Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1137 : Bắt chước sẽ không bao giờ vượt mặt người ta
Ngày đăng: 02:25 19/04/20
Hào Tử Động hiểu tâm tư của Mã Hồ Bình, đó chính là thừa dịp Lâm Trường Công sắp lui ra khỏi thành phố Tam Hồ để chính mình có thể được nâng cao một bậc. Tất nhiên Hào Tử Động cũng có tâm tư tương tự như vậy, Lâm Trường Công là bí thư thị ủy sắp lui ra, quyền lực đề cử trong tay chỉ có hạn, nếu như có nhiều người chen nhau, như vậy tỉ lệ giành phần thắng sẽ chia đều cho từng người.
Nếu một chiếc bánh quyền lợi được đưa ra mà Hào Tử Động ăn được phần nhiều, tất nhiên Mã Hồ Bình sẽ phải ăn phần ít hơn. Vì vậy không biết từ khi nào, quan hệ giữa Hào Tử Động và Mã Hồ Bình chợt trở nên vi diệu.
- Hồ Bình, có thể thấy cậu bỏ nhiều công sức ở bài viết này, làm rất tốt.
Lâm Trường Công nở nụ cười rồi nói một câu. Đúng lúc này tiếng chuông điện thoại vang lên, Lâm Trường Công nhìn qua dãy số gọi đến, sau đó đặt bài viết của Mã Hồ Bình xuống.
- Chào giám đốc Triệu, tôi là Lâm Trường Công.
Lâm Trường Công cầm lấy điện thoại, gương mặt tràn đầy nụ cười. Hào Tử Động và Mã Hồ Bình vốn muốn tiến lên tranh giành quyền lợi của mình, lúc này không khỏi trở nên yên tĩnh, không dám lên tiếng.
Giám đốc Triệu được Lâm Trường Công khách khí như vậy, rõ ràng chỉ có vị phó giám đốc Triệu của công ty Thần Huy. Tuy đó chỉ là một vị phó giám đốc, thế nhưng lại là người phụ trách công tác ở thành phố Tam Hồ, thật sự có vị trí không nhỏ trong quan trường thành phố Tam Hồ.
- Cái gì? Có chuyện này sao? Được rồi, anh yên tâm, tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề, chúng tôi nhất định sẽ xử lý nghiêm khắc, tuyệt đối không để sự việc gì phát sinh gây ảnh hưởng đến công ty Thần Huy.
Lâm Trường Công tuy không lớn tiếng nhưng lại cực kỳ có khí phách, điều này không khỏi làm cho Hào Tử Động cảm thấy khó chịu. Hắn là người nắm hạng mục công ty Thần Huy, có vấn đề xảy ra mà giám đốc Triệu không liên lạc với mình, trực tiếp ném vấn đề với bí thư Lâm Trường Công, không phải đang cố ý làm khó mình sao?
Hào Tử Động tuy thầm hận giám đốc Triệu, thế nhưng lại không dám phát tác. Hắn chỉ có thể đứng yên quan sát phản ứng của bí thư Lâm Trường Công, để xem sự kiện kia đã phát triển đến tình trạng nào rồi.
Triệu Bảo Lâm đưa văn kiện cho Lâm Trường Công, Hào Tử Động và Mã Hồ Bình cũng đến xem xét. Tình hình là rất bình thường, thế nhưng vị trí xếp hàng đầu tiên của thành phố La Nam lại làm cho người ta cảm thấy rất chói mắt.
Mười hai tỷ, kèm theo đó là tốc độ phát triển kinh tế một trăm ba mươi phần trăm, điều này không khỏi làm cho khóe miệng của Hào Tử Động phải co giật. Tiếp tục nhìn xuống bên dưới thì thấy thành phố xếp hàng thứ hai là Đông Bộ, tốc độ tăng trưởng ba mươi phần trăm, thành phố Tam Hồ xếp hạng ba, thế nhưng tốc độ vẫn chưa đến ba mươi phần trăm.
Chưa đến ba mươi phần trăm là một con số rất cao, là một thành tích rất lớn đối với tất cả các địa phương, nhưng lúc này nếu đứng cùng thành phố La Nam thì thật sự không ra gì, mất đi tất cả hào quang.
- Thật sự là con số quá lớn.
Mã Hồ Bình nhìn vào tổng sản lượng kinh tế, sau đó không khỏi hô lên một tiếng kinh ngạc.
Lâm Trường Công cũng không khỏi nhìn vào tổng sản lượng của các thành phố, vẻ mặt hắn thật sự không được tốt cho lắm, lúc này càng thêm khó nhìn.
Năm trước và quý một năm nay thành phố La Nam luôn phát triển với con số gấp đôi, như vậy đến quý ba thì sẽ có tình trạng gì? Cho dù thấp hơn một ít, chỉ sợ vượt mặt thành phố Tam Hồ chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi. Nếu thành phố La Nam vượt mặt thành phố Tam Hồ, như vậy thành phố Tam Hồ còn thể diện gì để giúp đỡ thành phố La Nam phát triển kinh tế trong khu vực?
Như vậy thành phố Tam Hồ còn thể diện để làm thành phố trọng tâm sao? Thật sự là hữu danh vô thực.
Phòng làm việc của Lâm Trường Công chợt rơi vào trầm mặc, tất cả mọi người không mở miệng, một áp lực lớn tràn ngập cả gian phòng.