Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1038 : Công chính hay không công chính
Ngày đăng: 02:24 19/04/20
- Bí thư Nhất Phong, ngài cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng không phát sinh vấn đề.
Hứa Tiền Giang là lão quan trường nhiều kinh nghiệm, tất nhiên mở miệng sẽ cực kỳ có trình độ.
Hào Nhất Phong cười cười, lão biết rõ tâm tư của Hứa Tiền Giang, thế cho nên dùng giọng nghiêm túc nói:
- Trưởng phòng Tiền Giang, anh là người công tác không lâu bên cạnh trưởng ban Dương, thế nhưng tôi tin tưởng có cơ sở như vậy thì chúng ta có thể đón đầu cơ hội. Trước tết tôi đến thủ đô, tôi có nhắc đến anh với trưởng ban Dương, tôi nói anh là một trưởng phòng tổ chức vĩ đại, công tác làm cho người ta bớt lo lắng.
- Bí thư Hào, ngài khen ngợi tôi trước mặt trưởng ban Dương, tình nghĩa này tôi xin khắc ghi trong lòng. Chúng tôi sở dĩ có được thành tích ở tỉnh Sơn Nam, tất cả đều nhờ sự lãnh đạo tài tình của ngài, nếu như không phải ngài nắm chắc phương hướng, tôi tự mình ra tay căn bản sẽ không đáng để lãnh đạo ghé mắt nhìn, cuối cùng tất cả đều là nhờ lãnh đạo mà thôi.
Hứa Tiền Giang tâng bốc rất có nghệ thuật, hơn nữa lời nói của lão cũng có ý nghĩa rõ ràng, đó là tỏ thái độ với Hào Nhất Phong. Chỉ cần lão có thể tiếp nhận vị trí của Lưu Truyền Thụy, lão nhất định sẽ tiếp tục triển khai mở rộng công tác dưới sự chỉ đạo của bí thư Nhất Phong.
Thái độ này của Hứa Tiền Giang làm cho Hào Nhất Phong cảm thấy rất hưởng thụ.
Nhưng sự việc chỉ có thể hiểu là xong, nói nhiều cũng không hay, Hào Nhất Phong nhanh chóng thay đổi chủ đề:
- Trưởng phòng Hứa, anh đến phòng làm việc của tôi vì vấn đề gì?
- Bí thư Hào, tôi có sự kiện cần báo cáo với anh.
Hào Nhất Phong vung tay lên lớn tiếng nói với Hứa Tiền Giang.
Hứa Tiền Giang tuy đã làm tốt công tác đón nhận cơn thịnh nộ của Hào Nhất Phong, thế nhưng lúc này nghe bí thư Hào Nhất Phong lên tiếng mà không khỏi tỏ ra kinh hoảng. Rất ít khi bí thư tỉnh ủy đưa bí thư thị ủy đi nhận chức, bây giờ bổ nhiệm một vị chủ tịch thành phố mà bí thư tỉnh ủy tự mình đi đưa tiễn, điều này nói rõ vấn đề gì, tin chắc dù là ai cũng có thể thấy được.
Có người đã so sánh quá trình đề bạt cán bộ giống như phụ nữ sinh con, dù chỉ là đi ngang sân khấu nhưng có sự quan tâm của lãnh đạo hay không là cực kỳ quan trọng. Nếu có sự chú ý của lãnh đạo, tương đương với tình uống đẻ thuận, đến thời cơ thích hợp thì văn kiện bổ nhiệm giống như thai nhi đã đủ thời gian ra khỏi mẹ; nhưng nếu như không có chỉ thị của lãnh đạo, như vậy sẽ rất khó khăn, đối với người trong cuộc sẽ giống như phụ nữ chờ sanh, dù biết con của mình cuối cùng cũng sẽ cất tiếng khóc chào đời, nhưng quá trình chờ đợi lại rất dày vò.
Có được sự ủng hộ của Hào Nhất Phong, phương diện nhận chức của Lý Quý Niên và Lục Ngọc Hùng được quyết định rất nhanh. Ngay ngày hôm sau khi Hứa Tiền Giang báo cáo với Hào Nhất Phong, văn kiện đã được đưa xuống bên dưới.
Vương Tử Quân nhìn văn kiện mà Đảng Hằng đưa đến, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt. Nụ cười của Vương Tử Quân rơi vào mắt lại làm cho Đảng Hằng cảm thấy kỳ quái, hắn biết rõ Vương Tử Quân và Lục Ngọc Hùng có chút bất thường, nhưng vì sao đối phương được đề bạt mà bí thư Vương lại tỏ ra vui vẻ như vậy?
Đảng Hằng đã công tác nhiều năm ở thành phố Đông Bộ, lòng dạ cũng thâm sâu hơn rất nhiều, nhưng chút nghi ngờ của hắn lại không lừa được Vương Tử Quân. Chẳng qua những thứ này chỉ có thể hiểu mà không thể truyền, vì vậy Vương Tử Quân chỉ cười cười, cũng không nói gì với Đảng Hằng.
- Bí thư Vương, tôi nghe nói bí thư Nhất Phong và trưởng phòng Hứa sẽ đích thân đưa đồng chí Lục Ngọc Hùng đi nhận chức.
Đảng Hằng có chút do dự, cuối cùng hắn vẫn nói ra tin tức nho nhỏ lan truyền trong phòng tổ chức cho Vương Tử Quân.
“ Hào Nhất Phong tự mình đưa Lục Ngọc Hùng đi nhận chức? Hì hì, Lục Ngọc Hùng vốn là đề bạt tại địa phương, cũng không cần đưa tiễn gì cả. Bây giờ Hào Nhất Phong lại có tâm tư như vậy, thật ra dù là ai trong tỉnh Sơn Nam cũng biết rõ bí thư tỉnh ủy đang bày tỏ ý chỉ với thành phố La Nam, Lục Ngọc Hùng là người được bí thư nhìn trúng, nhất định sẽ được bí thư tỉnh ủy giúp đỡ! “