Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1188 : Lưng dựa núi lớn, dù sắt trên đầu
Ngày đăng: 02:25 19/04/20
- Bí thư Lâm, chủ tịch Hào dù có suy nghĩ không thực tế nhưng anh ấy cũng là vì đại cục phát triển của thành phố Tam Hồ, thành phố La Nam thật sự có chút bá đạo ở sự kiện này.
Triệu Bảo Lâm thấy đã đến đúng thời điểm, thế là hắn không khỏi thầm nở nụ cười. Gần đây hắn cảm thấy con người vui vẻ nhất cũng không phải là nụ cười biểu hiện bên ngoài, rõ ràng là nụ cười ẩn giấu trong lòng mới vui sướng. Tất nhiên hắn cười cũng rất ẩn giấu, hắn chỉ cười nhạt làm cho người ngoài cảm thấy đó là nụ cười đồng cảm và an ủi.
Lâm Trường Công cũng không chửi mắng, sau khi cơn tức tiêu tan thì mới cảm thấy mình có chút quá. Dù thế nào thì Hào Tử Động cho ra ý kiến như vậy cũng có thể cảm chứng một điều: Đây là một đồng chí có trái tim hồng luôn hướng về phía mặt trời, đặc biệt là về phía một mặt trời sắp lặn về phía tây như mình, tuy cách suy nghĩ có hơi kém thế nhưng tinh thần trung trinh là cực kỳ khó kiếm và đáng quý.
Triệu Bảo Lâm cầu tình rất hợp lý, để cho Lâm Trường Công có một cơ hội xuống đài. Lâm Trường Công vội vàng nắm chặt lấy cơ hội để dùng giọng trầm bổng nói:
- Tử Động, anh thật sự suy nghĩ cho sự phát triển của thành phố Tam Hồ, năng lực và thành quả là quá rõ ràng, thế nhưng có một số việc phải động não một chút, nếu không sẽ lưu lại hậu quả và di chứng không tốt. Anh là một vị phó chủ tịch thành phố, phương thức tư duy của anh cũng không nên dừng lại ở phương diện đụng chuyện là phải xử lý ngay lập tức.
Sau khi nghe xong câu nói dạy bảo của Lâm Trường Công thì Hào Tử Động dùng giọng hoảng sợ nói:
- Bí thư Lâm, tôi biết rồi, sau này gặp chuyện tôi nhất định sẽ xem xét kỹ càng hơn.
Thấy Hào Tử Động cúi đầu nhận lỗi thì Lâm Trường Công lúc này mới đặt bản báo cáo xuống, hắn cũng không nói lời nào, chỉ cứng nhắc đứng hút thuốc.
Lâm Trường Công không nói lời nào thì Triệu Bảo Lâm cũng không lên tiếng, Hào Tử Động dù muốn nói chuyện nhưng lại không dám lên tiếng. Dù sao thì tình huống bị trách mắng vừa rồi cũng còn chưa nguội, vết thương còn chưa liền sẹo, cũng không dám quên đau.
- Bí thư Lâm, nếu như không còn chuyện gì thì tôi xin phép đi trước.
Khi thấy Lâm Trường Công trầm ngâm vài phút mà không nhắc đến sự việc vừa rồi, Hào Tử Động mới mở miệng thăm dò Lâm Trường Công.
Lâm Trường Công hít vào một hơi thật sâu, sau đó mới đưa mắt nhìn Hào Tử Động, cuối cùng mới nói:
- Lát nữa anh gọi điện thoại liên hệ với phía La Nam, để xem hôm nào bí thư Vương rãnh rỗi, chúng ta đến thành phố La Nam học tập công tác xây dựng đảng.
Học tập kinh nghiệm công tác xây dựng đảng? Hào Tử Động chợt hiểu ý nghĩa câu nói của Lâm Trường Công. Lần này nào phải là đi học tập công tác xây dựng đảng, rõ ràng là có ý nghĩa quỳ gối xin hàng với thành phố La Nam.
Kể từ sau khi sự kiện thành phố trọng tâm được quyết định, thành phố Tam Hồ và thành phố La Nam có nhiều công tác níu kéo lẫn nhau. Dù thành phố Tam Hồ luôn là thua nhiều thắng ít, thế nhưng hai vị lãnh đạo đứng đầu thành phố Tam Hồ là Lâm Trường Công và Triệu Bảo Lâm lại căn bản chưa từng bày tỏ thái độ gì khác.
