Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1087 : Quan trường chính là tổng thể
Ngày đăng: 02:24 19/04/20
Lý Đức Trụ sở dĩ có ấn tượng với Nguyễn Chấn Nhạc cũng là vì có một lần Vương Tử Quân đến tỉnh họp, Khương Long Cương đã từng chỉ vào Nguyễn Chấn Nhạc và giới thiệu thật long trọng với hắn. Điều làm cho hắn cảm thấy ấn tượng nhất chính là một câu nói của Khương Long Cương:
- Đức Trụ, đó là bí thư thị ủy thành phố Đông Bộ, bí thư Nguyễn Chấn Nhạc.
Lý Đức Trụ biết rõ Vương Tử Quân trước kia là chủ tịch thành phố Đông Bộ, bây giờ người kia lại cùng hàng với bí thư Vương, như vậy hắn dựa vào trực giác của mình mà đưa bí thư Nguyễn Chấn Nhạc vào trong hàng ngũ kẻ thù chính trị của lãnh đạo mình.
- Bí thư Vương, tôi không những thấy bí thư Nguyễn Chấn Nhạc, còn thấy anh ấy đi cùng bí thư Lâm Trường Công của thành phố Tam Hồ.
Lý Đức Trụ thấy giống như Vương Tử Quân không quan tâm đến lời nói của mình, thế là vội vàng lên tiếng.
Nguyễn Chấn Nhạc đi cùng Lâm Trường Công, Vương Tử Quân nghe mà không khỏi híp mắt lại. Tuy hai người này đi cùng với nhau một chỗ là rất bình thường, thế nhưng từ lời nói của Lý Đức Trụ, Vương Tử Quân lại cảm thấy có gì đó không đúng, chẳng qua lúc này căn bản không thể nói rõ là không đúng ở chỗ nào.
Vương Tử Quân cau mày trầm ngâm một chút, sau đó chậm rãi híp mắt lại, lúc này hắn quyết định tạm thời bỏ qua sự việc Nguyễn Chấn Nhạc và Lâm Trường Công đi cùng với nhau. Lúc này điều quan trọng nhất đối với hắn chính là gặp mặt Thạch Kiên Quân.
- Tút tút tút!
Tiếng chuông điện thoại chợt vang lên, Vương Tử Quân khẽ nhấn nút nghe, chợt nghe thấy trong điện thoại vang lên âm thanh của Chúc Vu Bình:
- Bí thư, ngài có bận gì không?
- Vu Bình, tôi ở trên xe, có chuyện gì sao?
Chúc Vu Bình có hơi dừng lại, sau đó mới trầm giọng nói:
Thạch Kiên Quân nói xong thì quay sang cười với Nguyễn Chấn Nhạc:
- Chấn Nhạc ở lại một chút, tôi có chuyện muốn nói với cậu.
Tuy chủ tịch Thạch không nói lời tiễn khách nhưng Lâm Trường Công biết lúc này mình cần phải đi, hắn đứng lên cáo từ Thạch Kiên Quân, sau đó nhìn thoáng qua Nguyễn Chấn Nhạc, cuối cùng mới nở nụ cười rời khỏi phòng làm việc của Thạch Kiên Quân.
Lâm Trường Công có thể trở thành một bí thư thị ủy thì trí tuệ cũng không phải là thấp, hắn cũng hiểu trên đời không có bữa cơm trưa miễn phí, Nguyễn Chấn Nhạc chủ động giúp đỡ thành phố Tam Hồ trở thành thành phố trọng điểm với mục đích gì, hắn hiểu rất rõ.
Nhưng có một số việc dù anh biết kết quả cuối cùng là gì nhưng vẫn không thể không làm, Nguyễn Chấn Nhạc cho Lâm Trường Công một cơ hội như vậy. Tuy hắn hiểu Nguyễn Chấn Nhạc kết hợp với thành phố Tam Hồ ở sự kiện lần này chủ yếu là vì muốn đả kích thành phố La Nam, chống lại Vương Tử Quân, thế nhưng hắn căn bản không thể không phối hợp.
Tuy Lâm Trường Công và Vương Tử Quân có quan hệ rất tốt, thế nhưng khi mà các thành phố đang tranh chấp với nhau, hắn cũng không để tình cảm trộn lẫn vào bên trong. Dù sao hắn cũng là bí thư thành phố Tam Hồ, đại biểu cho lợi ích của nhân dân thành phố Tam Hồ.
- Cậu Vương, đành phải xin lỗi cậu.
Lâm Trường Công thầm nghĩ như vậy, hắn cất bước đi về phía khu văn phòng tỉnh ủy. Lúc này trong phòng làm việc của Thạch Kiên Quân, chủ tịch Thạch đang trầm giọng nói với Nguyễn Chấn Nhạc:
- Chấn Nhạc, Đông Bộ tiến lên vị trí thành phố trọng điểm hầu như đã là chắc chắn, cậu cần gì phải trộn lẫn vào sự kiện lần này?
Vẻ mặt Nguyễn Chấn Nhạc vẫn rất nghiêm cẩn, hắn cười cười nói:
- Chủ tịch Thạch, thành phố Đông Bộ chúng tôi cùng hợp tác với thành phố Tam Hồ, chủ yếu là vì phát triển góc bù giữa hai bên, thông qua con đường nối liền hai thành phố thì chúng tôi có thể tạo ra vòng tròn phát triển của riêng mình, vì vậy càng có thể xúc tiến và đẩy mạnh hai thành phố cùng phát triển.