Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1113 : Lòng dạ biết rõ, nên vỗ tay thì vỗ tay

Ngày đăng: 02:24 19/04/20


Khi Trương Đông Viễn mở miệng báo cáo thì rất nhiều thường ủy tỉnh ủy cảm thấy tỉnh táo trở lại, dù sao đây là con số không nhỏ với tỉnh Sơn Nam. Hơn nữa tiêu phí ở phương diện du lịch tuyệt đối là sản nghiệp đẩy mạnh GDP.



- Chủ tịch Đông Viễn, tôi nhớ vào kỳ nghỉ này vào năm ngoái thì toàn tỉnh chỉ có hai triệu du khách, năm nay tăng mạnh như vậy, thật sự là một phát triển lớn cho sự nghiệp du lịch của tỉnh Sơn Nam chúng ta.



Thường ủy tỉnh ủy, bí thư ủy ban tư pháp Lật Tử Đạo là người đầu tiên mở miệng.



Các vị thường ủy tỉnh ủy khác được Lật Tử Đạo nhắc nhở thì chợt nhớ đến tình huông năm ngoái, nhưng đám người Hào Nhất Phong lại sinh ra cảm giác xấu. Bọn họ biết rõ Trương Đông Viễn nói ra như vậy tuyệt đối không phải là thỉnh công cho ban ngành du lịch trong tỉnh.



Nhưng bọn họ biết rõ thì cũng không thể nào mở miệng cản lời của Trương Đông Viễn, chỉ có thể thầm nghĩ đối sách, chờ Trương Đông Viễn tiếp tục lên tiếng.



Trương Đông Viễn cười cười nói:



- Khi chất lượng cuộc sống của nhân dân dần được đẩy mạnh, số lượng người đi du lịch càng ngày càng lớn, nhưng đây chỉ là một nguyên nhân mà thôi. Năm nay số lượng du khách vào kỳ nghỉ vừa qua tăng mạnh như vậy, còn có một nguyên nhân chính là khu du lịch Cô Yên Sơn ở thành phố La Nam vừa mở cửa. Nhìn từ con số của sở văn hóa thể thao du lịch, trong những ngày nghỉ vừa qua khu du lịch Cô Yên Sơn đã tiếp đón hơn sáu trăm ngàn lượt khách, thu được hơn bốn chục triệu từ tiền vé vào cổng.



Đám thường ủy ngồi đây đều có vài hiểu biết về công tác kinh tế, bọn họ biết rõ nguồn thu của du lịch cũng không phải chỉ là bán vé. Nếu so sánh với vé vào cửa, tiêu phí ở các phương diện nhà ở, nghỉ ngơi, ăn uống, mua sắm...Của du khách càng là một con số lớn.



Nhiều người lưu động có thể thúc đẩy GDP.




Trước đó Hào Nhất Phong đã thực hiện nhiều công tác bôi trơn, thế nên lúc này vừa cười vừa nói.



- Tôi đồng ý cho thành phố La Nam làm thành phố trọng tâm của khu vực phía nam.



Thạch Kiên Quân chờ Hào Nhất Phong nói xong thì nhanh chóng đưa tay của mình lên.



Hào Nhất Phong nhìn Thạch Kiên Quân đưa tay lên mà không khỏi thầm nổi giận, dù lão thật sự khinh thường thủ đoạn nhỏ nhặt của Thạch Kiên Quân, thế nhưng lại khó tránh được. Trong hội nghị thường ủy, bình thường đều là những thường ủy tỉnh ủy có vị trí thấp nhấp lên tiếng đầu tiên, Thạch Kiên Quân là một thường ủy xếp hàng thứ hai chợt lên tiếng ủng hộ Vương Tử Quân, điều này nói rõ tình thế bắt buộc, kêu gọi sự giúp đỡ của các vị thường ủy tỉnh ủy trung lập.



Dù hành vi của chủ tịch Thạch Kiên Quân có vài phần vô lại nhưng lại rất hữu hiệu, bình thường chỉ cần không liên quan đến lợi ích của mình, đám thường ủy tỉnh ủy trung lập thường nể mặt những vị lãnh đạo tỏ thái đội đầu tiên.



Dù sao thì xã hội cũng cần nhân tình, cũng không ai có thể mở miệng nói mình căn bản không nhờ cậy người khác. Nếu mình đưa tay, như vậy lãnh đạo sẽ nợ mình một phần nhân tình, thiếu nợ thì sẽ phải trả, sau này mình có việc thì lãnh đạo sẽ giúp đỡ.



Đường Cảnh Ung nhìn Thạch Kiên Quân đưa tay lên, trong đầu chợt lóe lên nhiều ý nghĩ, hắn muốn xem trong hội nghị thường ủy hôm nay có bao nhiêu người ủng hộ Vương Tử Quân.



Thạch Kiên Quân, Trương Đông Viễn và Lý Đức Trụ chính là những người sẽ giúp đỡ cho Vương Tử Quân, tất nhiên Hào Nhất Phong, Quan Vĩnh Hạ và La Nhân Uy sẽ là những người phản đối đầu tiên, còn bốn vị thường ủy còn lại sẽ ở vào vị trí trung lập.