lần này giống như là một chân lý, thực tế lại nhấn mạnh câu nói sau cùng.
Trương Hợp Tuân và Tống Ích Dân tất nhiên đều hiểu rõ ý nghĩ của Vương Tử Quân.
- Bí thư Vương, còn một việc tôi cần báo cáo với ngài.
Tống Ích Dân chờ Trương Hợp Tuân nói xong thì khẽ nói.
- Sự việc gì?
Vương Tử Quân nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tống Ích Dân rồi trầm giọng hỏi.
- Bí thư Vương, khi xử lý tình huống trong nhà chủ tịch Trình, chúng tôi phát hiện bên trong lớp áo ghế sa lông có một cái sổ tiết kiệm, hơn nữa số tiền bên trong thật sự quá lớn.
Tống Ích Dân hai ngày qua cực kỳ bận rộn, Trịnh Khiếu Nam xông vào khu nhà thị ủy sát hại vợ của chủ tịch hội đồng nhân dân thành phố, cầm hung khí xông vào nhà của bí thư thị ủy. Tuy Trịnh Khiếu Nam còn chưa kịp làm gì với gia đình của bí thư thị ủy, thế nhưng dù thế nào cũng đã giết chết vợ của chủ tịch hội đồng nhân dân.
Nhưng Vương Tử Quân lại căn bản không tiếp chiêu với ám hiệu của Hứa Tiền Giang, hắn cười cười nói:
- Trưởng phòng Hứa, nếu như phòng tổ chức đã quyết định, anh là ánh sao soi đường, những cán bộ được anh soi sáng đều là đệ nhất.
Hứa Tiền Giang thấy Vương Tử Quân căn bản không đi theo phương hướng của mình, thế là cũng không che giấu, lão trầm giọng nói với Vương Tử Quân:
- Bí thư Tử Quân, đồng chí Tiên Vi đã báo cáo tình huống khảo sát ở thành phố La Nam, tôi cảm thấy chúng ta nên liên hệ với nhau cho tốt.
Vương Tử Quân không nói lời nào, hắn chờ Hứa Tiền Giang nói tiếp.
- Bí thư Tử Quân, cậu tuy còn trẻ nhưng là bí thư thị ủy La Nam, cậu làm bí thư cũng nên đứng ở độ cao chính trị của mình, vào thời điểm quyết định nên nhất trí hành động với tỉnh ủy, kiên quyết quán triệt tinh thần tỉnh ủy, đảm bảo ý đồ của tổ chức được thực hiện mà không phải thích làm gì thì làm, làm theo cảm tính.
- Tôi mặc kệ anh và đồng chí Lục Ngọc Hùng trước đó có ân oán gì, nhưng sau này tôi mong các anh đặt nặng công tác lên hàng đầu, cùng nhau phát triển, đoàn kết ban ngành, không phải xe lửa chạy nhanh đều nhờ đầu tàu sao? Nếu một ban ngành không đoàn kết, anh nói đường anh, người ta nói đường người ta, như vậy muốn làm tốt công tác thì hầu như là không thể.
Hứa Tiền Giang nói rất nhiều nhưng ý nghĩa chỉ có một, mà Vương Tử Quân lại hiểu rất rõ. Hắn đã đi trên con đường mình vạch ra, sẽ không bao giờ bị dao động vì vài lời nói của Hứa Tiền Giang. Hắn trầm ngâm giây lát rồi trầm giọng nói:
- Trưởng phòng Hứa, tôi là bí thư thị ủy La Nam, tôi nhất định sẽ chăm chú chứng thực quyết định của tỉnh ủy, nhưng khi tổ chức trưng cầu ý kiến của tôi, tôi cũng chỉ có thể căn cứ vào tính giai cấp của mình để nói ra ý nghĩ thiết thực nhất.
- Bí thư Tử Quân, tôi biết rồi.
Hứa Tiền Giang nói xong thì trực tiếp cúp điện thoại.