Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1235 : Tên đã lên dây rất căng
Ngày đăng: 02:26 19/04/20
Chúc Vu Bình khẽ gật đầu, hắn hiểu ý nghĩ của Vương Tử Quân. Bây giờ còn chưa có phương án, nếu như ra tay với Nguyễn Chấn Nhạc, như vậy là quá nóng lòng rồi.
- Trong tay anh có thứ gì sao?
Vương Tử Quân uống một ngụm rượu rồi khẽ hỏi Chúc Vu Bình.
Chúc Vu Bình không nói gì, hắn lấy từ trong túi ra một tờ giấy. Vương Tử Quân đọc nội dung bên trong, không khỏi lắc đầu.
Tuy tờ giấy có ghi bảy tám sự kiện, thế nhưng Vương Tử Quân cảm thấy nó căn bản không thể nào đưa Nguyễn Chấn Nhạc vào trong chỗ chết. Nếu điều tra về những vụ này, căn bản không có bất kỳ vấn đề gì với Nguyễn Chấn Nhạc.
Chúc Vu Bình biết rõ phần tài liệu của mình có lực sát thương không lớn, thế nên dùng giọng ngại ngùng nói:
- Bí thư Vương, Nguyễn Chấn Nhạc cực kỳ biết hạn chế chính mình ở nhiều phương diện, tôi và anh ta cộng sự vài năm, thật sự hiểu vài phần về anh ấy, rõ ràng là anh ta rất biết cách nín nhịn...
Vương Tử Quân cười nói:
- Điều này thì tôi biết rõ.
Dù không cho người điều tra về Nguyễn Chấn Nhạc nhưng Vương Tử Quân vẫn không hoài nghi những lời nói của Chúc Vu Bình. Nguyễn Chấn Nhạc là một tồn tại trên cao, ở trên phương diện của đối phương, sao có thể vì nhỏ mà mất lớn được?
- Vu Bình, chúng ta uống một ly.
Vương Tử Quân nâng ly rượu lên cụng với Chúc Vu Bình, sau đó hắn dùng giọng tự tin nói:
- Tuy anh ta rất biết cách hạn chế chính mình, thế nhưng dựa vào bản lĩnh thì tôi sẽ mạnh hơn anh ta, căn bản không thể nào yếu hơn.
Vương Tử Quân nói lời tự tin không khỏi lây sang người Chúc Vu Bình, hắn nhìn nụ cười của Vương Tử Quân, sau đó nâng ly lên nói:
- Bí thư Vương nói đúng, với năng lực công tác của ngài, Nguyễn Chấn Nhạc dù là được chín ngựa kéo cũng khó thể nào theo kịp.
Hai người tiếp tục cụng ly với nhau, trên mặt Vương Tử Quân và Chúc Vu Bình đều xuất hiện nụ cười.
Vương Tử Quân không nói ra những sắp xếp của mình với Chúc Vu Bình, cũng không phải là hắn không tín nhiệm Chúc Vu Bình, ngược lại hắn cực kỳ tín nhiệm cấp dưới của mình, sở dĩ không nói ra chủ yếu là muốn có được khả năng bảo hiểm.
Nhiều người biết thì chỉ sợ sẽ có khả năng bị lộ.
Thời gian qua nhanh, chỉ sau nháy mắt đã đến tháng tư, đáng lý phương án của trung ương đã phải được đưa xuống tỉnh ủy, thế nhưng bây giờ vẫn chưa có, rõ ràng là ở vài phương diện còn đang nghiên cứu.
Nhưng Vương Tử Quân vẫn không vội, hắn nhìn tấm biển quảng cáo thu hút đầu tư của thành phố La Nam, hắn thậm chí cảm thấy văn kiện của trung ương đưa xuống càng muộn càng tốt. Dù sao thì xu thế phát triển của La Nam là biến chuyển từng ngày, càng có thời gian thì thành phố La Nam càng thể hiện rõ ưu thế của mình.
- Tút tút tút.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Vương Tử Quân cầm lấy điện thoại nghe máy, chợt nghe thấy bên trong vang lên âm thanh hùng hậu:
- Chào bí thư Vương, ngài còn nhớ tôi không?
Vương Tử Quân nghe âm thanh này mà thiếu chút nữa thì bật cười. Hắn thật sự tiếp xúc với rất nhiều người, nếu căn cứ vào giọng nói trong điện thoại mà biết được đó là ai thì thật sự đã thành thánh rồi.
Vương Tử Quân đang thầm nghĩ về giọng điệu của đối phương, trong đầu hắn khẽ động, một ký ức chôn sâu trong lòng được đào lên. Hắn nắm chặt điện thoại và nói:
- Có phải ngài là giám đốc Tần, là Tần Thọ Sinh phải không?
- Ha ha ha, bí thư Vương, quả nhiên ngài không phải là người thường. Tôi đã nói mà, bí thư Vương tuyệt đối là người bạn chí cốt, sao có thể quên tôi được?
Tần Thọ Sinh ở đầu dây bên kia chợt cười ha hả nói, rõ ràng được Vương Tử Quân nhận ra bằng giọng nói điện thoại đã làm hắn cảm thấy rất có thể diện.
Vương Tử Quân cũng nở nụ cười. Khi hắn mới đến tỉnh Sơn Nam thì đã có quan hệ không tệ với giám đốc Tần, nhưng khi vị trí của hắn liên tục biến đổi, địa vị của hai người liên tục bị kéo dãn, những năm qua cũng ít liên lạc hẳn đi.
Tuy không biết Tần Thọ Sinh lúc này gọi điện thoại cho mình là ý gì, thế nhưng dù sao hai bên cũng là bạn cũ, thế cho nên Vương Tử Quân cười nói:
- Anh Tần, tình hình gia đình vẫn tốt đẹp đấy chứ? Cháu tôi bây giờ đã có công tác chưa?
- Đã đi làm rồi, tôi còn có cháu nội để ẵm bồng!
Tần Thọ Sinh cười nói, rõ ràng lời nói của Vương Tử Quân thật sự đúng ngay lòng hắn.
Sau khi nói vài câu thăm hỏi, Tần Thọ Sinh khẽ nói:
- Bí thư Vương có rãnh không, tôi đến báo cáo công tác với ngài nhé?