Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1129 : Một hành động còn hơn một tá cương lĩnh
Ngày đăng: 02:25 19/04/20
- Trước kia nghe nói có nhiều đồng chí trêu chọc, nói rằng nên nắm công tác ở chỗ nào? Nên chứng thực công tác ở chỗ nào? Lựa chọn biện pháp nào? Kêu gọi đầu tư ở chỗ nào? Đó rõ ràng là ba hoa chích chòe, người bên dưới nghe cũng cảm thấy buồn ngủ, người ngoài có thể nói như vậy, nhưng thành phố La Nam chúng tôi không thể làm như vậy.
- Một hành động còn hơn một tá cương lĩnh, tôi đề nghị thành phố La Nam chúng ta ở phương diện kêu gọi đầu tư cần đứng trên cơ sở tài chính để trọng điểm lựa chọn phương châm bốn chữ: Mượn nước dâng thuyền, tung lưới đánh cá, cổ vũ cán bộ đảng viên đi ra ngoài, dùng trăm phương ngàn kế vì sự phát triển của địa phương, có tinh thần nhẫn nại chịu đựng khổ cực, toàn lực kêu gọi đầu tư. Tôi tin tưởng có những điều như vậy, chắc chắn tài chính đổ vào đầu tư thành phố La Nam sẽ mạnh mẽ hơn những nơi khác rất nhiều.
Đường Cảnh Ung nhìn Vương Tử Quân mở miệng nói với gương mặt thỏa thuê mãn nguyện, hắn càng cảm thấy vị cán bộ trẻ tuổi này ngoài có bộ dạng cậy tài khinh người làm cho mình không thoải mái thì những phương diện khác căn bản là khá tốt, thế là cười cười nói:
- Tử Quân, tôi có một người bạn học cũ công tác ở ngân hàng nông nghiệp phát triển nông thôn, bây giờ anh ta đang có một phần tài chính, khoảng một tỷ chuẩn bị dùng để phát triển điển hình nông nghiệp. Nếu thành phố La Nam có hạng mục gì tốt, tôi có thể giúp cậu liên lạc với anh ấy.
Phát triển điển hình nông nghiệp!
Vương Tử Quân chợt nghĩ đến phương diện phát triển sản xuất rau sạch. Khi cuộc sống của mọi người dần được đề cao, chất lượng sinh hoạt đều được chú trọng, tất nhiên sẽ có yêu cầu về phương diện chất bảo vệ thực vật và phân bón hóa học.
Rau bình thường chỉ là vài phân tiền, nhưng rau sạch lại có giá từ một đến vài đồng, nếu như có thể sản xuất và đẩy mạnh tiêu thụ, số tiền kiếm được sẽ rất nhiều.
Trong phương án của Vương Tử Quân, hắn thúc đẩy sản nghiệp trồng rau sạch nhưng không đi theo con đường của phía chính quyền, mà ném ra hạng mục, lựa chọn công ty đầu tư, thúc đẩy sản nghiệp phát triển toàn diện.
Không ngờ hạng mục này vừa mới hình thành trong đầu thì Đường Cảnh Ung lại ném cho Vương Tử Quân một phần lễ lớn như vậy, nếu thật sự có thể thu hút được nguồn tài chính kia, như vậy các công ty đầu tư sẽ chen chân nhau chạy đến.
Trên sự kiện này Vương Tử Quân cảm thấy mình căn bản không làm gì sai, tuy vị trí thư ký trưởng thấp hơn phó chủ tịch thường vụ một bậc, thế nhưng nếu làm tốt công tác ở vị trí thư ký trưởng, sau này sẽ trực tiếp tiến lên vị trí phó bí thư thị ủy.
Lúc này Đường Cảnh Ung chủ động từ chối vị trí này, Vương Tử Quân tất nhiên sẽ không khờ dại cho rằng Đường Cảnh Ung vì muốn giao hảo tốt với mình, rõ ràng là bên trong có chút khúc mắc, nhưng hắn cũng không hỏi nhiều như vậy.
Vương Tử Quân cùng uống rượu với Đường Cảnh Ung đến mười một giờ, sau đó hai người mới chấm dứt bữa tiệc rượu. Khi lên xe Đường Cảnh Ung chợt nói:
- Tử Quân, cậu công tác ở tỉnh Sơn Nam nhiều năm, cậu cảm thấy nên ra tay từ phương diện nào thì hay nhất?
Vương Tử Quân căn bản có thể coi đây là câu hỏi vào lúc say rượu của Đường Cảnh Ung để không cần trả lời, cũng có thể coi đó là một câu chuyển hướng đề tài. Nhưng hắn lại biết đây chính là câu hỏi quan trọng nhất mà Đường Cảnh Ung muốn nói với mình trong bữa cơm lần này.
Vương Tử Quân có thể biết được tình cảnh của Đường Cảnh Ung vào lúc hiện tại, dù đối phương là phó bí thư thị ủy, thế nhưng còn chưa tạo dựng được lực ảnh hưởng của mình, bây giờ điều bức thiết cần làm chính là tạo nên lực ảnh hưởng cho riêng mình.
Không có người nào cam chịu luồn cúi với người khác, Đường Cảnh Ung cũng muốn tiến thêm một bước. Thế nhưng tiến thêm một bước cũng không phải đơn giản, nếu không có người đề bạt thì phải có thành tích cực kỳ cứng nhắc.
Nếu dựa vào tình huống hiện tại, Đường Cảnh Ung nếu muốn làm ra thành tích thì cũng không dễ dàng gì, muốn có thành tích phải có quyền lợi và lực ảnh hưởng, nhưng Đường Cảnh Ung lại khiếm khuyết cả hai phương diện này.