Nhưng lúc này Lâm Trường Công nếu đến thành phố La Nam học tập công tác xây dựng đảng, như vậy sẽ không còn giống như trước. Dù đã nói rõ ràng là đi học tập kinh nghiệm, thế nhưng mục đích thực tế của Lâm Trường Công là gì, hầu như tất cả mọi người đều thầm hiểu.
- Bí thư Lâm, ngài không thể đi được.
Hào Tử Động đứng lên lớn tiếng nói:
Nguyễn Chấn Nhạc nghe những lời nói bình thản từ đầu dây bên kia mà chợt giống như nắm bắt được thứ gì đó, hắn có chút do dự, sau đó dùng giọng vui mừng như điên nói:
- Thật sự là quá tốt, cháu chúc mừng chú, sau này về thủ đô nhất định sẽ mở tiệc chúc mừng chú.
Giọng điệu bình thản của chú Triệu nhanh chóng trở nên cao vút hơn một chút, rõ ràng là rất hài lòng vì phản ứng của Nguyễn Chấn Nhạc. Hắn dùng giọng điệu có chút hưng phấn vì chính mình được đưa lên vị trí cao hơn, đồng thời cũng có kèm theo chút khiêm tốn:
- Lãnh đạo chỉ có ý như vậy mà thôi, nhưng lúc này quan trường thật sự biến đổi rất nhiều, tất cả còn phải chờ đến khi có kết quả mới nói rõ được.
- Ông cháu nói chú Triệu là người làm việc ổn định, luôn căn dặn cháu phải chú tâm học tập. Lần này chú đến tỉnh Sơn Nam thật sự là cơ hội tốt để cháu có thể học hỏi, sự việc đã xem như được quyết định, chú không cần phải nói chưa chắc như vậy.
Nguyễn Chấn Nhạc dùng giọng điệu tràn đầy ý nghĩ ca tụng nói.
Nguyễn Chấn Nhạc nói lời ca tụng làm cho chú Triệu nghe và cảm thấy rất hưởng thụ, hắn chợt nở nụ cười nói:
- Chấn Nhạc, giữa chúng ta cũng không nên nói nhiều lời, cậu cứ chuẩn bị cho tốt, tuyệt đối không nên xuất hiện vấn đề.
- Chú Triệu cứ yên tâm, chỗ này của cháu nhất định sẽ không xảy ra vấn đề.
Khi Nguyễn Chấn Nhạc chuẩn bị cúp điện thoại thì chú Triệu dùng giọng thuận miệng giống như tùy ý hỏi:
- Thành phố Tam Hồ bên kia không có vấn đề gì chứ?
Sau khi nghe xong những lời này thì Nguyễn Chấn Nhạc thầm chấn động, lúc này mới hiểu trọng tâm cuộc gọi điện thoại của chú Triệu, chỉ sợ cũng là vì sự việc liên quan đến thành phố Tam Hồ. Chú Triệu là người vung tay đẩy thành phố Tam Hồ tiến lên địa vị thành phố trọng tâm, lúc này lãnh đạo trung ương đến khảo sát thành phố trọng tâm ở tỉnh Sơn Nam, tất nhiên trong lòng sẽ có chút lo lắng.
Dù thật sự có chút kinh hoảng thế nhưng Nguyễn Chấn Nhạc vẫn cố gắng cười tủm tỉm nói:
- Chắc chắn không có vấn đề gì, năm nay thành phố Tam Hồ phát triển với tốc độ hơn hai mươi phần trăm, bí thư thị ủy của bọn họ nhắn nhủ nhất định phải gặp mặt chú Triệu để bày tỏ lòng cảm tạ, ngài thật sự đã làm một chuyện tốt cho hơn bảy triệu dân thành phố Tam Hồ.
Chú Triệu nghe thấy con số hai mươi phần trăm, thế là yên tâm với những câu nói của Nguyễn Chấn Nhạc. Sau khi nói thêm vài câu thì chú Triệu cúp điện thoại.
Nguyễn Chấn Nhạc buông điện thoại mà cảm thấy mừng vì những lời tiên tri trước đó của mình, đồng thời cũng không khỏi dùng tay day trán, trong đầu lại liên tục lóe lên nhiều ý nghĩ.
Lần này lãnh đạo thượng cấp đến nghiên cứu khảo sát về thành phố trọng tâm ở tỉnh Sơn Nam, tất nhiên sẽ là một cơ hội tốt để biểu hiện. Với điều kiện phát triển kinh tế hiện tại của thành phố Đông Bộ, chỉ cần Nguyễn Chấn Nhạc có thể hành động tốt, có chín phần sẽ lưu lại ấn tượng tốt cho cấp trên.