Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1111 : Nói nhiều không bằng nghỉ ngơi uống một ngụm nước
Ngày đăng: 02:24 19/04/20
Lúc này thành phố Sơn Viên đang phát triển chậm dần, có không ít người thành phố Sơn Viên tỏ ra bất mãn với bí thư La Nhân Uy. Tuy đám người kia không dám thể hiện trước mặt La Nhân Uy, thế nhưng La Nhân Uy lại biết rõ vấn đề.
Lúc này nếu như La Nhân Uy là thường ủy tỉnh ủy để cho người ta lấy mất địa vị thành phố trọng tâm, như vậy uy tín của lão ở thành phố Sơn Viên sẽ thế nào? Rõ ràng đang ép quần chúng tiến lên đâm đao vào lưng lão.
Vì vậy La Nhân Uy cũng không chút do dự mà trầm giọng nói:
- Tôi phản đối ý kiến của bí thư Tử Đạo, lần này tỉnh ủy xác định thành phố trọng tâm không phải là năm sáu mà chỉ có bốn, điều này nói rõ tỉnh ủy đã có cơ sở suy luận thực tế và quyết sách khoa học với sự kiện này.
- Vừa rồi bí thư Nhất Phong đã nói rõ ràng, tỉnh Sơn Nam chúng ta còn khó khăn, nếu như muốn phát triển kinh tế, chúng ta phải dùng tốt tư chất có hạn của mình, đặt lêm bốn thành phố trọng tâm để phát ra tác dụng mạnh mẽ.
- Dao sắc phải dùng vào đúng việc, đây là một đạo lý, nếu như nói theo ý của bí thư Tử Đạo, không bằng biến tất cả thành phố trong tỉnh Sơn Nam làm thành phố trọng tâm.
La Nhân Uy nói xong thì khẽ nở nụ cười, Lật Tử Đạo tuy cũng đang cười nhưng lại có chút miễn cưỡng, còn đám thường ủy khác thì lại ngậm miệng nín thở, bộ dạng không quá quan tâm. Bây giờ thành phố Sơn Viên và Vật Du cạnh tranh với nhau, thật sự không có gì ảnh hưởng và liên hệ đến bọn họ, cần gì phải chú ý? Nếu nói nhiều không bằng ngậm miệng uống nước nghỉ ngơi.
Hào Nhất Phong lại không nói không được, lão cảm thấy mình tuyệt đối không thể đồng ý với ý kiến đột nhiên của Lật Tử Đạo. Nếu như nói như vậy, chỉ sợ các vị thường ủy còn lại sẽ đứng lên tranh thủ, chính mình sẽ mất đi lực khống chế hội nghị thường ủy.
Hào Nhất Phong nói thì có vẻ rất công bằng nhưng thực tế nếu suy xét cẩn thận thì ý nghĩa quá rõ ràng. Cái gì gọi là vị trí tốt đẹp? Nếu so sánh với thành phố Tam Hồ thì thành phố La Nam rõ ràng là vắng vẻ và có vị trí kém hơn, Tam Hồ là trung tâm phía nam; còn cái gì là thực lực kinh tế hùng hậu? Đó chính là nội tình của thành phố Tam Hồ mạnh hơn hẳn La Nam, thế cho nên cơ bản đã quyết định sự việc.
Nếu như trước sự kiện Lục Ngọc Hùng phát sinh, sự việc lần này sẽ căn bản không có tranh luận. Nhưng bây giờ Hào Nhất Phong tuy vẫn là bí thư Hào Nhất Phong, chẳng qua lão vẫn ngồi trên vị trí bí thư tỉnh ủy Sơn Nam, khốn nổi bây giờ hội nghị thường ủy không còn là nơi mà lão căn bản không cho ai mặc cả nữa rồi.
- Tôi hoàn toàn đồng ý với bí thư Nhất Phong.
Khi đám thường ủy tỉnh ủy đang suy tư, Thạch Kiên Quân là chủ tịch tỉnh chợt mở miệng nói. Hắn nói xong thì nâng ly trà lên uống một ngụm rồi tiếp tục:
- Tôi thật sự rất đau đầu với việc đẩy mạnh phát triển kinh tế khu vực phía nam, tỉnh Sơn Nam chúng ta cũng không kém hơn các tỉnh thành chung quanh, sở dĩ luôn không phát triển đi lên cũng là vì khu vực phía nam kém phát triển.
- Lấy thành phố Đông Bộ làm ví dụ, hằng năm tăng trưởng hơn mười phần tăm, làm cho thành phố của chúng ta tiến thêm một nấc. Nhưng dưới tình huống hiện tại thì tình hình phát triển kinh tế của Đông Bộ chỉ đủ bù vào chỗ thiếu hụt cho thành phố Triệu Lô ở phía nam, nếu tính luôn các thành phố khác thì khác biệt sẽ càng lớn.
- Sau khi đến tỉnh Sơn Nam thì tôi luôn cố gắng nắm bắt hiện trạng phát triển của khu vực phía nam, vì thuận lợi đẩy mạnh địa phương phát triển kinh tế, các cấp lãnh đạo đã lo lắng hết lòng, đã tìm không ít biện pháp. Nhưng kết quả căn bản không được như người ta mong tưởng, thành tích không quá khả quan.